Ta Xuyên Không Trở Thành Nữ Phụ Ác Độc Trong Truyện Ngược

Chương 3





Nhưng ta lại quên mất, ý trời, xưa nay vốn không do người tính.

Mọi chuyện đều tiến triển theo đúng cốt truyện, không mấy ngày sau, tỳ nữ phản chủ.

Khi Vũ Trúc báo cho ta, ta khoát tay, bảo nàng ấy đi thông báo cho Thịnh Dung một tiếng.

Ta biết, khi ta chọn cách giữ mình bình an, cũng đồng thời xóa đi cơ hội để nàng ta quen biết Úy Hàn.

Nếu như có thể thay đổi một chút xíu cốt truyện, liệu có gây ra hiệu ứng cánh bướm cho cuốn sách này không? Mà ta, đến lúc đó có lẽ sẽ không cần phải đi theo cốt truyện mà đi vào vết xe đổ nữa.

Có lẽ là có chút tư tâm, ai mà biết được, ta cũng không muốn nghĩ sâu xa.

Nghe nói Thịnh Dung đã đuổi tỳ nữ đi, cuộc sống cũng dần trở lại bình lặng, nhưng cũng chỉ được mấy ngày.

Trên đường Thịnh Dung ra phủ mua sắm, xe ngựa của nàng ta bị kinh hãi, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Úy Hàn đi ngang qua đã cứu nàng ta.

Ta khẽ cười, quả là trong dự liệu. Nam nữ chính, vốn là trung tâm của thế giới, họ cuối cùng sẽ gặp nhau thôi, chỉ là sớm hay muộn, chỉ là gặp nhau như thế nào.

Phụ thân vô cùng vui mừng khi con gái út có thể tiếp xúc với Nhiếp chính vương điện hạ, ân cần hỏi han, sai người mang rất nhiều đồ đạc đến viện của nàng ta, lại còn bảo ta sau này các buổi yến tiệc đều phải dẫn theo thứ muội, nói là muốn bù đắp những thiếu sót suốt mười mấy năm qua với nàng ta.

Mười mấy năm khổ sở của nữ chính chỉ được ông ta dùng một câu nói nhẹ nhàng mà lướt qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Mẫu thân lạnh lùng nhìn ông ta diễn trò người cha hiền lành đến cùng, oán trách với ta: "Còn chưa có gì chắc chắn, ông ta đã làm như sắp trở thành nhạc phụ của Nhiếp chính vương đến nơi rồi."

Ta lơ đãng cắt tỉa những cành thừa trên chậu cây cảnh, bảo mẫu thân không cần can thiệp, cứ chuẩn bị lễ vật tạ ơn cho phủ Nhiếp chính vương là được.

Mùa đông sẽ không kéo dài quá lâu, trong những ngày Thịnh Dung ra phủ ngày càng thường xuyên, mùa xuân đã đến.

Vừa mới cởi bớt một lớp áo dày, thiệp mời dự tiệc sinh thần của hoàng đế đã được đưa đến phủ. Ta biết, lần này đi cùng, còn có Thịnh Dung.

Phụ thân đã sớm sai người may cho nàng ta y phục, những ngày lễ lớn trong cung, không thể ăn mặc quá đơn giản.

Chiếc áo choàng lông quý giá màu tím đậm thêu kim tuyến chìm càng làm nổi bật vẻ lạnh lùng vốn có trên gương mặt nàng ta.

Giữa đôi lông mày của nàng ta đã không còn vẻ nhẫn nhịn của những năm tháng bị chèn ép, đôi mắt đen láy sâu thẳm bình tĩnh, khí chất của người ở vị trí cao dần dần lộ ra.

Phụ thân mặt mày hớn hở, đắc ý.

Ta ôm ngực, cố gắng kìm nén nỗi thất vọng và đau nhói khó tả. Vị Thượng thư tinh ranh, đối với ông ta mà nói, con cái chỉ có giá trị lợi dụng.

Vậy còn ta thì sao?

Ta giật mình bởi ý nghĩ hoang đường của bản thân, rõ ràng mới quen biết ông ta không lâu, sao lại có thể có sự ràng buộc giữa cha và con gái được.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Xe ngựa chậm rãi tiến vào cung, sự xuất hiện của Thịnh Dung thu hút không ít sự chú ý. Có người kinh ngạc trước vẻ đẹp của nàng ta, có người khinh thường thân phận của nàng ta, có người ghen tị với mối giao hảo của nàng ta với Nhiếp chính vương, đủ loại ánh mắt, không thiếu thứ gì.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com