Tái Sinh, Tôi Trả Thù Cả Gia Đình

Chương 2



2

"A!"

 "Bùm——" Pháo nổ, chấn động đến mức tai tôi ù đi. Đợi đến khi tôi kịp phản ứng, tôi nhìn thấy em trai Hà Chính đang ôm bụng cười: "Ha ha ha, sao chị vẫn ngốc như xưa vậy, bảo chị né mà cũng không né được."

Tôi sao? Đúng vậy, tôi sống lại rồi! Cách ăn mặc của Hà Chính cho tôi biết, tôi không chỉ sống lại, mà còn là trước khi bị pháo làm đứt tay. 

Thật tốt quá! Tai tôi vẫn còn ong ong, không kịp để ý gì khác, tiếp theo nó sẽ ném pháo, bởi ở kiếp trước nó đã suýt lấy mạng tôi. 

Quả nhiên tôi thấy Hà Chính lại lấy một cây pháo, đắc ý khiêu khích tôi: "Chị, lại chơi pháo nào!" Kiếp trước bị nổ đến ù tai, không nghe rõ lời nó, cũng không thấy hành động của nó. Chỉ lo ôm tai xoa dịu cơn đau, không để ý nên nó ném pháo vào cánh tay, dẫn đến thương tật nặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lần này nhìn thấy hành động của nó, tôi lập tức né tránh. Sau tiếng nổ lớn, tôi xông thẳng tới, "bốp bốp" hai cái tát vào mặt nó. 

"Tai em điếc à?"

 "Chị đã nói bao nhiêu lần rồi, khi chơi pháo, không được ném vào người khác!"

Hà Chính chỉ kém tôi 7 tuổi, nhưng vì từ nhỏ đã được nuông chiều và hay kén ăn, nên người khá gầy gò. Đương nhiên không đánh lại tôi, người đã từng làm đủ mọi việc đồng áng như bổ củi, gánh nước. 

Hai cái tát khiến nó ngơ người, chưa kịp phản ứng đã đánh trả tôi. Ai ngờ lại bị tôi cho thêm hai cái tát nữa. Hà Chính khóc thét lên: "oa oa"  in như một đứa trẻ 5 tuổi.