Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần

Chương 86: Tạ Nghiễn Lễ rất kỳ lạ



 

Cảnh Tần Cửu Vi đến thư phòng này, đều lọt hết vào mắt của ba đứa trẻ ở gần đó.

 

Ba đứa trẻ đều ở trong phòng Tạ Cảnh, ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài.

 

Tạ Kinh Xuân c.ắ.n quả táo, nói lấp lửng: “Phụ thân bị sao vậy? Đây là lần đầu tiên ta thấy mẫu thân bị chặn ngoài thư phòng không vào được.”

 

Tạ Giác nghiêng cái đầu nhỏ.

 

“Không biết, có lẽ vì phụ thân quá bận.” Giọng Tạ Cảnh thờ ơ.

 

Mỗi lần hắn đọc sách học bài cũng không thích bị người khác quấy rầy, chắc phụ thân cũng giống hắn.

 

Tạ Kinh Xuân không nhận được câu trả lời, liền chuyển sang hỏi một câu hỏi khác, “Vậy các ngươi nói xem, tối nay phụ thân và mẫu thân còn ngủ cùng nhau không?”

 

“Tại sao phụ thân và mẫu thân phải ngủ cùng nhau?” Tạ Giác ngẩng đầu hỏi.

 

Tạ Kinh Xuân lại c.ắ.n một miếng táo lớn, giải thích: “Bởi vì phụ thân và mẫu thân ngủ cùng nhau, có thể chứng minh là họ có mối quan hệ tốt.”

 

“Đệ với mẫu thân cũng có mối quan hệ tốt, nhưng mà…” Tạ Giác lẩm bẩm nhỏ.

 

Phụ thân lại không cho nhóc ngủ cùng mẫu thân, hừ…

 

Tạ Cảnh nhìn nhóc một cái, kiên nhẫn giải thích: “Vì người hầu trong phủ đều là kẻ bắt nạt người yếu, mối quan hệ giữa mẫu thân và phụ thân càng tốt, địa vị của mẫu thân trong Hầu phủ sẽ càng cao.”

 

Tuy Tạ Giác không hoàn toàn hiểu ý hắn, nhưng lại cảm thấy lời hắn nói rất có lý.

 

Nhóc ngước khuôn mặt nhỏ lên, nhìn Tạ Cảnh bằng ánh mắt sùng bái, “Nhị ca ca, huynh giỏi quá đi à~”

 

Tạ Cảnh đón nhận ánh mắt của nhóc, trong lòng vẫn có chút vui vẻ, “Nếu hai đứa không có việc gì, thì về phòng mình đi, ta còn phải làm bài tập.”

 

“Được rồi!” Tạ Kinh Xuân đáp lời, rồi lại kéo kéo cái búi tóc nhỏ trên đầu đứa em lùn bên cạnh, “Tam đệ, chúng ta đi!”

 

Tạ Giác gật đầu thật mạnh, vẫy vẫy bàn tay nhỏ với Tạ Cảnh, “Nhị ca, bọn đệ đi đây!”

 

Tạ Cảnh nhếch môi, đại ca và tam đệ thật là ngây thơ đáng yêu.

 

Trong thư phòng.

 

Tạ Nghiễn Lễ nhìn ngọn nến sắp tàn trước mặt, sắc mặt càng lúc càng âm u.

 

Nàng cứ thế mà đi thật sao?

 

Nàng quả nhiên không quan tâm đến hắn, nên mới không muốn có con của hắn.

 

Vì nàng không quan tâm đến mình, vậy hắn cũng không cần bận tâm đến nàng.

 

Tạ Nghiễn Lễ đặt văn thư trong tay xuống, tắm rửa xong liền đi thẳng đến chiếc trường kỷ mềm trong thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chỉ là một nữ nhân thôi, hắn không nghĩ đến nàng là được.

 

Màn đêm đen như mực, Tạ Nghiễn Lễ chìm vào giấc ngủ sâu, ý thức dần chìm vào một giấc mơ kỳ lạ.

 

Trong mơ, hắn đang trị thủy ở huyện Mạnh. Lúc này bầu trời mây đen dày đặc, như một tấm chì nặng nề, khiến người ta nghẹt thở.

 

Hắn đang dẫn theo người của mình bận rộn khắp nơi, chỉ huy công tác cứu trợ thiên tai.

 

Ngay lúc này, thích khách đột nhiên xuất hiện như bóng ma, một tia sáng lạnh lóe lên, hắn chỉ cảm thấy cánh tay đau nhói, m.á.u ấm nóng lập tức phun ra.

 

Tiếp đó, hắn lại xuất hiện trong chính điện Tề Vương phủ, đang cùng Tề Vương bàn luận về việc cải cách thuế pháp.

 

Nhưng đột nhiên, biến cố lại xảy ra. Không biết từ đâu đột nhiên xông ra thích khách, cầm con d.a.o sắc lạnh ánh lên hàn quang đ.â.m thẳng về phía hắn.

 

Vì cánh tay bị thương, hắn không kịp phản ứng, trong lúc hỗn loạn hung khí trong tay thích khách đ.â.m thẳng vào chân phải hắn.

 

Cơn đau dữ dội ập đến ngay lập tức, như thủy triều cuồn cuộn nhấn chìm hắn.

 

Trong giấc mơ mờ ảo đó, cảnh tượng đột ngột thay đổi, cảnh tượng hỗn loạn ở chính điện Tề Vương phủ, được thay thế bằng một chiến trường đầy khói lửa.

 

Hắn thấy Tề Vương mặc chiến giáp, ánh mắt không còn sự ôn hòa của ngày xưa, mà tràn đầy tham vọng và điên cuồng, Tề Vương cư nhiên đã dấy binh tạo phản.

 

Trên chiến trường, tiếng hô g.i.ế.c vang trời, lửa cháy ngút trời, chiếu sáng bầu trời đêm đen kịt.

 

Quân phản loạn của Tề Vương như thủy triều cuồn cuộn đổ về phía Hoàng thành…

 

Tạ Nghiễn Lễ đột ngột ngồi bật dậy khỏi giường, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, cả người như vừa được vớt ra từ dưới nước.

 

Sự tĩnh lặng bao trùm xung quanh khiến hắn có chút hoảng hốt.

 

Tuy nhiên, cảnh tượng trong mơ lại hiện lên rõ ràng một cách đáng sợ trong đầu, từng chi tiết chân thực đến mức khiến tim hắn đập mạnh hồi lâu không yên.

 

Việc bị ám sát khi trị thủy, cảnh c.h.é.m g.i.ế.c đẫm m.á.u trên chiến trường khi Tề Vương tạo phản, cùng với cơn đau dữ dội truyền đến từ chân hắn, đều giống như vừa mới xảy ra.

 

Hắn theo bản năng đưa tay sờ vào chân mình, cảm giác lành lặn không hề hấn gì lại khiến hắn có chút mơ hồ.

 

Tạ Nghiễn Lễ không khỏi nhớ lại giấc mơ mà Tần Cửu Vi từng kể với hắn trước đây.

 

Nàng nói nàng mơ thấy hắn bị ám sát trong buổi thi hội của Tề Vương, không ngờ chính mình cũng nằm mơ giấc mơ như vậy.

 

Tạ Nghiễn Lễ cảm thấy chuyện này quá đỗi huyền ảo, hắn chưa bao giờ tin vào thần thánh ma quỷ.

 

Nhưng giấc mơ này thực sự quá chân thật khiến hắn không thể không tin…

 

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?