Mặt đất dưới chân ông ta đã rạn nứt như mạng nhện, hai chân bị một quyền này vùi sâu vào trong đất!
“Vẫn muốn tiếp tục à?”
Vương Bác Thần cười khẩy, anh đã cảm nhân được trong bóng tối có một vài cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào anh.
Mấy lão quái vật trong nhà họ Cổ rốt cuộc cũng không nhịn được nữa sao?
Dường như bọn họ vẫn chưa định lộ diện, xem ra những gì đang làm bây giờ vẫn chưa đủ!
Mặt mũi Cổ Chí Tu khó coi, ông ta vừa mới đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng lại bị một tên hậu bối đè mà đánh, khiến ông ta rất bẽ mặt.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Vương Bác Thần, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, chuyện này cứ kết thúc ở đây đi! Cậu đã giết chết con tôi, dù là thù hận lớn tới mức nào cũng có thể hoá giải bằng cái giá này rồi!”
“Hoá giải?”
Vương Bác Thần mỉa mai nói: “Nếu tôi chỉ là một người bình thường, có phải là vợ tôi đáng bị cháu trai của ông là Tống Nguyên Lễ làm nhục không? Người thân của tôi đáng bị Tống Tử Lâm giết chết sao? Bây giờ tôi có đủ sức để trả thù rồi, ông cảm thấy không thể chèn ép được tôi mới định giảng hòa, nếu tôi không có thực lực này? Có phải ông không thèm quan tâm không? Có phải là do người thân của tôi đáng đời không?”
Cổ Chí Tu nhìn Cổ Hách đang run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất, tức muốn đập cho một trận, từ lời nói của Vương Bác Thần, ông ta nghe được chuyện này có liên quan đến đứa con riêng của ông ta!
Ông ta vặn hỏi: “Cổ Hách, nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!”