Thâm Tình Lặng Lẽ

Chương 262



Trong lúc Triệu Uyển Nhu đang tủi thân, ấm ức ở trong phòng thì Thái Lãnh Hàn đã vội vàng chạy xuống lầu. Như một con ruồi mất đầu, Thái Lãnh Hàn cuống cuồng loạng choạng tìm phòng tắm. Sau khi mở nhầm cửa ba lần, cuối cùng Thái Lãnh Hàn cũng tìm được căn phòng tắm dành cho khác. Hắn nhào ngay vào trong, nhanh chóng mở vòi hoa sen ra rồi tiếp tục dội nước lạnh vào người. Thái Lãnh Hàn vừa tắm nước lạnh vừa dùng tay nện vào tường, nhân tiện nhổ nước bọt chửi mình là vô liêm sỉ luôn.

 

Ngẫm lại hành vi ban nãy của mình, trong lòng Thái Lãnh Hàn vừa sợ vừa đau lại vưa xót. Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu của Thái Lãnh Hàn khiến hắn càng thêm choáng váng. Sao hắn lại không thể khống chế bản thân như thế? Sao hắn lại dám thô bạo với Triệu Uyển Nhu như thế? Liệu cô có căm ghét hắn nhiều thêm và cho rằng hắn là một gã đàn ông khốn kiếp muốn cưỡng ép cô hay không?

 

Hơn nữa, tại sao Triệu Uyển Nhu lại hỏi hắn một câu như thế? Hắn có từng yêu thầm ai hay không ư? Lẽ nào Triệu Uyển Nhu không cảm nhận được tình cảm mà hắn dánh cho cô? Thái Lãnh Hàn ngước lên, nhìn chằm chằm vào gương mặt của chính mình trong gương. Bây giờ hắn có nên quay trở lại phòng ngủ, nói rõ cho Triệu Uyển Nhu biết rằng từ trước đến nay hắn chỉ yêu thầm có một người duy nhất, ngoại trừ cô ra thì không có bất cứ ai khác nữa…

 

Nhưng mà… ban nãy hắn đã bỏ chạy một cách hèn nhát như thế. Bây giờ dù hắn có đính chính thế nào, Thái Lãnh Hàn cũng không có đủ tự tin rằng sẽ có thể khiến Triệu Uyển Nhu tin tưởng.

 

Ban nãy, vì sao hắn lại bỏ chạy?

 

Thái Lãnh Hàn tự hỏi một câu và nghẹn ngào trân trối nhìn trừng trừng bản thân trong gương.

 

Bởi vì, hắn sợ.

 

Bởi vì, ban nãy, câu hỏi của Triệu Uyển Nhu lọt vào trong tai của Thái Lãnh Hàn lại trở thành lời nhắc nhở và cảnh cáo, rằng hắn vốn không phải là người trong lòng của cô.

 

Những tin đồn trong quá khứ, cuộc gặp gỡ với Dương Thiên Vũ cách đây không lâu, và cả sự xuất hiện của hai anh em Dương Thiên vũ trong buổi tiệc ngày hôm nay,… tất cả đều như những cú đ.ấ.m vô hình mà mạnh mẽ, giáng vào niềm tin vốn đã rạn nứt đến thảm thương của Thái Lãnh Hàn rồi.

 

Thái Lãnh Hàn hít sâu rồi lại hít sâu mấy hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Hắn phải thật bình tĩnh để có thể tìm cách “giải quyết” tình địch. Sau đó, hắn càng phải thật bình tĩnh để chuẩn bị một buổi tỏ tình thật nghiêm túc và hoành tráng, để Triệu Uyển Nhu cảm nhận được tình cảm của hắn, sự chân thành của hắn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nghĩ ngợi xong xuôi, Thái Lãnh Hàn ướt lướt thướt đi ra khỏi phòng tắm, lếch thếch đi lên phòng sách, tìm khăn tắm lau khô người, lại lục tìm bộ quần áo cũ mặc tạm. Sau đó hắn lại nhớ ra, sáng sớm mai thím Hai mới đến quét dọn, Thái Lãnh Hàn sợ tối nay Triệu Uyển Nhu giẫm phải vệt nước mà trợt ngã. Thế là Thái Lãnh Hàn vừa hắt hơi vừa tìm cây lau nhà, lau khô vệt nước bản thân đã để lại trên hành lang và cầu thang.

 

Thái Lãnh Hàn không hề biết, dáng vẻ hắn tự cho là lén lút lau sàn đã bị Triệu Uyển Nhu phát hiện và chứng kiến toàn bộ. Không cần phải nghĩ nhiều cô cũng có thể đoán được rằng tảng băng ngốc kia đang cặm cụi làm việc này là vì ai. Nỗi xúc động trào dâng khiến Triệu Uyển Nhu sụt sịt muốn khóc.

 

Suốt đêm hôm đó, Thái Lãnh Hàn không thể nào ngủ được. Triệu Uyển Nhu cũng trằn trọc đến hơn nửa khuya mới có thể chợp mắt được, nhưng giấc ngủ cũng không sâu.

 

Hậu quả là sáng hôm sau, cả hai người đều giật mình thức dậy khi có tiếng mở cửa vang lên. Thái Lãnh Hàn váng vất bước ra khỏi phòng sách. Còn Triệu Uyển Nhu thì mở cửa phòng ngủ muộn hơn mấy phút. Thím Hai bước vào nhà, còn chưa kịp bắt tay làm việc thì đã sửng sốt nhìn cậu chủ và cô chủ nối tiếp nhau xuất hiện trong tấm mắt. Thím giật mình, buột miệng:

 

- Cậu chủ? Cậu không chạy bộ sao? Cô chủ? Sao hôm nay cô dậy sớm thế?

 

Không thể trách thím Hai ngạc nhiên như thế. Bởi vì bình thường khi thím Hai đến làm việc thì Thái Lãnh Hàn đã ra ngoài chạy bộ. Rồi đến khi thím Hai làm xong bữa sáng thì Triệu Uyển Nhu mới rời phòng, cùng Thái Lãnh Hàn ăn sáng để chuẩn bị đi làm. Vậy nên, sáng nay, khi Thái Lãnh Hàn và Triệu Uyển Nhu cùng xuất hiện nơi cầu thang vào thời điểm này là chuyện chưa từng có tiền lệ.

 

Trước câu hỏi của thím Hai, Thái Lãnh Hàn chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi cụp mắt đi xuống. Hắn không dám nhìn Triệu Uyển Nhu, sợ sẽ phải đối diện với ánh mắt căm ghét và khinh bỉ của cô. Còn Triệu Uyển Nhu thì cũng không trả lời thím Hai, nhưng bởi vì cô đã phải hắt hơi liền hai, ba cái.

 

Nghe tiếng hắt hơi khe khẽ kia, Thái Lãnh Hàn đứng khựng lại. Thím Hai thì lo lắng hỏi:

 

- Cô chủ, cô bị bệnh rồi à?

 

Triệu Uyển Nhu lắc đầu, trấn an thím Hai, cũng là trấn an cho tấm lưng đang đứng cứng ngắc trước mặt cô:

 

- Không sao đâu ạ.