Ta Xuyên Không Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc Trong Truyện Ngược

Chương 1





Thịnh Dung, ta lẩm bẩm tên nàng, đồng thời xoa xoa thái dương đang đau nhức. Nàng ta là thứ muội của nguyên chủ. Nguyên chủ căm ghét thân phận của nàng ta, hận sự xuất hiện của nàng ta đã phá vỡ sự yên bình của phủ Thượng thư, vì vậy mà gây khó dễ cho nàng.

Mà Thịnh Dung lại mang theo hào quang nữ chính, không để ý đến sự chèn ép của đích tỷ và kế mẫu, lại còn tình cờ quen biết Úy Hàn, cùng hắn liên thủ tiêu diệt thế lực triều đình, thanh lý những kẻ quyền quý, giúp hắn leo lên đỉnh cao của quyền lực hoàng gia.

Hắn làm vua, nàng ta làm hậu, vạn người ngưỡng mộ, thật là vinh quang biết bao.

Ta dựa vào những ký ức nông cạn về nguyên tác, nhớ ra lần đầu tiên Thịnh Dung gặp Úy Hàn là ở chùa Kỳ Ân. Bởi vì tỳ nữ của nàng ta tham phú phụ bần mà đầu quân cho Thịnh Phù, tiết lộ rất nhiều chuyện nửa thật nửa giả.

Thịnh Phù bất mãn với sự thanh cao của thứ muội, cho rằng nàng ta giả vờ, bèn tùy tiện tìm một lý do cầu phúc cho lão thái quân mà đuổi nàng ta ra khỏi phủ mấy tháng trời, không ngờ lại thành toàn cho nàng ta.

Ta đương nhiên sẽ không tự mình đi gây thù chuốc oán, với tính cách của Thịnh Dung tuyệt đối không phải là người sẽ lấy đức báo oán. Nghĩ đi nghĩ lại, dường như chỉ có thể tìm cách hóa giải hiềm khích với nàng ta.

Thịnh Dung sống ở viện sân sau. Hôm đó, ta đứng rất lâu ngoài cửa phòng nàng ta.

Giống như miêu tả trong nguyên tác, nơi đó bốn phía vắng vẻ, nhà cửa đơn sơ. Phủ Thượng thư không đến nỗi không có tiền tu sửa cái viện này, chắc chắn là có người cố ý làm vậy.

Ta lặng lẽ nhìn bóng lưng cô đơn trong sân, bạch y như tuyết, không vướng chút bụi trần.

Trong lòng không khỏi trào dâng một nỗi ghét bỏ và ghen tị đột ngột. Nàng ta thậm chí còn chưa nhìn thấy ta, chưa nói chuyện, ta đã biết mình thất bại rồi.

Cái loại hận ý lan tỏa khắp người, khống chế mọi hành động của ta, ta căn bản không thể trốn tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Dường như có một giọng nói sắc nhọn đang gào thét trong đầu ta, hòa giải ư? Vĩnh viễn không hòa giải!

Rất lâu sau, ta quay người rời đi.

Đêm đó.

Ta ngẩng đầu, ngắm vầng trăng sáng vằng vặc ngoài cửa sổ, không khỏi cảm thấy có chút bi ai.

Bi ai cho số phận làm ác cả đời của Thịnh Phù, cuối cùng không có được kết cục tốt đẹp, cũng bi ai cho sự giãy giụa vô lực của bản thân, có lẽ căn bản không thể thay đổi được số phận của nàng.

Số phận nữ phụ độc ác của nàng, toàn bộ tác dụng dường như chỉ để làm nổi bật tình yêu của nam nữ chính kiên cố đến nhường nào, bi thảm đến nhường nào.

Ta không phải Thịnh Phù, nhưng ta cũng là Thịnh Phù, ta muốn sống tốt hơn cho nàng, ít nhất không đi vào vết xe đổ.

E rằng, cuối cùng vẫn là sự việc trái với mong muốn.

Nếu như, không yêu Úy Hàn, có lẽ nàng sẽ tìm được một lang quân như ý, giống như những khuê các nữ tử bình thường khác, an phận thủ thường, cùng chồng hòa thuận êm ấm.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cho dù không có, cũng sẽ không rơi vào cái tình cảnh điên cuồng đó.

Đúng vậy, Úy Hàn. Ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lúc này Thịnh Phù còn chưa từng gặp hắn.

Nếu như không gặp hắn, kết cục có khác đi không?

Nhưng ta lại quên mất, ý trời, xưa nay vốn không do người tính.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com