Tuy nhiên, năm nay... khi mà Tết sắp đến gần, Tô đại nương, người đã lâu không phải lo liệu việc nhà giờ lại thấy mình không còn đủ sức nữa. Thứ này thiếu, thứ kia cần mà con dâu Cung Thục Trân lại bụng to, còn là người thích gây chuyện. Vì vậy Tô đại nương quyết định lấy tiền từ ông bạn già nhà mình, dẫn theo con trai út là Tô Đại Điền đi mua sắm, tiện thể trốn tránh phiền toái ở nhà.
Nhưng thật không may, họ lại tình cờ đụng phải nhóm người khác!
Dù vậy xe la vẫn chưa đi được xa nên Hồ lão lục nhanh chóng dừng xe để Tô đại nương và Tô Đại Điền lên xe sau khi họ trả tiền.
Khi Tô nhị đại nương thấy kẻ thù truyền kiếp của mình xuất hiện, tức giận đảo mắt với Lưu Lan Hương.
Giữa Tô nhị đại nương và Tô đại nương đã có mối hận thù từ lâu. Nguyên nhân chủ yếu là vì Tô nhị đại nương sinh ra anh họ Tô Mưu trước, sau đó Tô đại nương mới sinh ra Tô Đại Nghiệp. Khi đó ông nội Tô chưa chia nhà, mà Tô đại nương đã nhiều lần chơi xấu Tô nhị đại nương.
Tô nhị đại nương là người thật thà, nóng tính nên không ít lần chịu thiệt dưới tay Tô đại nương.
Mặc dù Tô đại nương cũng không phải là người dễ chịu gì nhưng lại biết cách diễn trước mặt mẹ chồng, có lẽ là do bị Tô đại bá dạy dỗ và ảnh hưởng. Vì vậy trong các cuộc xung đột giữa các chị em dâu, miễn là không động tay động chân, Tô đại nương thường là người chiến thắng.
Dù hận gặp lại đối thủ cũ nhưng Tô nhị đại nương vẫn giữ mặt mũi, lúc Tô đại nương lên xe, hai người không ai nói với ai, mọi người chỉ lo nói chuyện của mình.
Nhưng khi Tô đại nương và Tô Đại Điền nói chuyện, Tô Đại Điền phát hiện ra chị gái mình là Tô Đại Trân đang mặc một bộ quần áo mới!
Tô Đại Điền bèn chọc mẹ mình, chỉ vào bộ áo bông mới của Tô Đại Trân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô đại nương quay lại nhìn kỹ... Thật đáng nể! Đứa con gái thứ hai của bà ta không biết từ lúc nào, lặng lẽ mà đã thay toàn bộ quần áo, ngay cả đôi giày bông cũng là đồ mới!
Trong lòng Tô đại nương dâng lên cơn giận...
Bà ta biết rõ trong tay Tô Đại Trân có bao nhiêu tiền. Lúc trước bà ta định dùng lý do tiền dưỡng già để lấy lại nhưng không ngờ lại bị Mã Tam Bảo làm cho chuyện trả góp bị lộ ra. Hơn nữa đại đội trưởng còn quyết định rằng Tô Đại Trân sẽ bắt đầu trả góp tiền dưỡng già từ vụ thu hoạch mùa thu năm sau!
Giờ đây toàn bộ quần áo trên người Tô Đại Trân đều là đồ cũ của Ninh Quyên. Sau khi thấy Tô Đại Trân cũng tạm ổn, Ninh Quyên đã bán cho cô ấy bộ quần áo này theo giá gốc, không tính thêm tiền vải vụn vì Ninh Quyên cảm thấy tay nghề may vá của mình không được tốt nên không dám lấy thêm tiền.
Bộ áo bông được làm mới từ vải vụn, trong mắt Ninh Quyên là đồ rách không đáng mặc nhưng đối với người nông thôn, nó lại được coi là quần áo mới! Nhìn bề ngoài, vải vụn và đường chỉ may đều rất ít bị giặt ủi!
Vì vậy cơn giận của Tô đại nương bùng lên, bà ta bắt đầu mắng chửi.
Tô đại nương chỉ vào mặt Tô Đại Trân, mắng: "Đồ vô ơn! Có tiền làm quần áo mới mà không có tiền nuôi cha mẹ phải không? Mày... mày... mày làm tao tức c.h.ế.t mất thôi! Phải để cả thôn biết! Để xem mọi người thấy mày bất hiếu và độc ác như thế nào! Cha mẹ mày còn chưa có được bộ quần áo mới nào mà mày thì từ trong ra ngoài đã thay hết cả rồi!"
Năm ngoái Tô đại nương bị nứt xương, đến giờ mỗi khi trời lạnh lại đau nhức. Giờ còn thêm chuyện Tô Đại Trân tách ra ở riêng, bà ta bị buộc phải làm việc trở lại, nỗi oán hận trong lòng không phải chỉ chút ít.
Trước kia mọi việc trong nhà đều có Tô Đại Trân lo liệu, trong tay Tô đại nương có tiền, nhà còn có vàng, cuộc sống chẳng thể thoải mái hơn nên bà ta mới có thể giữ được vẻ ngoài điềm đạm.
Nhưng giờ đây mọi thứ đều phải tự tay bà ta làm, nếu không thì chỉ có mà trông chờ vào hai đứa con trai và cô con dâu đang mang thai thì chẳng mấy chốc cả nhà sẽ phải ăn gió Tây Bắc. Vậy còn đâu là thể diện hay phong độ nữa, dạo này Tô đại nương bận đến phát điên! Ăn không ngon, ngủ không yên, cả người đau nhức, còn bị lão đầu cằn nhằn suốt!