Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 355



Bầu không khí giữa các thanh niên trí thức mới và đại đội trưởng đã trở nên hòa hợp hơn nhiều. Sau đó đại đội trưởng còn giải thích ngắn gọn về kế hoạch công việc trong thời gian tới.

Nếu thuê dân thôn xây toàn bộ điểm thanh niên trí thức thì sẽ tốn kém nên bắt đầu từ ngày mai, các thanh niên trí thức mới và cũ sẽ phải thay phiên nhau làm việc tại công trường và trên đồng ruộng.

Trong lúc đại đội trưởng Vương Đại Lực đang thao thao bất tuyệt, thời gian trôi qua rất nhanh, các thanh niên trí thức mới dần quên đi sự mệt mỏi, tập trung lắng nghe.

Nhưng khi mặt trời bắt đầu lặn, họ mới đi được nửa đường, Tô Dĩnh cảm thấy không ổn rồi...

Cô có thể sẽ về trễ so với giờ quy định về nhà!

Cảnh báo nguy cơ bị đánh đòn! +1

Cảnh báo mẹ giận dữ! +1

Cảnh báo các loại nguy cơ! +1 +1 +1 +1 +1 +N...

Vì vậy Tô Dĩnh liền xin phép đại đội trưởng Vương Đại Lực: "Đại đội trưởng, trời sắp tối rồi, chắc chắn sẽ không có ai làm cơm cho đám thanh niên trí thức mới này, cũng không kịp sắp xếp chỗ ở cho họ. Hay là để chú Hồ Lục cho xe la về trước, bàn bạc với anh hai của cháu xem sao, nếu không thì khi xong việc cũng phải muộn lắm, chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến việc đi làm ngày mai sao?"

Đại đội trưởng Vương Đại Lực: "..."

Hồ lão lục: "..."

Anh hai?

Nghe một cái, bọn họ còn ngớ người ra một lát, suýt nữa không nhận ra người đó là ai...

Các thanh niên trí thức mới nghe thấy vậy, cũng bày tỏ sự mong đợi, họ đã ngồi mấy ngày trên tàu hỏa rồi lại chuyển xe tải lớn, lăn lộn suốt bao lâu, nếu về mà không có bữa tối, không có chỗ ở thì đúng là sụp đổ luôn rồi!

Thấy vậy, Vương Đại Lực đành đồng ý với đề xuất của Tô Dĩnh.

Nhưng trước khi đi, Tô Dĩnh vẫn không quên cảnh báo: "Đồ quý giá nhớ mang theo bên người nhé, giấy tờ, tiền, phiếu lương thực các kiểu, nói trước rồi đấy, nếu mất thì chúng tôi không chịu trách nhiệm đâu, đừng để tối rồi lại tốn thời gian cãi nhau về chuyện này..."

Sau lần cảnh báo về chuyện mất đồ trước đó, lần này Tô Dĩnh nói lại, ai nấy cũng không có phản ứng gì lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cứ như thể nếu một người ngay từ đầu đối xử với bạn đặc biệt nhẹ nhàng rồi đột nhiên trở nên nóng nảy, người khác chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu. Nhưng nếu người đó lúc nào cũng tỏ ra cáu kỉnh, lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn, liên tục như vậy thì mọi người cũng thành ra mặc kệ... ai cũng biết đối phương chỉ là kiểu người như vậy thôi!

Quả nhiên, lần này các thanh niên trí thức không nói gì nhiều, họ đều nhanh chóng bước lên thu dọn đồ quý giá của mình.

Sau đó Tô Dĩnh đột ngột thay đổi thái độ, lấy ra vài bắp ngô luộc từ cái rổ sau lưng, đưa cho đại đội trưởng Vương Đại Lực.

Đúng vậy, chính là mấy bắp ngô mà mẹ của Lưu Đại Xuyên đã nhét vào cho hai chị em cô...

Tô Dĩnh nói: "Đại đội trưởng, các chú đi cả nửa ngày đường rồi, ăn tạm lót dạ chút đi, đừng để lát nữa đói đến ngất ra."

Ngay lập tức, mấy thanh niên trẻ tuổi suýt bật khóc vì xúc động.

Cô bé này thật là tốt bụng quá!

Nhìn quần áo cô bé vá chằng vá đụp, lại còn bạc màu vì giặt quá nhiều, điều kiện gia đình chắc chắn không khá giả, vậy mà còn sẵn lòng mời họ ăn ngô luộc!

Hu hu hu, xã viên của đại đội này cũng tốt quá... Đại đội trưởng là người rất trách nhiệm, ngay cả cô bé nhỏ như vậy cũng thật tốt bụng hu hu hu...

Sau đó Tô Dĩnh vẫy tay, chẳng để lại chút dấu vết gì, chuẩn bị trở về thôn sớm.

Đại đội trưởng Vương Đại Lực nhìn mấy thanh niên trí thức trẻ tuổi mắt đỏ hoe thì thầm lắc đầu.

Chậc chậc chậc, kinh nghiệm xã hội còn quá ít!

Cùng lúc đó, Hồ lão lục, người bất ngờ có thể về nhà sớm cũng cảm thấy bối rối.

Mình... chẳng phải mình đã chuẩn bị tinh thần để về khuya rồi sao?

Nhưng thật vui quá đi, ha ha, có thể về ăn cơm tối như bình thường rồi!

Vì vậy Hồ lão lục thật sự khâm phục, Hồ lão lục thật sự khâm phục.

Chỉ có 4 công điểm thôi mà không chỉ có thể diễn "mặt trắng, mặt đen" với đại đội trưởng, hóa giải cảm xúc chống đối của các thanh niên trí thức mới mà còn giúp các xã viên khác được tan ca sớm!