Thần Thụ Chí Tôn

Chương 135: Đệ Nhất



Trên đài cao, Lăng Vân Viện Trưởng giám sát toàn cục, khoanh tay đứng uy nghiêm.

Lão chính là nhân vật có quyền uy tuyệt đối trong việc công bố và xác nhận số lượng yêu đan mà các đệ tử thu hoạch được.

Khắp quảng trường đều đổ dồn ánh mắt về phía những thiên kiêu xuất sắc, háo hức chờ đợi ai sẽ là người có chiến tích vang dội nhất.

Lăng Vân viện trưởng mở đầu bằng giọng trầm ổn:

“Bắt đầu với Sơn Vân Đế Quốc, tổng yêu đan mà Sơn Vân Đế Quốc đạt được là một ngàn yêu đan nhất giai, ba trăm yêu đan nhị giai, năm mươi yêu đan tam giai. Trong đó, có một yêu đan tam giai trung kì.”

Năm mươi yêu đan tam giai, hầu hết đều là phần của Sơn Tranh Đại Hoàng Tử đánh xuống, các thiên tài khác của Sơn Vân Đế Quốc chủ yếu là đánh nhị giai, nhất giai.

“Cụ thể, Sơn Tranh được bốn mươi tám yêu đan tam giai, một trăm yêu đan nhị giai! Chín trăm tám mươi điểm!”

“Lãnh Thiên Kiêu, được một yêu đan tam giai, tám mươi yêu đan nhị giai, hai trăm yêu đan nhất giai! Sáu trăm mười điểm!”

“Trương Minh Hạo, một yêu đan tam giai, bảy mươi yêu đan nhị giai, hai trăm yêu đan nhất giai! Năm trăm sáu mươi điểm!”

….

“Tổng kết, Sơn Vân Đế Quốc được ba ngàn điểm!”

Dù Sơn Vân Đế Quốc không tham gia vào tuyển chọn Minh Chủ, nhưng tổng kết lại cũng được ba ngàm điểm, trong đó riêng Đại Hoàng Tử Sơn Tranh cũng được gần ngàn điểm rồi.

Sau khi Lăng Vân Viện Trưởng tuyên bố kết quả, mọi người cũng ngạc nhiên một chút. Không nghĩ một mình Sơn Tranh Đại Hoàng Tử lại giết được bốn mươi tám con yêu đan tam giai.

Lăng Vân Viện Trưởng khẽ gật đầu chào hỏi với Sơn Vân Đại Đế, kẻ đang cố giữ nét mặt nghiêm nghị nhưng trong mắt không che giấu nỗi nét hào hứng.

Một phần là vì thành tích của Sơn Tranh, một phần là do tên Hoả Vân kia đang mặt như khỉ ăn ớt vậy.

“Kế tiếp, mời đệ tử Địa Minh Cốc!”

Tần Dạ đại diện đưa nhẫn trữ vật lên cho Lăng Vân Viện Trưởng, hắn nhận lấy sau đó tuyên bố:

“Địa Minh Cốc, tổng yêu đan thu được gồm hai ngàn yêu đan nhất giai, năm trăm yêu đan nhị giai, ba trăm yêu đan tam giai!”

“Trong đó, Tần Dạ thu hoạch hai trăm năm mươi yêu đan nhị giai, hai trăm yêu đan tam giai! Tổng cộng ba ngàn hai trăm năm mươi điểm!”

“Hắc Tử Lam, thu hoạch được một trăm yêu đan nhị giai, một trăm năm mươi yêu đan tam giai! Tổng cộng một ngàn sáu trăm năm mươi điểm!”



“Tổng, Địa Minh Cốc thu hoạch được bảy ngàn năm trăm điểm!”

Hít…

Nghe xong điểm số của Địa Minh Cốc, chúng đệ tử phải hít một hơi.

Một mình Tần Dạ đã có số điểm hơn cả Sơn Vân Đế Quốc cộng lại, tổng số điểm lại hơn gấp đôi!

Không hổ là ngũ phẩm thế lực a! Thực lực của đệ nhất thiên tài quả nhiên không thể lường được.

Sau đó, lần lượt Thiên Bảo Các, Luyện Đan Sư Công Hội lần lượt tiến lên với điểm số tổng cộng lần lượt là tám ngàn điểm và bảy ngàn hai trăm điểm.

Không hổ là thế lực cường hãn nhất Thiên Võ Đại Lục, Thiên Bảo Các giành được tám ngàn điểm với Thạch Khải được ba ngàn năm trăm điểm và Ngọc Tinh Hà được hai ngàn năm trăm điểm.

Còn phía Luyện Đan Sư Công Hội mới làm người ta ngạc nhiên nhất. Bọn hắn là luyện đan sư, nhưng lại có thực lực cường hãn đến như thế.

Tuy rằng thua Thiên Bảo Các và Địa Minh Cốc, nhưng bảy ngàn hai trăm điểm, thêm đệ nhất thiên tài Đan Hàn Phong được ba ngàn điểm, cũng đã đủ chấn kinh người khác rồi.

Giờ chỉ còn mỗi Băng Tuyết Các, là thế lực ngũ phẩm cuối cùng, quyết định xem ai sẽ là Minh Chủ của Thiên Võ Đại Lục.

Nhưng tất cả không hề hay biết, ngay khi Thiên Bảo Các tổng kết số điểm, Mộc Chiến đã nhanh chóng truyền âm cho Công Tôn Tuyết qua Ái Tâm Liên:

“Tuyết nhi, nàng nhanh lấy sáu thành yêu đan trong nhẫn trữ vật ta ra đi!”

Công Tôn Tuyết khi nghe được lời Mộc Chiến, bất ngờ trong thoáng chốc, nhưng nàng không chần chờ mà thu lấy sáu thành yêu đan trong nhẫn trữ vật Mộc Chiến.

Nàng là Nguyên Thần Cảnh, có thể hành động mà không để người khác có thể để ý, trừ khi nàng cố ý lộ ra.

Thiên Kim Bảo lộ ra một tia sắc bén, nhưng cũng chẳng phát hiện được gì.

Mộc Chiến đại diện đệ tử Băng Tuyết Các đưa nhẫn trữ vật lên cho Lăng Vân.

“Băng Tuyết Các, tổng cộng thu hoạch được hai ngàn yêu đan nhất giai, một ngàn yêu đan nhị giai, một ngàn yêu đan tam giai!”

“Trong đó, Lâm Chiến thu hoạch được chín trăm yêu đan tam giai! Trong đó có một tam giai hậu kì! Tổng chín ngàn điểm!

“Tô Dật Phong, thu hoạch ba trăm yêu đan nhị giai, năm mươi yêu đan tam giai! Tổng hai ngàn trăm điểm!”

“Thanh Y, thu hoạch ba trăm yêu đan nhị giai, ba mươi yêu đan tam giai! Tổng cộng một ngàn tám trăm điểm!”

“Lý Băng Nghiêm, thu hoạch hai trăm yêu đan nhị giai, hai mươi yêu đan tam giai! Tổng một ngàn hai trăm điểm!”

“Tổng mười bảy ngàn điểm!”

Hít…

Con moẹ nó, không nghĩ đến Băng Tuyết Các lại cường hãn đến mức này.

Nhất là vị thiếu chủ Lâm Chiến kia, một mình hắn đã đủ chấn kinh toàn trường với chín ngàn điểm, đủ sức áp đảo hết tất cả các thế lực còn lại rồi.

Ngươi đồ sát hết yêu thú Tam giai trong Huyền Cổ Chiến Trường à?

Đã vậy lại còn yêu đan Tam giai hậu kì yêu thú nữa chứ! Còn để người khác sống nữa không

Đám đông thì chấn kinh xì xào bàn tán, không biết lúc này Mộc Chiến âm thầm thở phào.

May là Tuyết nhi nàng ấy nhanh tay, chín ngàn điểm dù vẫn hơi khoa trương, nhưng vẫn trong tầm chấp nhận được.

Nếu không, thực tế hắn phải được hai vạn hai ngàn năm trăm điểm, chênh hơn cả ba lần các thế lực khác.

Lúc đó, không muốn nổi bật cũng tự nhiên nổi lên a.

Chín ngàn điểm, là đã đủ rồi.

“Vậy ta thông báo, thứ tự xếp hạng Huyền Cổ Chiến Trường lần này!”

Sau đó xếp hạng được Lăng Vân Viện Trưởng đưa ra.

Hạng nhất: Lâm Chiến, chín ngàn điểm.

Hạng hai: Thạch Khải, ba ngàn năm trăm điểm.

Hạng ba: Tần Dạ, ba ngàn hai trăm năm mươi điểm.

Hạng bốn: Đan Hàn Phong, ba ngàn điểm.

Hạng năm: Tô Dật Phong, hai ngàn tám trăm điểm.

Hạng sáu: Ngọc Tinh Hà, hai ngàn năm trăm điểm.

Hạng bảy: Thanh Y, một ngàn tám trăm điểm.

Hạng tám: Hắc Tử Lam, một ngàn sáu trăm năm mươi điểm.

Hạng chín: Lý Băng Nghiêm, một ngàn hai trăm điểm.

Hạng mười: Sơn Tranh, chín trăm tám mươi điểm.

Mộc Chiến hài lòng nhìn xếp hạng của mình, coi như đã thành công thực hiện lời hứa giúp Công Tôn Tuyết đạt được vị trí Minh Chủ.

Công Tôn Tuyết mặt vẫn lạnh lùng, nhưng lặng lẽ truyền âm:

“Phu quân là tuyệt nhất!”

Mộc Chiến nghe vậy, cười xấu xa: “Hắc hắc, tuyệt thì phải có thưởng a…!!”

“Đồ lưu manh!!” Công Tôn Tuyết đỏ mặt gắt một tiếng.

Mộc Chiến cười hắc hắc trong lòng, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, ánh mắt hướng về Lăng Vân Viện Trưởng để xem kết thúc của đợt Thiên Võ Tranh Phong này.