21
Về lại xe, tôi mở điện thoại ra xem.
Quả nhiên, một loạt phát ngôn của Tống Trì đã đẩy tên tôi lên hot search lần nữa.
#Cặp đôi ngầm Tống Trì – Thư Tâm#
#Tống Trì và Tiêu Yên chỉ là cặp đôi tạo nhiệt?#
#Thư Tâm đoạt giải nhờ Tống Trì?#
Trong khi đó, đoạn video phỏng vấn Tiêu Yên sau lễ trao giải cũng nhanh chóng vượt mốc chục triệu lượt xem.
“Xã hội vốn dĩ đã không công bằng, tôi sớm đã quen với điều đó.” Cô ta đỏ hoe mắt nói.
“Nhưng bất kể gặp phải đối xử bất công nào, tôi cũng sẽ luôn giữ vững tâm ban đầu, cống hiến thêm nhiều tác phẩm hay cho khán giả.”
“Về chuyện tình cảm, tôi không muốn nói nhiều.” Giọng cô ta nghẹn lại: “Tôi không thẹn với lòng.”
...
Thế nhưng đang lướt thì tôi lại nhìn thấy một chủ đề đang tăng vọt tốc độ bàn luận.
#Tập đoàn Lục thị#
Tôi nhấn vào xem, thì ra tài khoản chính thức của Lục thị vừa đăng một dòng trạng thái cách đây 10 phút.
“Bà chủ của chúng tôi chính là tuyệt nhất!”
Kèm theo bài đăng là bức ảnh tôi vừa lên sân khấu nhận giải, chiếc nhẫn to như trứng bồ câu trên ngón áp út tay trái dưới ánh đèn đặc biệt nổi bật.
Tôi quay đầu, nhìn người đang chăm chú lái xe bên cạnh.
Nhất Phiến Băng Tâm
“Không phải công ty các anh theo phong cách kín tiếng sao?”
Người nào đó mặt không đổi sắc, tim không loạn nhịp:
“Bà chủ nhà mình nhận giải, mọi người vui mừng, chỉ đơn giản đăng một dòng trạng thái trên tài khoản chính thức, vậy chẳng phải là rất khiêm tốn à?”
......
Và mọi chuyện chưa dừng ở đó, kéo xuống tiếp, tôi thấy anh trai mình cũng không chịu thua, đăng ngay một dòng:
“Em gái tôi chính là tuyệt nhất!”
Cảm ơn anh ấy, nhờ nỗ lực một người mà cả Tập đoàn Thư thị cũng lên hot search.
“Tâm Tâm.”
Tới đoạn đèn đỏ, Lục Chiêu Nghiên dừng xe, quay đầu nhìn tôi.
“Một số chuyện, có lẽ nên nhân dịp hôm nay giải quyết cho xong.”
Tôi gật đầu.
“Cần anh giúp không?”
Tôi lắc đầu.
“Không cần, chuyện này để em tự làm.”
22
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi gọi vài cú điện thoại.
Một tiếng sau, vị đạo diễn ban đầu của bộ phim truyền hình năm xưa đã đăng một bài viết dài, kể rõ chân tướng chuyện tranh giành vai diễn và việc ông bị đuổi khỏi đoàn làm phim lúc đó.
Ông ấy còn đăng cả video thử vai và danh sách diễn viên gốc lúc đầu.
Sau đó, đoạn video tôi từng bị gây khó dễ một cách ác ý trong đoàn phim cũng bị tung ra.
Trước đây tôi từng chọn cách buông bỏ, giữ thể diện cho mọi người, đó là sự giáo dưỡng tôi được dạy từ nhỏ — nhưng không có nghĩa là tôi sẽ để mặc người khác được nước lấn tới.
Có vài người, nếu không bị trừng phạt, mãi mãi sẽ không biết mình sai ở đâu.
Rất nhanh sau đó, những người từng bị Tiêu Yên bắt nạt trong các đoàn phim khác, vốn im lặng vì sợ hãi, cũng bắt đầu lần lượt đăng tải video và đủ loại bằng chứng.
Tên của Tống Trì cũng bị đẩy lên hot search liên tục.
Bởi vì trước kia, lý do lớn nhất khiến mọi người bị Tiêu Yên bắt nạt mà không dám phản kháng, thật ra phần lớn là vì kiêng dè Tống Trì.
“Chuyển từ fan sang anti rồi, Tống Trì đúng là ghê tởm quá.”
“Tôi muốn tát Tống Trì mấy cái cho tỉnh, yêu đương và đóng phim cho đàng hoàng không được à?”
“Ha, chỉ có thể nói Tống Trì với Tiêu Yên đúng là trời sinh một cặp.”
“Giờ xem lại đoạn video tiệc mừng đóng máy, Tống Trì và Tiêu Yên thật khiến người ta buồn nôn, hôm đó chắc chị Thư Tâm đau lòng lắm…”
“Tôi nợ Tâm Tâm một lời xin lỗi.”
“Tôi cũng vậy, thêm một người nữa nợ cô ấy.”
Trên mạng rộn ràng không ngớt.
Ngay cả ban tổ chức Liên hoan phim cũng phải lên tiếng ra thông cáo.
“... Toàn bộ quá trình xét giải đều công bằng, công khai, minh bạch. Trước việc một số diễn viên bóng gió ám chỉ có sự thiên vị trong việc chấm giải, chúng tôi sẽ cân nhắc nghiêm túc về việc sử dụng biện pháp pháp lý để bảo vệ danh dự của mình...”
Sau đó, cư dân mạng lại vừa phấn khích, vừa than vãn:
“Nhiều 'dưa' quá ăn không xuể, tối không muốn ngủ nữa luôn đó trời!”
“Tiêu Yên mà mang tài diễn mấy màn phỏng vấn và tung tin yêu đương giả lên phim thật, chắc chắn sẽ lấy được cả đại mãn quán (thắng tất cả giải thưởng lớn) cho coi, haha!”
“Cô ta còn mỉa mai Thư Tâm dùng mánh khóe lấy giải cơ đấy. Người ta là thiên kim nhà họ Thư, vợ sắp cưới của chủ tịch tập đoàn Lục thị, diễn xuất là đam mê thôi. Muốn dùng mánh á? Người ta đủ sức dìm cô ta ra tận Châu Phi rồi, chẳng cần nhảy nhót ở đây làm gì cả!”
“Bài phổ cập kiến thức: nói cho mọi người biết tập đoàn Thư thị và Lục thị bá cỡ nào!”
“Ăn xong dưa rồi, lớp trưởng tóm gọn một câu: Tiêu Yên và Tống Trì đến làm trợ lý bê giày cho Thư Tâm cũng chưa xứng.”
Về đến nơi nghỉ chân ở Giang Thành, Lục Chiêu Ngôn dừng xe, mở điện thoại ra xem.
“Làm tốt lắm.” Anh nhướng mày, nhẹ giọng khen. “Tốt hơn anh dự đoán.”
“Chứ sao, theo sát một người nào đó, mưa dầm thấm lâu, cũng học được khối thứ chứ bộ.” Tôi cười nhẹ.
Tôi không bắt nạt người khác, nhưng cũng không phải là thánh mẫu.
Tôi chỉ nói rõ sự thật với công chúng, đúng sai thế nào, ánh mắt của mọi người đều sáng như tuyết, tự họ nhìn ra được.
Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền.
Lục Chiêu Ngôn bật cười khẽ, anh tháo dây an toàn, nghiêng người sang.
“Bà Lục,” trong mắt anh như chứa cả nghìn sao lấp lánh: “Chúc mừng em đoạt giải, danh xứng với thực.”