Sau khi Ngũ Lỗi cùng ba chú chó rời đi, Diêu Tam Giang dẫn Tô Mậu và Tô Thành cùng nhau cắt cỏ tranh. Để thể hiện sự chăm chỉ và sáng suốt, chẳng bao lâu sau, Diêu Tam Giang đã cắt được một đống cỏ tranh cao như núi nhỏ.
Tô Thành vừa cảm thấy mệt mỏi định nghỉ ngơi, ngẩng đầu lên thì thấy thành quả của Diêu Tam Giang.
Tô Thành kêu lên: "Wow! Anh Diêu Tam Giang giỏi quá, đã làm được nhiều thế này rồi!"
Nghe vậy, Diêu Tam Giang gồng cơ bắp tay nhưng tất nhiên là chẳng có gì hiện ra, vì cơ bắp của anh ta là dạng thon dài, được rèn luyện qua việc bơi lội ở sông hồ, khác với cơ bắp khối của Ngũ Lỗi.
Tuy vậy Diêu Tam Giang vẫn đầy tự hào: "Anh đây toàn là cơ bắp đấy, mạnh lắm!"
Tô Mậu và Tô Thành "ồ" và "á" hùa theo.
Tô Mậu hỏi: "Anh Diêu Tam Giang, anh có thể dạy bọn em đánh nhau không? Nghe nói anh đánh nhau rất giỏi!"
Tất nhiên Diêu Tam Giang không chối từ, đánh nhau là một trong hai thứ duy nhất mà anh ta giỏi, thứ kia là sức mạnh.
Trước đây Diêu Tam Giang rất nổi tiếng với việc đánh nhau nhưng vẫn chưa gây ra chuyện lớn gì, chính vì anh ta luôn có những nguyên tắc và giới hạn rõ ràng.
Diêu Tam Giang lập tức truyền kinh nghiệm: "Thật ra trước khi học đánh nhau, điều quan trọng hơn là phải học cách phán đoán. Thứ nhất, dù em có giỏi đến đâu cũng sẽ có lúc gặp phải người giỏi hơn. Khi gặp phải người mà em không đánh lại, lựa chọn khôn ngoan nhất là từ bỏ và chạy trốn. Có câu "Còn núi xanh thì còn củi để đốt". Thứ hai, anh có nguyên tắc, không bao giờ đánh người già, trẻ con, người bệnh hoặc người tàn tật. Dù họ có đáng ghét đến đâu, em cũng không nên dùng bạo lực vì rất dễ bị vu cáo, lúc đó không những không đòi được công lý mà còn tự hại mình."
Tô Mậu và Tô Thành nghe xong là lộ vẻ mặt ngưỡng mộ: "Wow! Anh Diêu Tam Giang giỏi quá!"
Diêu Tam Giang học theo kiểu điềm tĩnh của Ngũ Lỗi, mỉm cười nhẹ nhàng: "He he, đương nhiên rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau đó Diêu Tam Giang tiếp tục nói: "Muốn phán đoán chính xác và nhanh chóng, em phải luyện mắt cho tốt, như vậy mới có thể hiểu toàn diện tình hình đối thủ. Lúc rảnh rỗi, các em có thể quan sát cây cỏ, thậm chí là những con kiến trong bụi cỏ hay côn trùng bay vào mùa hè, điều này giúp rèn luyện khả năng quan sát và tập trung. Chẳng hạn như bây giờ, nhìn xa xa đám cỏ tranh, có phải chúng trông vàng úa xanh xanh không, nhưng thực ra ở gốc cỏ có nhiều sinh vật nhỏ đang sống. Không tin thì các em cứ nhìn kỹ mà xem, cái đám màu xám đó... Ủa trời đất ơi! Ở đó có một con thỏ!!"
Diêu Tam Giang không dám tin vào mắt mình nữa, trời ạ, thỏ là loài dễ gặp thế này sao?
Nhưng chưa kịp để Diêu Tam Giang phản ứng, con thỏ xám đang trốn dưới gốc đám cỏ tranh đã bị hạ gục bởi một mũi tên b.ắ.n ra "vút" một cái.
Diêu Tam Giang nhìn mũi tên gỗ cắm ở cổ con thỏ: "..."
Anh ta đột nhiên cảm thấy cổ mình lạnh toát!
Tất nhiên thỏ không dễ bị người ta bắt gặp như vậy, Diêu Tam Giang đâu phải Tô Dụ. Con thỏ xám này là do Ngũ Lỗi cố tình dẫn ba chú chó Tô Tiểu Ngũ, Tô Tiểu Lục và Ngũ Tiểu Hổ đuổi tới đây.
Lúc này Diêu Tam Giang nhìn theo hướng ngược lại với hướng mũi tên và nhanh chóng phát hiện ra Ngũ Lỗi ở đằng xa.
Diêu Tam Giang giật mình: "!!!"
Trời đất ơi, anh Ngũ Lỗi quả nhiên giỏi quá! Đến b.ắ.n cung mà cũng lợi hại như vậy! Từ khoảng cách xa thế này mà có thể b.ắ.n trúng một phát, chẳng phải đây là kỹ năng thiện xạ trong truyền thuyết sao??!
Ơ khoan, có gì đó không đúng...
Ở đâu ra cung tên? Anh Ngũ Lỗi lấy cung tên từ đâu? Không phải chúng ta lên núi để cắt cỏ tranh sao!!
Và b.ắ.n cung không phải là kỹ năng của thợ săn sao? Bây giờ không phải đã cấm làm thợ săn rồi à!!!