Nhưng trong tay Tiểu Diệp Tử, hắn lại có thể để làm thời gian quy tắc biến ra hiệu quả khác biệt.
Làm thế nào?
Lăng Hàn trước đó đã từng nghĩ qua, nếu hắn nắm giữ thời gian quy tắc, hắn có thể làm Đại Đế già yếu hóa đạo trong nháy mắt, nhưng bị Đa Gia Phật báo cho, Đế tự thành một thể, sẽ không có tác dụng gì.
Hắn đã là vô địch dưới Đại Đế, cho nên, hắn tự nhiên cũng lười lãng phí thời gian đi tu luyện cách dùng đặc thù của thời gian quy tắc.
Hơn nữa, cho dù thành công hay không, dù sao nhiễu loạn thời gian chẳng khác gì là quấy nhiễu đại đạo, sẽ sinh ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Cho nên, hắn hiện tại hết sức tò mò, cũng bộc phát chiến ý hùng hùng.
– Đến chiến!
Lăng Hàn quát, hắn sẽ không xem “người” trước mặt là trẻ con.
Đối phương có thể thao túng thời gian, có lẽ đã là lão đầu tử.
Tiểu Diệp Tử nhe răng cười một tiếng:
– Thiên kiêu đứng đầu vạn cổ, thật sự cực kỳ cố gắng, biến thành một lão đầu rụng răng hay tiểu thí hài nằm trong tả, không biết sẽ là chuyện thú vị cỡ nào.
Lăng Hàn cười một tiếng:
– Vậy còn phải xem bản lĩnh của ngươi.
– Ân, để ta ngẫm lại, là biến ngươi thành đứa trẻ hay lão đầu?
Tiểu Diệp Tử cắn ngón tay nói ra, bởi vì hắn hiện tại là trẻ con nên không làm người ta khó chịu.
Nhưng mà, tất cả mọi người nhìn thấy dáng vẻ của hắn trưởng thành, hình ảnh này lóe lên qua, tự nhiên sinh ra cảm giác không hài hòa.
– Nên biến thành đứa trẻ đi!
Tiểu Diệp Tử đưa tay, hắn ấn về phía Lăng Hàn, sau đó chuyển động nghịch kim đồng hồ.
Lăng Hàn cảm giác có thứ gì đó ập tới, thân thể hắn phát sinh ra biến hóa gì đó.
Trẻ hóa!
Hắn cảm giác được, nhưng mà đúng lúc này, đại đạo quang bên trong thức hải của hắn rung động nhẹ nhàng, loại cảm giác này lập tức không cánh mà bay.
Hắn đứng đó giống như thiên thần.
– A?
Tiểu Diệp Tử kinh ngạc.
Làm sao có thể chứ?
Vì cái gì không có hiệu lực?
– Kỳ quái!
Hắn đưa tay thuận kim đồng hồ.
Ông, Lăng Hàn lại sinh ra cảm giác cổ quái, lần này, hắn cảm giác thời gian thúc dục hắn già đi.
Nhưng mà, trong thức hải, đại đạo quang run rẩy, loại cảm giác này không cánh mà bay.
– Hắc hắc, hắc hắc!
Tiểu Diệp Tử thu tay về, hắn không tiếp tục thử nghiệm nữa.
– Quả nhiên là thiên tài đệ nhất vạn cổ, rất lợi hại, ngay cả thần thông tuế nguyệt của ta cũng không có tác dụng.
Lăng Hàn mặt ngoài thản nhiên, nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn.
Nếu không phải lúc trước hắn từng tiến vào vực sâu nguyên thủy, luyện hóa vật chất Thủy Nguyên, tiến tới tu ra đại đạo quang, hắn có khả năng đã biến thành hài nhi hay là lão đầu.
Nhìn Đại Hắc Cẩu và Hầu ca thì biết, hắn sẽ mất đi chiến lực và mặc người ta chém giết.
Trong nháy mắt, sát ý rực cháy trong mắt Lăng Hàn, đối thủ như vậy quá đáng sợ, sẽ tạo thành phá hoại cực lớn với đội ngũ của hắn.
Nhất định phải giải quyết trước tiên.
Cảm ứng được sát khí của Lăng Hàn, Tiểu Diệp Tử cười một tiếng:
– Ôi ôi ôi, đột nhiên động sát khí? Có điều Lăng Hàn, cho dù ngươi là thiên kiêu đứng đầu vạn cổ, muốn giết ta, ngươi còn kém xa lắm.
Nói xong câu đó, thân thể của hắn bỗng nhiên biến lớn, hóa thành một tên nam tử hai mươi tuổi, hắn đứng đó tỏa ra uy thế mười phần.
– Vậy thì chiến một trận!
Lăng Hàn giết tới, hắn đấm ra một quyền, hắn dùng toàn lực ứng phó, bốn mươi ba đạo quy tắc bộc phát.
Khi nắm đấm của hai người va vào nhau, đột nhiên thân thể Tiểu Diệp Tử run rẩy một chút, hắn như biến thành hai người, sau đó không ngừng trùng hợp làm một.
Bành, một kích qua đi, Tiểu Diệp Tử bị đẩy lui trở về.
Sắc mặt của hắn hơi trắng nhưng cũng không có phun máu, mà là gật đầu:
– Đúng là lợi hại, ta đã xem thường ngươi.
Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì hắn vừa rồi nhìn thấy Tiểu Diệp Tử không ngừng một phân thành hai, lại hai kết hợp làm một, cũng không phải là thân thể chuyển động nhanh sinh ra ảo giác, mà là chân chính đến biến thành hai người.
Đây là cách ứng dụng của thời gian quy tắc sao?
Mọi người cũng giật mình, lại có người va chạm với Lăng Hàn mà còn sống, chuyện này quá dọa người.
Đây là quái vật?
– Lại đến!
Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn xuất ra một quyền.
Bành!
Trong đại chiến lần này, thân thể Tiểu Diệp Tử rung động, hắn hóa ra ba người, nhưng sau đó biến thành bốn người, năm người, thẳng đến biến thành bảy người mới dừng lại.
– Lợi hại, thật sự là lợi hại!
Hắn cảm thán từ đáy lòng.
– Kém chút đánh ra cực hạn của ta, không thể không nói, thực lực của ngươi rất mạnh, có tư cách gọi là vạn cổ đệ nhất.
Đây là ý gì?
Nếu Lăng Hàn là vạn cổ đệ nhất, vậy ngươi “kém chút đánh ra cực hạn” , chẳng phải sẽ mạnh hơn?
– Còn chưa tới cực hạn sao?
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn giết tới lần nữa.
– Ta sẽ giúp ngươi đánh ra!
Oanh! Oanh! Oanh!
Hắn xuất từng quyền, Tiểu Diệp Tử vừa hóa thành bảy, bảy phân thân cùng thừa nhận công kích nên hắn rất nhẹ nhõm.
Nhưng mà, Lăng Hàn không quan tâm chút nào, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng mạnh.
Lần này, rốt cục Tiểu Diệp Tử biến sắc.
Mặc dù hắn không ngừng hóa thành bảy phân tán công kích của Lăng Hàn , nhưng bảy phân thân rung động như sắp vỡ nát.
Rốt cục, lúc Lăng Hàn lại xuất ra một quyền, Tiểu Diệp Tử không còn dám đón đỡ, hắn hóa thành tia sáng trốn đi thật xa.
Hắn không hề thong dong, sắc mặt hắn âm trầm nhìn Lăng Hàn.
Đây là đánh mặt!
Vừa rồi hắn còn khoác lác, nói Lăng Hàn không có đánh ra cực hạn của hắn, kết quả thì sao, hắn không ngừng thừa nhận công kích của đối phương, không hề có hoa mỹ, hơn nữa suýt nữa đánh nát cực hạn của hắn.
Hắn triệu hoán phân thân thuật lại bị Lăng Hàn lấy phương thức bạo lực như thế phá giải.
Trước đó hắn không ngừng chia ra làm bảy, hắn và sáu phân thân tương lai chia sẻ công kích của Lăng Hàn.
Nhưng mà, Lăng Hàn công kích quá nhanh quá nặng, cho dù có bảy “ta” cùng gánh vác cũng bị đả kích rất nặng.
Nếu không, cho dù là “ta” trong thời gian nào cũng bị tổn thương.
Tại sao lại có gia hỏa đáng sợ như thế?
Phải biết, hắn không phải nhục thể phàm thai!
Thấy Lăng Hàn chiếm thượng phong, mọi người thở ra, nhưng Tiểu Diệp Tử lại mạnh đến tình trạng như vậy, hắn có thể ngạnh kháng với Lăng Hàn nhiều chiêu vẫn không thua, việc này làm mọi người líu lưỡi.
– Hừ!
Hắn phất phất tay, ông, không gian bị xé rách, một người tỏa ra kim quang xuất hiện.
Tiên Thiên Kim Linh!
Tê, quả nhiên Tiểu Diệp Tử là người của tuyệt địa!
Đây là con của Đại Đế nào, không ngờ có chiến lực kinh người như thế.
Sau Tiên Thiên Kim Linh chính là mười sáu Khô Lâu Thánh Binh, mặc dù bị Lăng Hàn đánh sập hơn phân nửa, nhưng lấy ra mười sáu con vẫn không thành vấn đề.
Cuối cùng chính là các Đế tử Đế nữ.
Chương 5195: Giết Tới
Tuyệt địa lại giết tới.
Bọn họ làm sao tìm tới nơi này?
Lăng Hàn không hỏi, chuyện này đã không có ý nghĩa, địch nhân đều đánh tới tận cửa, bọn họ chỉ có
thể nghênh đón.
Ông, Tiên Thiên Kim Linh tỏa ra khí tức đáng sợ.
Hắn giết tới.
Đa Gia Phật nghênh tiếp, oanh, hai đại Chuẩn Đế hai chiến, nhưng chỉ qua vài chiêu Đa Gia Phật đã rơi
vào hạ phong.
Tiên Thiên Kim Linh chỉ cần bị luyện hóa, nó sẽ trở thành phân thân cấp Chuẩn Đế, mà hiện tại bị mười
hai tuyệt địa chi chủ cùng thao túng, đối phương mạnh tới cỡ nào.
Quá biến thái.
Tiền Dưỡng Hạo cùng Hạ Hậu Bình nhìn nhau một cái, bọn họ cùng liên thủ với Đa Gia Phật chiến đấu
với Tiên Thiên Kim Linh.
Như thế, song phương cũng cùng cấp độ.
Dù sao cũng là Chuẩn Đế, có thể tu tới cảnh giới này, từ xưa tới nay không có bao nhiêu người làm
được.
Mỗi một vị Chuẩn Đế đều mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng người thao túng Tiên Thiên
Kim Linh lại có thực lực và thần trí vượt qua Chuẩn Đế, cho nên nó mới có thực lực lấy một địch ba.
Bởi như vậy, uy hiếp của Tiên Thiên Kim Linh rất mạnh, nhưng bên phía Lăng Hàn có ba Chuẩn Đế.
Cần tới ba người kiềm chế, có thể thấy được Tiên Thiên Kim Linh đáng sợ!
– Lăng Hàn, mặc ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ngươi làm sao thoát khỏi Đại Đế thôi diễn?
Ngũ Tinh Đồng cao ngạo nói.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, hắn không thể bị thôi diễn, nhưng những người khác có thể, cho nên,
chỉ cần thôi diễn ra tung tích của đám người Hầu ca thì có thể biết được vị trí của Lăng Hàn.
– Chỉ mấy người các ngươi?
Hắn lắc đầu, vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt.
– Càn quét các ngươi, còn không phải dư xài hay sao?
Ngũ Tinh Đồng cười nói.
Lăng Hàn chỉ về phía Tiểu Diệp Tử:
– Gia hỏa này là ai?
Ngũ Tinh Đồng cũng ngạc nhiên, nhưng lập tức nói:
– Việc này không cần ngươi quản!
– A, chỉ sợ ngươi cũng không biết.
Lăng Hàn cười nói.
– Ta thấy hắn mới là đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm, các ngươi đừng hòng tranh đoạt Đế vị với
hắn.
Vừa nói ra lời này, những Đế tử kia Đế nữ tuyệt địa đều tức giận, giống như bị đâm vào chỗ đau.
Bành, đúng lúc này, Hầu ca và Đại Hắc Cẩu đột nhiên xảy ra biến hóa, hắn từ gia nua biến thành trẻ
trung, tinh khí bừng bừng, con chó con cũng biến thành Đại Hắc Cẩu.
Thời gian đã mất đi tác dụng, bọn họ khôi phục nguyên trạng.
Đại Hắc Cẩu cười hì hì, nói:
– Các ngươi có phải con ruột hay không? Có chuyện tốt thành Đế cũng không rơi vào đầu mình, ngược
lại tiện nghi một người ngoài!
Không hổ là lão Hắc, vừa mới khôi phục lại, nó cũng không cảm thấy may mắn, mà là mở miệng châm
chọc cay độc.
Cho nên nói, thiên hạ đệ nhất tiện thánh, danh xứng với thực.
Lời này nháo tâm.
Ngũ Tinh Đồng nhìn sang Đại Hắc Cẩu:
– Ngậm miệng, ngươi là tiện cẩu!
– Ngươi bảo Cẩu gia ngậm miệng thì ngậm miệng, Cẩu gia không muốn mặt mũi?
Đại Hắc Cẩu gào lên, sau đó xoay người, nó lắc cái mộng, quần lót sắt rất chói mắt.
– Có bản lĩnh tới “làm” Cẩu gia đi!
– Chết!
Ngũ Tinh Đồng nhịn không được, hắn lập tức tấn công Đại Hắc Cẩu.
– Bản tọa còn sợ ngươi hay sao!
Đại Hắc Cẩu bộc phát khí thế, giống như biến thành đại cao thủ tấn công Ngũ Tinh Đồng.
Oanh!
Một người một chó đấu nhau, chỉ thấy Đại Hắc Cẩu cũng không rơi vào hạ phong.
Nó mặc thanh đồng chiến y, gia trì sức chiến đấu của nó cực lớn.
Bọn họ đang khai chiến ở bên ngoài, nếu ở bên trong vực sâu nguyên thủy, Ngũ Tinh Đồng sẽ không có
sức hoàn thủ, sẽ bị Đại Hắc Cẩu đánh chết.
Thấy Ngũ Tinh Đồng đã cùng Đại Hắc Cẩu khai chiến, đám người Dương Dịch Hoàn, Hà La cùng lao
lên.
Một trận hỗn chiến bắt đầu.
Nếu là trước kia, bên phía Lăng Hàn sẽ thua thiệt.
Con của Đại Đế yêu nghiệt cỡ nào?
Nhưng mà, hiện tại thật nhiều người đều có thanh đồng chiến y nơi tay, từ đó gia tăng lực lượng cùng
phòng ngự của bọn họ lên cực lớn, bởi vậy, hoàn toàn có sức liều mạng.
Cũng chính vì như thế, Lăng Hàn cũng không nhúng tay.
Hắn chỉ là nhìn chằm chằm vào Tiểu Diệp Tử, đây mới là kẻ địch cường đại nhất, khó giải quyết nhất.
Người này có lai lịch gì, tại sao nắm giữ thời gian quy tắc?
– Lăng Hàn, ngươi đừng vọng tưởng kéo dài thời gian, Đại Đế sẽ đích thân đến, việc này không có ý
nghĩa gì!
Phong Diệu Lăng quát.
A?
Lăng Hàn sững sờ, ngươi đang nhắc nhở ta sao?
Tiểu Diệp Tử nhìn sang Phong Diệu Lăng, ánh mắt hơi nghiền ngẫm, nhưng hắn cũng không có nói cái
gì.
– Vậy thì chiến!
Lăng Hàn giết tới, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường lao về phía Tiểu Diệp Tử.
Tiểu Diệp Tử cũng không dám khinh địch, Lăng Hàn yêu nghiệt tới mức làm hắn kiêng kị.
Hắn nghênh chiến, hắn xuất ra một cước, trên đùi còn tỏa ra ánh sáng mong theo vận vị đại đạo.
Bành!
Lăng Hàn xuất ra một quyền.
Oanh, bỗng nhiên hắn dẫn động năng lượng hủy diệt.
Tiểu Diệp Tử lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhưng mà, làm cho Lăng Hàn kinh ngạc chính là, cái chân
của hắn vẫn còn!
Mà càng quỷ dị hơn chính là, trên chân của gia hỏa này cũng có năng lượng màu đen.
Năng lượng hủy diệt!
Làm sao có thể?
Năng lượng hủy diệt thời kì trước thuộc về Huyền Thái Vũ, thời đại này thuộc về Lăng Hàn, Đinh Thụ
và các bá chủ Nguyên thế giới, những người khác, cho dù có Hủy Diệt linh đồ cũng không cách nào học
được.
Hiện tại xuất hiện trên thân kẻ thứ chín.
Lăng Hàn nghĩ đến, ba người Phá Thiên, Vạn Đạo, Thủy Nhất bị giết, đây chính là mục tiêu đả kích của
tuyệt địa chi chủ, trước kia hắn cho rằng tuyệt địa chi chủ xem bọn họ như uy hiếp nên gạt bỏ.
Nhưng mà, bây giờ thấy năng lượng hủy diệt thì hắn có suy đoán khác.
– Ngươi làm gì đám người Thủy Nhất!
Lăng Hàn quát.
Tiểu Diệp Tử cảm thấy tiếc nuối, hắn vốn định đánh một cái xuất kỳ bất ý, lấy năng lượng hủy diệt
oanh sát Lăng Hàn, nếu không được cũng làm đối phương trọng thương.
Không nghĩ tới, hai người không hẹn mà cùng sử dụng năng lượng hủy diệt, không ai chiếm thượng
phong.
Hắn cười một tiếng:
– Cũng không có làm cái gì, chỉ lợi dụng rác rưởi, lấy thứ giá trị trên người của bọn họ đặt lên người của
ta.
Nguyên thế giới sao?
Lăng Hàn chỉ biết muốn nắm giữ năng lượng hủy diệt cần phải có ngàn vạn quan hệ với Nguyên thế
giới, nhưng cụ thể như thế nào, hắn cũng không rõ ràng.
– Ngươi thật buồn nôn!
Lăng Hàn lắc đầu, đặt đồ của người chết vào người, chuyện này không buồn nôn sao?
– Được làm vua thua làm giặc mà thôi.
Tiểu Diệp Tử từ tốn nói.
Xèo, hắn lập tức lao tới tấn công Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn ngưng trọng, hắn phát ra sát ý rất mạnh.
Hắn nghênh tiếp Tiểu Diệp Tử, trong nắm đấm của hắn không chỉ có năng lượng hủy diệt, hơn nữa còn
bổ sung đại đạo quang.
Đây mới là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn.
Thánh hỏa, chỉ có lúc vạn bất đắc dĩ mới sử dụng, dù sao dùng một ít sẽ giảm một ít.
Ông, trên thân Tiểu Diệp Tử tỏa ra hào quang không hiểu, giống như năm tháng trôi qua, việc này vô
cùng cổ quái.
Nhưng mà, thân hình của hắn dừng lại.
– Đại đạo quang!
Hắn kinh hô.
Chương 5196: Thời Gian Thủy Tinh
Lăng Hàn kinh ngạc, đối phương nhận ra đại đạo quang, hơn nữa còn dừng lại, đây là kìm cương ngựa
bên bờ vực thẳm, không dám liều mạng cùng hắn.
Hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, hắn truy kích Tiểu Diệp Tử.
Lần này, Tiểu Diệp Tử không còn thái độ phách lối, hắn không đám đón đỡ và xoay người bỏ chạy.
Tốc độ của hắn cũng phi thường nhanh chóng, hơn nữa là lóe lên như thuấn di.
Đây là cách vận dụng quy tắc thời gian sao?
Lăng Hàn đã nắm giữ Phượng Dực Thiên Tường là thân pháp nhanh nhất thiên hạ, thế nhưng hắn
không đuổi kịp, chỉ có thể duy trì cục diện truy kích.
Chuyện này làm Lăng Hàn sinh ra ý niệm chém giết đối phương.
Trước đó Tiểu Diệp Tử cuồng ngạo cỡ nào, nhưng chỉ nhìn thấy đại đạo quang đã dọa hắn chạy trối
chết.
Chẳng lẽ, đại đạo quang trời sinh khắc chế hắn?
Lăng Hàn cách không đánh ra một quyền, lập tức, lực quyền mang theo năng lượng hủy diệt cùng đại
đạo quang.
Công kích như vậy nhanh cỡ nào?
Nguyên nhân bản thân Lăng Hàn đang di chuyển cực nhanh, một quyền này hóa thành chùm sáng
nhanh chóng truy đuổi Tiểu Diệp Tử.
Chỉ trong nháy mắt mà thôi, quyền quang đã đánh lên người Tiểu Diệp Tử.
Tiểu Diệp Tử không thể không xoay người lại chống đỡ, không thì hắn phải chết.
Bành!
Hắn hóa thành bảy, lại sử dụng ra triệu hoán phân thân thuật, rút ra sáu cái “ta” ngạnh kháng.
Quyền quang nổ tung, sau khi hào quang biến mất, chỉ thấy Tiểu Diệp Tử vẫn đứng đó, sáu hóa thân
biến mất cực nhanh.
– Oa!
Tiểu Diệp Tử thổ huyết, trên mặt nhẹ nhõm hơn nhiều.
– Làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng ngươi thật nắm giữ đại đạo quang, thì ra chỉ có một chút xíu.
Hắn may mắn chân chính.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
– Dù chỉ là một chút xíu, cũng đủ đánh ngươi tè ra quần!
Chuyện này!
Sắc mặt Tiểu Diệp Tử biến thành màu đen, trước đó hắn thật sự bị dọa phát sợ, cảm ứng được khí tức
đại đạo quang hắn đã chạy trốn cực nhanh, không nghĩ tới Lăng Hàn chỉ nắm giữ một chút xíu mà thôi.
Nhưng dù ế một chút xíu cũng đánh tan phân thân thời gian của hắn, cũng giải tán toàn bộ, trong
khoảng thời gian ngắn không cách nào triệu hoán ra được.
Chỉ từ điểm ấy mà nói, hắn không phải đối thủ của Lăng Hàn.
Hắn nhìn Lăng Hàn, bên trong đôi mắt có năm tháng trôi qua, qua một lúc thân thể hắn run run, khóe
miệng có máu tươi tràn ra.
Hắn muốn dùng quy tắc thời gian thôi diễn quá khứ tương lai của Lăng Hàn, nhưng hắn chỉ nhìn thấy
hỗn độn, hắn nghĩ cưỡng ép xóa đi hỗn độn xem tỉ mỉ, hắn lại bị phản phệ.
– Hì hì, Lăng Hàn, ngươi có thể hạn chế ta, nhưng mà, ta có thể xuất thủ với người khác, bọn họ làm sao