Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 86



 

Nghe tiếng bước chân dần đi xa, Tô Dư Xuyên lại lần nữa trồi lên mặt nước nhìn thoáng qua, lần này nhìn thấy chỉ có bóng dáng thiếu nữ. Tà váy màu xanh nhạt điểm xuyết ánh kim sắc của nắng xuyên qua tán cây, giống như in lên những đóa hoa văn tinh xảo, rực rỡ lóa mắt như thế.

 

Hắn hơi chút thất thần, tiếp theo bị sóng nước đong đưa xung quanh gọi về suy nghĩ.

 

“Ba ~”

 

Có cái gì đó từ dưới giường tre chọc chọc, hắn biết đó là cái gì.

 

Tô Dư Xuyên trong lòng cười lạnh một chút, vận ma khí quẫy đuôi một cái, nhìn con cá dẹt to đùng kia bị hắn đ.á.n.h cho chạy trối c.h.ế.t.

 



 

Giờ Mùi, đúng là lúc thái dương gay gắt nhất.

 

Ninh Hữu Lí ở Vân Cư nghỉ ngơi, thuận tiện viết ghi chép công tác hôm nay, đang tập trung, bỗng nghe thấy vài tiếng gõ cửa.

 

Hiếm lạ.

 

Nàng theo bản năng lật úp sổ ghi chép lại, lại dùng sách khác đè lên, mới đi mở cửa.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Gần như có thể nói, trừ bỏ lúc mới vào tông có phong chủ và Bùi Giác đã tới, thì không còn ai đến Vân Cư làm khách nữa, càng miễn bàn là đến vào giờ này —— ngoại môn đệ tử Linh Vân Phong đều biết thói quen nghỉ trưa của nàng, có việc trực tiếp đến Thiên Trì tìm nàng, chứ không trực tiếp tới cửa.

 

Người tới tìm nàng là… Hử?

 

Ninh Hữu Lí ngây người một chút, ngoài cửa đứng là người nàng không ngờ tới.

 

Tần Sở.

 

“Tần sư đệ?” Nàng hơi né người nhường đường, xem phía sau hắn không có ai, “Có chuyện gì? Vào trong nói đi.”

 

“Không cần.” Tần Sở lắc đầu, “Ta tới đây, là muốn trả lại đồ cho sư tỷ.”

 

Ninh Hữu Lí nhìn thiếu niên từ túi gấm móc ra một cái túi vải, không khỏi kinh ngạc.

 

Nàng cho mượn thứ gì?

 

“Trong tay ta hiện tại chỉ có một trăm linh thạch, tháng sau mới có thể lãnh được định mức của nội môn đệ tử Thí Kiếm Phong.” Thiếu niên trông có vẻ hơi khẩn trương, con ngươi nhìn nàng càng thêm thâm thúy, “Chờ tháng sau lãnh được, ta liền mang số còn lại tới.”

 

Ninh Hữu Lí nghĩ ra rồi, bật cười nói: “Cũng không cần gấp gáp như vậy…”

 

Tần Sở vẻ mặt cố chấp.

 

“Thôi được.” Nàng nhận lấy túi vải, hơi hơi mỉm cười, “Sư tỷ liền chúc mừng ngươi tiến vào nội môn Thí Kiếm Phong.”

 

Nhưng vẫn chưa xong, Tần Sở lại nói: “Chuyện đã hứa với sư tỷ trước đây, ta cũng nhất định sẽ làm được.”

 

Lại hứa cái gì… ?

 

Ninh Hữu Lí đối với những chuyện không để trong lòng từ trước đến nay trí nhớ không tốt, nhưng trước mắt cũng không thể nói quên mất, chỉ có thể ôn hòa mà cười cười, “Vậy thì tốt.”

 

Nửa khắc sau, nhìn thân ảnh Tần Sở biến mất khỏi tầm mắt, Ninh Hữu Lí yên tâm ngồi lại trước bàn, tiếp tục biên soạn ghi chép công tác.

 

Một lòng hai việc, cho dù nàng suy nghĩ nửa ngày, cũng không nhớ nổi Tần Sở rốt cuộc đã hứa với nàng cái gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngoài cửa sổ có gió thổi qua, lật động trang sách 《 Dị Thú Lục 》 trên bàn.

 

Ninh Hữu Lí bị hấp dẫn tầm mắt, nhìn những hình vẽ dị thú sống động trên đó, ngay sau đó nghĩ đến Dị Thú Viên của Linh Vân Phong hẳn là có thú bị đào thải.

 

Linh quang chợt lóe.

 

Dị thú cũng là thịt.

 

Hay là… hai ngày nữa qua Dị Thú Viên dạo một vòng?

 

Tác giả có lời muốn nói: Ninh Hữu Lí: Đẹp thật a, một con dùng để cưỡi, một con dùng làm lương thực dự trữ Tiểu Hắc: Ba ~ ( Hôn hít đại ) Tiểu Hồng: ??? ( Trừng mắt )

 

Ngày thứ hai, quả nhiên nghênh đón nghi thức sách lục của Tần Sở.

 

Trong lịch sử Thanh Quân Tông, loại đệ tử giữa đường tiến vào nội môn, hoặc giữa đường chuyển phong tuy thiếu, nhưng không phải không có. Nhưng giống như Tần Sở, không chỉ vào nội môn, mà còn đồng thời chuyển phong, thì chỉ có một mình hắn.

 

Nói cách khác —— nghi thức sách lục giữa chừng tuy không chính thức như điển nghi vấn tiên, cũng đủ để cho Tần Sở nổi danh.

 

“Thế mà không ai tới xem náo nhiệt.” Tang Nhứ nhìn xung quanh một vòng, không phát hiện có gì khác ngày thường, ngay cả leo tường cũng không có.

 

“Lúc ta làm nghi thức sách lục cũng không có mấy người, giữa chừng không phải đều như vậy sao.” Ninh Hữu Lí ngáp một cái, còn buồn ngủ, chưa ngủ tỉnh đã bị kéo tới xem náo nhiệt cảm giác thật là… Hơn nữa hôm qua đều đã xem rồi, còn cần thiết phải xem lại sao?

 

“Vậy thì không giống.” Tang Nhứ cúi đầu tới, khóe môi nhếch lên, có một ý vị không rõ, “Tần sư đệ muốn vào, là nội môn a.”

 

Ninh Hữu Lí xoa xoa mắt, cưỡng chế mình tỉnh táo, một lúc lâu sau mới hiểu lời Tang Nhứ.

 

Đích xác, Thanh Quân Tông là đệ nhất đại tông môn Tu chân giới, đệ tử đông đảo. Mà nơi nào nhiều người thì tất nhiên sự tình phức tạp, Thí Kiếm Phong có đệ tử nhiều nhất, tự nhiên cũng không có khả năng gió êm sóng lặng như bề ngoài.

 

Huống chi, vào nội môn, liền có nghĩa là có tư cách tranh thủ trở thành thân truyền đệ tử của phong chủ, dựa theo tình huống Tần Sở được phong chủ chủ động mời, càng có khả năng trở thành cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt của một bộ phận đệ tử, do đó…

 

Theo cốt truyện nguyên thư, Tần Sở chính là bởi vì quá xuất sắc, mới bị đồng môn hãm hại, rơi xuống thác nước.

 

Từ từ, nam chủ có phải là đã tiến vào nội môn sớm hơn so với cốt truyện nguyên thư không?

 

Ninh Hữu Lí không khỏi nhíu mày.

 

Rất nhanh, nàng nhận được đáp án của hệ thống: 【 Đúng vậy, theo cốt truyện trong sách, Tần Sở vốn là ở tông môn đại bỉ mới triển lộ thực lực, do đó tiến vào nội môn. 】

 

Ninh Hữu Lí đột nhiên nhớ ra, lúc trước nàng còn an ủi nam chủ, chờ tông môn đại bỉ có thể đi tham gia thi đấu.

 

Hiện tại, cái cốt truyện lội ngược dòng này tương đương với không có?

 

Không sao. Rất nhanh, Ninh Hữu Lí tự an ủi mình. Chỉ là thay đổi thời điểm mà thôi, lội ngược dòng vẫn có thể có, chỉ là từ ngoại môn đệ tử lội ngược dòng chuyển thành tân nội môn đệ tử lội ngược dòng…

 

Hít, cảm giác sung sướng có phải là bớt đi một chút không?

 

Nhưng mà… hình như cũng không cần rối rắm cái này, dù sao chút chuyện nhỏ này không ảnh hưởng toàn cục.

 

Ninh Hữu Lí quyết định từ bỏ.

 

Mệt mỏi, hủy diệt đi!

 

Nghi thức sách lục vẫn cử hành ở Hàn Sơn, lần này số người tham dự cực ít, chỉ có một đệ tử, cùng với hai vị phong chủ giao nhận.

 

Nhìn từ xa, thần sắc Tạ Linh Vân vẫn như thường ngày, Lý phong chủ càng là thần thái sáng láng, vẻ mặt vui vẻ.