Cô gái đầu to tóc ngắn đang nằm trên giường chung đọc sách, Ninh Quyên sợ hãi đến nỗi không dám cử động, chỉ biết nhắm chặt mắt giả vờ ngủ.
Cô gái đầu to tóc ngắn Vương Linh đã đến khi Ninh Quyên còn đang ngủ. Trước đây khi Vương Linh sống cùng các thanh niên trí thức cũ, cô ta đã cãi vã và đánh nhau với họ, vì vậy cũng có tính cách nóng nảy như nhóm đuôi sam dài kia. Do không muốn ngủ cùng nhóm người đó, Vương Linh đã chuyển đến ở chỗ của Ninh Quyên dù không quen biết nhiều.
Ninh Quyên căng thẳng, nằm im giả vờ ngủ không biết bao lâu thì bỗng nghe thấy giọng của cô gái đuôi sam dài vừa rồi cầm gậy đốt lửa đánh nhau vang lên ngay bên cạnh.
Vốn nhát gan, Ninh Quyên lại có trực giác nhạy bén như con thú nhỏ đối với nguy hiểm. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên thấy cô gái đuôi sam dài vung gậy đốt lửa, Ninh Quyên đã in sâu giọng nói của đối phương vào đầu mình.
Lúc này Ninh Quyên nghe thấy cô gái đuôi sam dài giễu cợt nói với Vương Linh: "Ồ, lại đọc sách à? Nhưng dù có đọc bao nhiêu cũng vô ích thôi, dù sao thì cũng không thể vào đại học được!"
Nhóm nữ thanh niên trí thức cũ vừa mới cùng đuôi sam dài đánh nhau, giờ ai cũng cầm trong tay một chậu nước nóng để ngâm chân trước khi đi ngủ.
Thật ra mâu thuẫn giữa họ với Vương Linh rất đơn giản...
Chính là vì Vương Linh không thích rửa chân, mỗi tối đều làm cho căn phòng bốc mùi hôi thối!
Chuyện này ai mà chịu nổi? Mùa hè còn đỡ vì có thể mở cửa sổ thông gió nhưng thời gian gần đây trời đã trở lạnh, trong lúc thu hoạch mùa vụ, mùi hôi chân của Vương Linh bốc lên suốt cả đêm...
Ngay lúc đó, một cô gái khác trong nhóm đuôi sam dài tiếp lời mỉa mai Vương Linh: "Đúng vậy, có thời gian đọc sách thì thà đi rửa chân còn hơn! Hôm nay chắc chắn lại chưa rửa chân rồi phải không? Bây giờ không còn ở phòng nhỏ nữa đâu, bây giờ là tất cả mọi người cùng ở chung phòng này, cô không thể nào nghĩ cho người khác chút sao? Đồ ích kỷ!"
Đọc sách là niềm đam mê lớn nhất của Vương Linh. Khác với những người khác đi học để tìm cơ hội tốt hơn, Vương Linh thật sự yêu thích đọc sách! Ngay cả trong những ngày mệt mỏi nhất của mùa thu hoạch, Vương Linh vẫn tranh thủ dành ra mười phút để ôn lại sách giáo khoa cấp ba!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tốt nghiệp trung học là điều mà Vương Linh tự hào nhất, dù đã từng lưu ban hai lần nhưng cuối cùng cô ta vẫn lấy được bằng tốt nghiệp cấp ba, đập tan những lời chê bai rằng cô là đồ ngốc!
Vì vậy việc nhóm đuôi sam dài dùng chuyện đọc sách để châm chọc Vương Linh là điều mà cô ta không thể chịu nổi!!!
Lúc này Vương Linh trân trọng gấp cuốn sách giáo khoa cấp ba cũ nát lại cẩn thận rồi bọc nó trong một lớp túi nilon nhàu nát không biết lấy từ đâu, sau đó cô ta đặt sách dưới gối và rồi đột nhiên giận dữ, chân trần lao thẳng lên...
Vương Linh hét toáng lên: "Các người nói bậy! Chân tôi không hôi! Chẳng hôi chút nào!"
Vậy là mấy người vừa đánh nhau với Vương Linh và đuôi sam dài lại lần nữa lao vào cuộc chiến...
Đuôi sam dài hét lên: "Cô nói láo! Cô thử tự ngửi xem có hôi không! Mũi cô có bị nhét phân không đấy!"
Vương Linh hét lên: "A a a a a! Tôi đánh c.h.ế.t các người! Tôi đánh c.h.ế.t các người!!!"
Nhưng người thảm nhất không phải là Vương Linh hay đám người đuôi sam dài mà là Ninh Quyên.
Bởi vì khi Vương Linh và mấy người đuôi sam dài đánh nhau, để không làm vướng tay vướng chân, mấy cô gái đuôi sam dài đã hất đổ thau nước rửa chân và không biết thau đó đã được rửa hay chưa nhưng nước trong thau... thì hắt hết lên người Ninh Quyên đang giả vờ ngủ...
Lúc này chăn và quần áo của Ninh Quyên đều ướt sũng, mà không biết có phải là do tâm lý hay không nhưng đột nhiên Ninh Quyên ngửi thấy một mùi lạ từ chăn của Vương Linh bên cạnh...
Ninh Quyên: "..."
Ninh Quyên: "Ọe..."