Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 519



Nghe Tô Dụ nói vậy, Tô Dĩnh cũng bắt đầu cảm thấy lấn cấn.

Quan trọng là sau khi g.i.ế.c con gấu đen, Ngũ đại thúc đoán rằng con gấu phải nặng tới khoảng 800 cân, đủ cho nhà cô ăn hết cả mùa đông. Dù không phải bữa nào cũng ăn nhưng mỗi ngày đều có chút thịt mỡ dính vào.

Mà những thứ quý giá, ăn nhiều quá thì cũng chẳng còn cảm thấy hiếm nữa...

Thế nên Tô Dĩnh quyết đoán cất luôn củ "củ cải khô" này vào và nói với Lưu Lan Hương: "Mẹ ơi, cái này không dễ kiếm đâu, là hàng nhập khẩu đấy! Không chỉ cần may mắn mà còn phải có cả dũng khí nữa!"

Tất nhiên điều quan trọng nhất vẫn là vận may. Lần trước khi Ngũ đại thúc và Tô nhị bá phân thịt gấu, họ còn nhìn thấy vết đạn trên đầu con gấu, đoán là nó bị trúng đạn lạc từ thời chiến tranh. Sau đó Tô Dụ vô tình nhặt được xác con gấu.

Nếu không thì làm sao mà c.h.ế.t nhưng chẳng ai ăn? Dân lao động không thể hiểu nổi điều đó.

Dù sao cũng thấy tội cho con gấu đen đáng thương...

Và thế là tối hôm đó, củ 'củ cải khô' teo tóp này đã được hầm cùng với gấu đen xấu số.

Phải nói là... mùi vị thật tuyệt vời!

Ăn xong, cả người ấm áp hẳn, ai nấy đều muốn lên núi đuổi theo đội săn mùa đông.

Dạo này trong nhà thật sự chẳng còn việc gì nhiều, đội sản xuất cũng không có việc, lương thực đã được thu dọn xong xuôi, thi thoảng chỉ may vá chút đỉnh, còn lại thì ai nấy đều ở nhà để chống chọi với cái rét.

Tối nay có món ngon nên nhà Tô nhị bá cũng được mời sang ăn, cũng như mọi lần, ở phòng khách nhà Ngũ Lỗi.

Nhưng khác với trước đây, buổi tụ họp tối nay có thêm một thành viên mới là Tô Đại Trân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một phần là vì Tô Đại Trân đã sống ở đây được nửa tháng rồi, nhìn chung cũng tỏ ra ngoan ngoãn, phần chính là hôm nay món ăn không quá cầu kỳ, món bổ nhất chính là nồi súp gấu hầm với củ cải khô này. Thịt gấu được thái thành từng miếng nhỏ khó nhận ra, còn lại chỉ là những món đơn giản như bắp cải hầm với đậu phụ đông lạnh, rau rừng trộn, những món quen thuộc hàng ngày.

Thực ra Tô Dĩnh có chút lo lắng không biết trong tương lai mà Tô Đại Trân biết có sự kiện liên quan đến món thịt gấu này không, vì con gấu đen là do Tô Dụ nhặt được trong lần đi chôn giấu vàng. Nhưng may mà dạo này là gần cuối năm, các nhà bận rộn thăm viếng họ hàng, thi thoảng họ tụ họp thế này cũng không quá thu hút sự chú ý.

Vì vậy không có gì rủi ro, cứ tận hưởng thôi-

Lúc này trong phòng khách nhà Ngũ Lỗi, trên bàn ăn là một cái nồi đen miệng sâu. Trong nồi là món súp gấu hầm với củ cải khô tỏa hương thơm nức. Tô Dĩnh đang đảm nhiệm việc múc súp cho mọi người.

Mặc dù thịt gấu rất quý nhưng trong hầm nhà Ngũ đại thúc còn mấy trăm cân nên so với nước súp nấu từ nhân sâm rừng, những miếng thịt gấu trong nồi hôm nay chắc chắn không phải là tâm điểm.

Khi Tô Đại Trân nhận lấy bát súp, cô ta thấy trong bát có nửa bát đầy những miếng thịt gấu... toàn là thịt nạc, không có xương, có cả thịt mỡ lẫn thịt nạc và chẳng có miếng củ cải khô nào!

Tô Đại Trân: "..."

Bàn tay cầm bát khẽ run!

Trời ơi...

Cô ta vốn nghĩ rằng chỉ cần ở bên Đại Nha mà có cơm ăn no là được rồi.

Nhưng không ngờ... Đại Nha lại tốt với cô ta thế này!

Theo những gì cô ta biết về cốt truyện, Đại Nha đã trọng sinh, tức là Đại Nha biết rõ cha cô ta đã hại c.h.ế.t cha của Đại Nha. Nhưng ngay cả như vậy, Đại Nha vẫn sẵn lòng cho cô ta ăn nhiều thịt đến thế sao?

Thực ra lúc đầu, khi Tô Đại Trân xin lỗi nhà Tô Dĩnh, trong lòng cô ta không thực sự chân thành, chỉ có ý định bám vào để kiếm lợi và nương tựa mà thôi. Nhưng sau một thời gian ở đây, Tô Đại Trân nhận ra rằng mặc dù Tô Dĩnh, Tô Mậu, Tô Thành và Tô Dụ nói là không thích cô ta nhưng thực ra cô ta sống còn tốt hơn hồi ở nhà.

Không những công việc hằng ngày ít đi nhiều mà còn được ăn no mỗi bữa, nhất là khi nhà Tô Dĩnh ăn ba bữa một ngày, còn nhà cô ta chỉ ăn hai bữa.