Nàng nhìn ngó xung quanh, biểu cảm thực kích động: “Trời ạ! Mình thật sự đã trở về!”
Hóa ra đây là quê hương của A Cẩn.
Trước đây, A Cẩn luôn miệng nhắc đến quê nàng, trong lòng ta không quan tâm lắm.
Ta luôn nghĩ, mình đã là quyền thần, có thể cho nàng mọi thứ tốt nhất trên đời, quê của nàng dẫu có tốt cũng có thể tốt đến đâu?
Nhưng cho đến bây giờ, ta mới biết mình nông cạn, thiển cận cỡ nào.
Ta chưa từng biết, lại có một thế giới yên ổn, giàu có, tự do thế này.
Ta chưa từng biết, hóa ra con người có thể giống như thần tiên, lên trời xuống biển, truyền tin xa cả ngàn dặm.
Những lụa là, sơn hào hải vị, trang sức châu báu trước kia mà ta tự hào, ở nơi này khắp chốn đều có, không hiếm lạ chút nào.
Trước kia, ta cho rằng nàng ấy nhờ có ta nên mới có thể tận hưởng mọi món đồ tốt nhất trên đời.
Hiện giờ mới biết, rõ ràng nàng đã vì ta mà từ bỏ bao thứ tốt đẹp.
Ta bỗng nhớ tới một năm nọ, hai mắt A Cẩn đỏ hoe, nói với ta: “Tạ Thời An, chàng chắc chắn không biết ta vì chàng mà từ bỏ những gì đâu.”
Ta còn tưởng vinh hoa phú quý mà mình cho nàng đã đủ để bù đắp.
Ta đúng là vô tri, ngu ngốc đến buồn cười.
Hơn nữa, thứ mà A Cẩn muốn trước giờ không phải là vinh hoa phú quý.
Một tháng sau khi A Cẩn trở về, số lần ta thấy nàng ấy cười so với ba năm ở bên ta cộng lại không biết nhiều hơn bao nhiêu.
Ta thấy nàng sống trong một căn hộ nhỏ ấm cúng, giống chú sóc con vui vẻ nô đùa, mỗi ngày đều tràn đầy sức sống đi hết chỗ này đến chỗ khác. Nàng giúp người già qua đường, đưa khăn giấy cho người đi đường đang khóc thút thít, tung tăng đi mua đồ ăn.
Sau đó hàng đêm trước khi đi ngủ, sẽ mở tài khoản ngân hàng đếm số dư mà cười khúc khích.
Ta theo A Cẩn đi khắp nơi, thấy cuộc sống hàng ngày của nàng dẫn quay về quỹ đạo, tìm được một công việc tại làm tại nhà, kết bạn với hàng xóm ở tầng trên, đeo balo trên lưng đi du lịch.
Ta dần cảm kích cái hệ thống kia, giúp ta nhìn thấy cuộc sống của nàng ấy cả đời này, ta đã quá mãn nguyện.
Mãi đến một ngày, nàng đến nhà ăn, vô tình đụng phải một người đàn ông, ly trà sữa trong tay đổ ụp lên người hắn ta.
Ta cảm nhận được, người kia có ý với nàng, nhìn ánh mắt mà đối phương dành cho nàng, tất cả đều rất quen thuộc.