Tô Dụ vỗ ngực, trả lời rất tự hào: "Em nói với họ rằng đi học thì không phải ra đồng làm việc, hơn nữa nhảy lớp còn tiết kiệm được 3 đồng tiền học phí, nếu thành công thì có thể xin bố mẹ 5 xu tiền tiêu vặt!"
Nhảy lớp sẽ có tiền tiêu vặt, nhảy lớp thêm lần nữa cũng sẽ có tiền tiêu vặt, cứ thế nhảy lớp sẽ luôn cảm thấy sung sướng và sẽ không phải làm việc đồng áng nữa. A ha ha ha, cậu thật là thông minh quá đi!
Nhưng Tô Dĩnh: "..."
Em giỏi đấy!!!
Thực ra khi nghe chuyện này lần đầu, cha mẹ của những đứa trẻ này cũng rất ngạc nhiên nhưng sau khi nghe con cái giải thích, các phụ huynh lại thấy... chuyện này hình như cũng được đấy?
Dù sao nếu thành công... thì một năm sẽ tiết kiệm được 2 đồng rưỡi mà!!
Thế là dưới yêu cầu của nhiều phụ huynh và xã viên trong thôn, đại đội đã liên hệ với trường tiểu học do mấy thôn xung quanh liên kết tổ chức, mà trước khi khai giảng năm nay đã tổ chức một cuộc thi sát hạch trình độ cho mười một xã viên nhí tiên tiến của thôn Thanh Sơn, nội dung bao gồm các môn văn hóa trong phạm vi lớp một.
Kết quả hoàn toàn bất ngờ, tất cả các đứa trẻ đều vượt qua kỳ thi văn hóa!
Đây đây đây... thật là hiếm thấy!
Mặc dù thành tích của bọn trẻ không cao, hầu như tất cả đều nằm trong khoảng 60 đến 70 điểm, không thể sánh bằng những đứa trẻ hoàn thành chương trình lớp một bình thường, ngay cả điểm cao nhất của Tô Dụ cũng chỉ được 75 điểm nhưng tất cả bọn trẻ đều đã đạt điểm đỗ!
Điều này chứng tỏ rằng những đứa trẻ 6 tuổi này hoàn toàn có thể nhảy lớp, trở thành học sinh lớp hai!
Khi kết quả thi vừa công bố, không chỉ các xã viên trong thôn Thanh Sơn rất phấn khởi mà ngay cả xã viên của các thôn khác học cùng trường tiểu học cũng rất phấn khích!!
Điều này có nghĩa là gì? Điều này chứng tỏ một con đường làm giàu... à không, một con đường tiết kiệm đã mở ra rồi đó!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thế là sau khi đám trẻ này thành công nhập học lớp hai, cả trường tiểu học bắt đầu cạnh tranh nhau.
Những đứa học lớp một muốn năm sau nhảy thẳng lên lớp ba.
Những đứa học lớp hai muốn năm sau nhảy thẳng lên lớp bốn.
Thậm chí những đứa học lớp bốn còn muốn không cần học lớp năm mà tốt nghiệp luôn!!
Chuyện này không chỉ là kỳ vọng của cha mẹ mà còn là mong muốn của bọn trẻ, vì nếu hoàn thành, chúng sẽ được nhận 5 xu tiền tiêu vặt!
Trong thời kỳ này, 5 xu vẫn còn rất có giá trị, có thể mua được nửa cân thịt heo, nếu cha mẹ thật sự cho chúng thì sẽ là... ha ha ha...
Tha hồ mà mua đồ ăn vặt ở Cung Tiêu Xã!!!
Kết quả là đến cuối năm, không chỉ đám trẻ của Tô Dụ hoàn thành xuất sắc chương trình lớp hai mà còn vượt qua kỳ thi lớp ba, năm sau có thể tiếp tục nhảy lớp lên lớp bốn, ngay cả những học sinh khác trong trường cũng có nhiều trường hợp thành công nhảy lớp! Mà không hề ít đâu nhé!
Lúc mới bắt đầu, khi chỉ có đám trẻ của Tô Dụ nhảy lớp, chuyện này chưa gây chấn động trong công xã và huyện. Nhưng khi một chuyện diễn ra liên tục và liên quan đến nhiều người hơn thì sẽ có nhiều người chú ý đến nó.
Ví dụ như vào dịp tổng kết công việc cuối năm, lãnh đạo công xã rất hào hứng khen ngợi đồng chí Vương Đại Lực trước mặt tất cả các đại đội trưởng trong công xã.
"Đại Lực à Đại Lực, anh đúng là một Đại Lực tuyệt vời, ha ha ha!"
Lúc nào anh ta cũng tuyệt vời như thế nhé!!
Vì tỉnh của họ là một trong những khu vực phát triển công nghiệp sớm nhất cả nước nên cấp trên luôn có yêu cầu đối với giáo dục cơ bản của nhân dân, nhưng trước đây dù lãnh đạo có động viên bao nhiêu lần thì hiệu quả vẫn rất ít, hoặc xã viên cảm thấy việc học chẳng có ích gì, hoặc là họ phàn nàn là quá khó.
Nhưng bây giờ đã chứng minh, chỉ cần mọi người nỗ lực thì có thể đạt được mà!