Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 29



 



 

Vân Cư.

 

Khi Ninh Hữu Lí trở về, xa xa trông thấy hai bóng người một trắng một xanh đang đứng lặng trước cửa, giống như tiên nhân trên mây.

 

Người có thể mặc đồ trắng ở Linh Vân Phong, lại có khí độ như vậy, chỉ có phong chủ Linh Vân Phong; mà người có thể thường xuyên đi theo bên cạnh ông, cũng chỉ có thủ tịch đệ tử Bùi Giác.

 

Nếu là đệ tử tầm thường thấy hai người cùng đến, hoặc là cảm thấy tam sinh hữu hạnh, hoặc là thấp thỏm bất an, còn Ninh Hữu Lí —

 

Nàng nhìn nhìn cây trúc dài ngoằng mình đang kẹp nách.

 

Xong rồi, cái này giấu đi đâu bây giờ?

 

Tuy nhiên, một đệ tử Luyện Khí nhập môn quèn làm sao có thể thoát khỏi tầm mắt của một tu sĩ Kim Đan kỳ và một Hóa Thần kỳ. Không đợi nàng hành động, hai người đã phát hiện ra nàng, lập tức tiến về phía nàng.

 

"Sư muội, ngươi đây là…"

 

Bùi Giác là người đầu tiên chú ý tới vật khổng lồ trong tay Ninh Hữu Lí, ngẩn ra một chút, không nhịn được hỏi.

 

Nghe vậy, ánh mắt Tạ Linh Vân cũng dời đến, tuy không nói gì, nhưng cũng thể hiện rõ sự khó hiểu.

 

"Đây là đồ đệ tử tìm được ở Tẩy Luyện Phong, định chế tạo một ít thiết bị hỗ trợ quản lý Linh Vân Trì…" Ninh Hữu Lí cố ý dừng lại một chút, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay lộ ra vẻ thẹn thùng, diễn tả sự cẩn thận, hèn mọn của một đệ tử mới vô cùng thuần thục. "Là đệ tử đường đột, sẽ không phải là không được phép làm vậy chứ ạ?"

 

Hệ thống trợn mắt há mồm.

 

"Dĩ nhiên là không. Đây là 'cải tạo' mà sư muội nói lúc trước đúng không." Bùi Giác nói, quay đầu nhìn Tạ Linh Vân một cái, thấy ông cũng không có ý phản đối, liền cười nói: "Sư muội có thể nhanh chóng quen thuộc Tẩy Luyện Phong như vậy, đối với các công việc sau này cũng vô cùng hữu ích. Còn về thiết bị ngươi muốn làm, chỉ cần không phá hỏng bản thân Linh Vân Trì, cứ việc thử."

 

Ninh Hữu Lí tránh nặng tìm nhẹ, thoát được kiểm tra, lập tức cười đến cong cả mắt, người ngoài nhìn vào trông rất đáng yêu. "Đệ tử biết rồi ạ."

 

Sau đó, nàng lập tức chuyển sang chủ đề tiếp theo. "Phong chủ và Bùi sư huynh lần này đến, là có chuyện gì muốn giao cho đệ tử sao?"

 

Bùi Giác vui mừng nhìn nàng một cái, mở miệng nói: "Lúc trước vì đại điển tông chủ xuất quan, không chỉ không thể để sư muội làm quen kỹ càng với các công việc liên quan đến Linh Vân Trì, cũng chưa kịp báo cho ngươi chi tiết về công việc hàng tháng, đúng là không ổn. Hiện giờ việc vặt cơ bản đã giải quyết xong, nên đến thông báo cho ngươi một tiếng."

 

Ninh Hữu Lí gật đầu, chính là yêu cầu KPI chứ gì.

 

Bùi Giác lại cười: "Kỳ thực, Ninh sư muội có thể thuận lợi hoàn thành các hạng mục được giao trước đại điển, là điều mà ngay cả sư phụ cũng không nghĩ tới."

 

Lời vừa dứt, liền thấy Tạ Linh Vân gật gật đầu, khuôn mặt ngày thường không thấy cười lộ ra vài phần ấm áp. "Ngươi làm rất tốt."

 

Ninh Hữu Lí hướng mặt về phía Tạ Linh Vân, trên mặt thoáng ửng hồng ngượng ngùng. "Là đệ tử may mắn thôi ạ, nghe các sư huynh khác nói, trong số tài liệu cần có rất nhiều linh vật khó bắt, đệ tử cũng tưởng rằng sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên khi nhập tông."

 

Chỉ có hệ thống biết, Ninh Hữu Lí đang thầm c.h.ử.i — cứ thế giao nhiệm vụ gian nan nặng nề cho một đệ tử mới, còn không nói rõ độ khó, thật là quá đáng!

 

Nó vĩnh viễn không quên được t.h.ả.m cảnh bị nô dịch mấy ngày nay, vì để ký chủ tích cực thăng cấp, cái định vị GPS của nó suýt nữa thì cháy hỏng!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghe xong lời Ninh Hữu Lí, trong mắt Bùi Giác trào dâng vài phần thương tiếc. "Ngoại môn Linh Vân Phong mấy năm nay thiếu nhân thủ, sư muội thực sự vất vả rồi."

 

"Không vất vả ạ." Ninh Hữu Lí đáp ngay, yên lặng nhìn chàng thanh niên ôn hòa trước mắt.

 

Nàng không muốn nghe thêm những lời khuyên nàng đổi nghề nữa.

 

Bùi Giác sửng sốt, tiện đà bật cười, dường như hiểu được thâm ý trong lời nói. "Không sai, là ta xem nhẹ sư muội… Ta và sư phụ lần này đến, không chỉ là để báo cho sư muội công việc phải hoàn thành mỗi tháng sau này, mà còn là để kiểm tra tình hình tu luyện của sư muội."

 

"Còn có…"

 

Ninh Hữu Lí nhìn Bùi Giác đưa tay vào tay áo, móc ra một chiếc túi gấm tương tự như cái bên hông nàng. "Sư muội lúc trước nhờ ta tìm lưới đ.á.n.h cá, ta đã tìm được rồi, ở đây này."

 

"Đa tạ Bùi sư huynh." Ninh Hữu Lí tiến lên nhận lấy. Nàng kinh ngạc vì đối phương vẫn nhớ lời thỉnh cầu của mình, dù sao cũng đã qua một thời gian, ngay cả nàng cũng có chút quên mất.

 

Không hổ là hình tượng nam phụ ấm áp.

 

Nhưng trước mắt, điều làm nàng để ý hơn là một vấn đề khác mà Bùi Giác nói.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Kiểm tra tình hình tu luyện? Kiểm tra thế nào?

 



 

Giờ phút này, ba người đang ngồi trong Vân Cư.

 

Bùi Giác rất hứng thú nhìn lớp băng mỏng trong chén trà. "Nếu ta không đoán sai, sư muội đã thành công dẫn khí nhập thể rồi đúng không."

 

Trong Tu chân giới, phàm là người có linh căn, việc dẫn khí nhập thể thông thường không phải là chuyện khó. Điều khó là mỗi một tầng tiến giai sau khi nhập môn, nếu không có ngộ đạo, cả đời này đều có khả năng dừng chân tại chỗ, buồn bực mà c.h.ế.t.

 

Ninh Hữu Lí thuận theo cười cười. "Chỉ là Luyện Khí sơ kỳ… Tư chất của ta ngu dốt, đến được bước này đã rất vất vả rồi."

 

Bàn tay giấu trong tay áo của nàng nhàm chán mà lặp lại xoa nắn, thầm cầu mong hai người có thể mau chóng rời đi — nói thật, nàng đã sắp quên mất là tu vi của đệ tử ngoại môn cũng phải kiểm tra định kỳ, làm lỡ thời gian "sờ cá" của nàng.

 

Bùi Giác không cho là vậy. "Sư muội tu luyện thời gian ngắn ngủi, được như vậy đã rất tốt rồi."

 

Tiếp theo, Ninh Hữu Lí lấy bông băng trong chén ra, đặt lên bàn, nó rất nhanh đã tan thành một vũng nước.

 

Tu sĩ Băng linh căn, thời gian ngưng tụ băng cũng là một hạng mục quan trọng để khảo sát thực lực.

 

Trên mặt Bùi Giác vẫn nở nụ cười nhạt, trong lòng đã phỏng đoán về thực lực của Ninh Hữu Lí.

 

Ước chừng… chỉ tốt hơn người thường một chút xíu.

 

Ninh Hữu Lí hơi cúi đầu, tâm tư sớm đã bay đến cây trúc bị nàng vứt ở bụi cây. Bông băng bị nàng dùng thủ đoạn nhỏ điều chỉnh nên tan rất nhanh, nàng đã đoán trước được mình sẽ bị hai người có quyền uy nhất Linh Vân Phong đ.á.n.h giá là yếu ớt thế nào.

 

Tạ Linh Vân lại đột nhiên nói vào lúc này: "Ngày thứ hai đến Linh Vân Phong, ngươi đã có thể ngưng băng trên hồ."