Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 537



Cung Thục Trân vừa hoảng sợ vừa tức giận trở về nhà, sau đó ôm con vào phòng không ra ngoài nữa, vì cô ta cũng không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào.

Nhưng trong thôn, chỉ cần có chút động tĩnh là chẳng mấy chốc ai cũng biết, thế nên hai cha con Tô đại bá và Tô Đại Nghiệp đang làm việc ngoài đồng lập tức chạy về nhà.

Tô Đại Nghiệp la toáng lên: "Con tôi đâu? Cung Thục Trân! Con tôi đâu?!!"

Tô đại bá cũng thở hổn hển: "Cháu của tôi! Cháu yêu quý của tôi!!"

Hai cha con vừa nghe về chuyện trong nhà là vứt ngay cuốc ở ngoài đồng mà chạy về...

Cuối cùng khi Tô đại bá, người có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con hơn bế cháu đặt lên giường, dùng hai tay vỗ mạnh trước mặt đứa bé vài cái thì phát hiện thật sự xong rồi...

Đứa cháu yêu quý của ông ta thậm chí không chớp mắt lấy một cái... vẫn giữ nguyên vẻ mặt như lúc trước, không khóc, không la, thậm chí ánh mắt cũng không động đậy lấy một chút!!!

Trước mùa thu hoạch, ngày nào Tô đại bá cũng dành vài giờ để chơi với cháu nhưng lúc đó đứa trẻ còn quá nhỏ, không thể nhận ra điều gì cộng thêm việc vợ chồng Cung Thục Trân và Tô Đại Nghiệp không có kinh nghiệm mà Tô đại nương thì vì đau đớn mà đầu óc mụ mị nên đến giờ gia đình Tô đại bá mới phát hiện ra đứa bé có vấn đề.

Ngay lập tức, Tô đại bá cảm thấy m.á.u trong n.g.ự.c sôi lên, đầu óc ông ta ù đi...

Tô đại bá thật sự không thể chấp nhận sự thật rằng đứa cháu mà ông ta đã yêu thương bấy lâu nay có vấn đề về não, lúc này ông ta chỉ còn biết dựa vào tường để giữ vững tinh thần.

Nhưng là một "người cha", Tô Đại Nghiệp đã nhanh chóng suy nghĩ ra bước tiếp theo.

Thật ra đối với Cung Thục Trân, lúc đầu Tô Đại Nghiệp khá thích vì cô ta xinh đẹp, gia cảnh cũng tốt nhưng càng chung sống, Tô Đại Nghiệp càng nhận ra Cung Thục Trân là người lắm mưu tính lại lắm chuyện, hơn nữa chẳng bao giờ mang đồng nào từ nhà mẹ đẻ về để giúp đỡ mình!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nếu không phải sau này Cung Thục Trân mang thai, Tô Đại Nghiệp đã sớm muốn thay vợ rồi.

Bây giờ thì tốt, dù sao Cung Thục Trân cũng không thể sinh con nữa, họ ly hôn là xong, sau này anh ta có thể lấy một cô vợ ngoan ngoãn khác, chẳng phải tốt hơn sao?

Thế là Tô Đại Nghiệp nói với Cung Thục Trân: "Con để lại, cô thu xếp đồ đạc rồi về nhà mẹ đẻ đi, tôi muốn ly hôn với cô!"

Dù đứa trẻ có vấn đề nhưng dù sao cũng là con của mình, Tô Đại Nghiệp miễn cưỡng đồng ý tạm thời nuôi nó.

Lúc này Tô đại bá nghe thấy có cách giải quyết, trong lòng cũng cảm thấy tỉnh táo hơn hẳn, ông ta nói: "Đúng, đúng... Đại Nghiệp, con còn trẻ, cha sẽ tìm cho con một cô vợ khác có thể sinh nở..."

Nhưng Cung Thục Trân không thể chấp nhận kết cục này, khi cô ta bước vào nhà họ, cô ta đã mang theo bao nhiêu hy vọng!

Đến giờ không những chẳng nhận được lợi lộc gì mà cô ta còn không thể sinh con nữa, con trai thì có vấn đề mà thậm chí Tô Đại Nghiệp còn dám đòi ly hôn với cô ta??

Nhưng rồi Cung Thục Trân nghĩ lại, ly hôn thì ly hôn, dù sao đứa con cũng không phải của Tô Đại Nghiệp...

Và hơn nữa, chưa chắc ai bỏ ai đâu!!

Từ sau khi sinh con, Cung Thục Trân đã bế đứa trẻ gặp Vương Tứ Lực vô số lần rồi, mà Vương Tứ Lực cũng rất yêu đứa con trai ruột của mình, điều này khiến Cung Thục Trân lúc này tự tin phản công.

Thế là Cung Thục Trân lập tức cười lạnh một tiếng, sau đó nhanh chóng thu xếp hành lý.

Khi Cung Thục Trân thu xếp xong đồ đạc, Tô Đại Nghiệp còn tưởng rằng Cung Thục Trân đã đồng ý ly hôn nhưng không ngờ Cung Thục Trân lại chộp lấy đứa trẻ trên giường, cười lạnh một tiếng rồi nói: "Nói thật cho anh biết, tôi sớm đã muốn ly hôn rồi, vì đứa trẻ này hoàn toàn không phải là con anh! Anh còn chưa hiểu à, anh không thể sinh con được! Anh là một kẻ vô dụng! Anh không phải đàn ông!!!"