Ta Và Hoàng Thượng Cùng Xuyên Không P1

Chương 19



Ta nhỏ giọng mắng hắn: "Tên cẩu Hoàng đế!"

Hắn vẻ mặt vô tội: "Ta đã phân bổ rất nhiều tiền bạc lương thực đến đây."

Chỉ là không biết rơi vào túi ai rồi.

Tề Mục, tên thị vệ này quả thực tài rất xứng với danh.

Không chỉ đánh đuổi mấy tên lưu manh, còn dẫn ta đến một quán trọ trông cũng ổn.

Ta định ban cho hắn một tước hiệu: Bản đồ Đểu.

Thật sự quá thiếu đạo đức, thiếu đạo đức với ta cũng được đi, sao lúc vào quán còn làm hỏng khung cửa của người ta.

Làm hỏng thì làm hỏng đi, chẳng những không bồi thường tiền, còn chê bai ông chủ quán trọ lùn nên mới sửa khung cửa thấp như vậy.

Tiểu nhị tức giận ra xem cửa, nhưng mà hắn ta lại nhìn thấy viên ngọc trai lớn trên mũ miện của ta trước. Hắn ta nhìn thấy viên ngọc trai lớn thì hai mắt sáng rực, gật đầu khúm núm hỏi ta có phải là đến ở trọ không. Nghĩ lại cũng phải, trong cảnh đói kém này, người dân còn lo ăn từng bữa, lấy đâu ra tiền mà thuê phòng trọ chứ.

Tề Mục phất tay, gọi mấy phòng tốt nhất.

Ta vừa bước vào phòng, sau đó đã có người gõ cửa.

"Vị quý nhân này, tri phủ đại nhân mời người đến gặp mặt."

Tin tức thật linh thông.

Thợ săn cao cấp, thường xuất hiện dưới hình dạng con mồi.

Tri phủ dùng rượu ngon thức ăn ngon chiêu đãi ta, trong bữa tiệc liên tục khen ngợi con trai tuấn tú của ông ta, Tề Mục tìm cớ rời khỏi bữa tiệc.

Tri phủ: Con trai ta đã thi đậu tú tài rồi.

Ta: À, đúng đúng đúng.

Tri phủ: Đáng tiếc vẫn chưa cưới vợ.

Ta: À, đúng đúng đúng.

Tri phủ: Cô nương đã kết hôn chưa?

Ta: Ly hôn rồi, có hai đứa con.

Tề Mục quay lại, ngồi bên cạnh ta ho khan một tiếng.

Cả bàn rượu thịt khiến người ta buồn nôn, ta lấy cớ buổi chiều còn có việc, dẫn hắn rời đi.

Trở về quán trọ, ta xoa xoa đôi tay lạnh cóng nhìn hắn viết chữ: "Ngươi đi dạo trong phủ của ông ta lâu như vậy, đã điều tra ra được gì chưa?"

Tề Mục lắc đầu: "Bề ngoài không nhìn ra được gì."

Ăn một bữa cơm xui xẻo.

Hắn gửi một bức thư về kinh thành, nói là phải đợi thời cơ.

Đợi thời cơ gì chứ, ta nhìn bộ dạng hắn đội nón lá đen trông giống Thạch Cơ.

Thạch Cơ trong "Na Tra" đó.

Xin lỗi nha, lâu rồi không dùng trò chơi chữ, thật sự không nhịn được.

Nạn đói thường đi kèm với dịch bệnh. Mặc dù ta chỉ là tay mơ, nhưng ta có một trái tim đang đập vì hạnh phúc của toàn nhân loại!

Ta mua mấy cân dược liệu ở tiệm thuốc bên cạnh, nấu một nồi thuốc Trung y bổ dưỡng cơ thể, tăng cường sức đề kháng.

Tề Mục không biết đang bận chuyện gì, sáng sớm đã không thấy bóng dáng đâu.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com