Xoắn xuýt một chút, Thương Thiên chợt lùi lại vài bước, không còn vội vàng tấn công như trước.
Hắn nhắm mắt lại, triệu hồi toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, Thổ Ý Tam Tầng Cảnh cuồn cuộn tuôn trào, hòa quyện cùng không gian quanh hắn.
“Vạn Linh Kinh - Cửu Tinh Địa Lực!”
Trong khoảnh khắc, vô số những đợt địa lực bùng nổ như những ngọn lớn, mỗi chiêu thức mang theo sức mạnh ngàn cân, liên tục đánh thẳng vào Thổ Nguyên Thạch.
Mặt đất dưới chân nó nứt vỡ, từng tầng đá vụn bắn ra khắp nơi, khiến không gian bị bao phủ bởi những tiếng nổ vang vọng.
Thổ Nguyên Thạch phản ứng tức khắc, cơ thể từng tầng thạch giáp đột ngột gia cố.
Nó không hề chần chờ mà huy động những cột thạch chống cự lại những ngọn núi khổng lồ ấy..
Nhưng ngay khi nó vừa chuẩn bị phản kích, Thương Thiên đã tách Linh Anh ra khỏi đan điền.
Linh Anh nhỏ bé y hệt như đúc Thương Thiên thoát khỏi cơ thể hắn, nhanh chóng lao thẳng về phía Thổ Nguyên Tinh Thạch, tốc độ nhanh như chớp, xuyên qua những lớp đá cứng cáp mà Thổ Nguyên Thạch không kịp phát giác.
Thổ Nguyên Tinh Thạch, nằm sâu trong lòng đất, phát ra một luồng sáng yếu ớt, nhưng chính nó là nguồn cội của sức mạnh.
Thương Thiên biết rằng nếu hắn lấy được viên tinh thạch này, Thổ Nguyên Thạch sẽ không bao giờ bị đánh bại.
Linh Anh của hắn lúc này như một mũi tên sắc bén, đâm xuyên qua không gian, lao thẳng đến viên Thổ Nguyên Tinh Thạch.
Khi Linh Anh tiếp cận Thổ Nguyên Tinh Thạch, nó dùng Thổ linh lực của mình để bao bọc, cưỡng chế tinh thạch quy phục.
Thổ Nguyên Tinh Thạch bắt đầu dao động, một luồng lực mạnh mẽ thoát ra, cố gắng kháng cự, nhưng dưới sức mạnh cường đại của Thương Thiên, nó dần dần yếu đi, từng tia linh lực từ từ bị hút vào Linh Anh của hắn.
Linh lực từ viên tinh thạch bị Thương Thiên hấp thu một cách tinh tế, không hủy diệt mà chuyển hóa nó thành sức mạnh riêng.
Từng luồng sáng màu vàng thổ từ tinh thạch hòa vào Linh Anh, khiến nó trở nên sáng hơn, mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng, khi viên tinh thạch hoàn toàn bị chế ngự, nó trở thành một phần sức mạnh của Thương Thiên, ẩn chứa bên trong Linh Anh của hắn.
“Thành công!!” Linh Anh Thương Thiên lộ vẻ vui mừng chi sắc hiếm hoi sau khi vụt mất Mộc Chiến.
Viên Thổ Nguyên Tinh Thạch lục giai này ít nhất giúp hắn đột phá đến Linh Anh Cảnh đỉnh phong, thậm chí đột phá cả Nguyên Thần Cảnh, như vậy chiến lực của hắn càng nâng cao rồi..
Ngay thời điểm Thương Thiên thu phục lấy Thổ Nguyên Tinh Thạch, Thổ Nguyên Thạch liền chững lại, giống như toàn bộ sức mạnh và ý chí của nó bị hút cạn, không còn sức sống, không một động tĩnh nào nữa.
Nó là hoá thân của Thổ Nguyên Tinh Thạch, được tinh thạch cung cấp linh khí mà hoạt động.
Giờ đây Thổ Nguyên Tinh Thạch đã bị thu phục bởi Thương Thiên, nó không thể hoạt động tiếp nữa..
Linh Anh của Thương Thiên nhanh chóng cầm Thổ Nguyên Tinh Thạch trở về lại bản thể của chính mình, mặt hắn lộ rõ vui mừng:
“Khà khà, với thứ này, bổn toạ sẽ rất nhanh trở lại thôi..!”
Dứt khoát, Thương Thiên lao vút đi, không kìm chế nổi mà muốn luyện hoá ngay lập tức..
Thực lực của Thương Thiên, chắc chắn sau khi luyện hoá Thổ Nguyên Tinh Thạch sẽ rất đáng sợ a..
Khi Thương Thiên rời đi, hắn không hề biết, một nguồn linh khí khổng lồ bị đánh thức sâu thẳm trong lòng địa mạch khi hắn lấy đi Thổ Nguyên Tinh Thạch.
Linh khí này chẳng những không dịu lại, mà trái ngược như thể bị kích động đến cực điểm, chẳng mấy chốc bùng phát thành một cơn địa chấn vang dội.
Mặt đất nơi Thương Thiên đứng rung chuyển mãnh liệt, các vết nứt lớn lan rộng từ vị trí tinh thạch, như một mạng nhện đen ngòm lan ra tứ phía.
“Chuyện gì?!” Thương Thiên ánh mắt nghi hoặc..
Thương Thiên, dù mạnh mẽ, cũng cảm nhận rõ một luồng áp lực ghê gớm từ sâu trong địa mạch, khiến hắn thoáng chốc lùi lại, sắc mặt ngưng trọng.
“Dù sao cũng lấy được thứ cần lấy, không nhất thiết phải ở đây..! Chỉ đáng tiếc tiểu tử kia..!”
Thương Thiên thầm nghĩ một chút, rồi lập tức bóp nát một ngọc bội.
Miếng ngọc tan thành bụi, lập tức một cỗ không gian lực bao phủ quanh thân hắn, tạo nên lớp ánh sáng mờ đục như màn sương mỏng, thân ảnh Thương Thiên chợt nhạt dần, rồi biến mất trong nháy mắt, hòa vào dòng xoáy không gian.
….
Mộc Chiến không hề biết có một con quái thú đang ẩn mình thù địch với hắn sắp trở nên vô cùng mạnh mẽ, hắn chỉ đang cấp thiết tìm kiếm lối ra nhưng không thể tìm thấy..
Hắn lạc vào nơi đây cũng hơn mấy tháng rồi, Công Tôn Tuyết chắc hẳn lo lắng lắm..
Dù có Ái Tâm Liên, nàng biết hắn sẽ không sao, nhưng hắn nghĩ nàng vẫn không ngừng xoắn xuýt khi hắn lạc vào nơi thần bí thế này.
Mộc Chiến biết vậy nên hắn không giây phút nào ngừng nghỉ để mau chóng tìm lối ra, nhưng có cố gắng thế nào, hắn cũng không tìm ra được..
Lúc này, Mộc Chiến hắn đang gần hang động hoang tàn ấy, cái hang động mà có con Hắc Viêm Thú trấn giữ, chỉ vì nơi này là nơi duy nhất có trận pháp truyền tống trận từ Ngũ Hành Thiên Ngọc.
Hít một hơi thật sâu, Mộc Chiến hắn liền hoá thành phàm nhân, không dao động bất kỳ linh lực nào, lặng lẽ tiến nhẹ nhàng đến càng gần cửa động.
Hiển nhiên là hắn lo ngại con Hắc Viêm Thú ấy lại đột ngột truy sát mình, dù rằng lần trước may mắn ẩn núp được, nhưng lần này thì không chắc chắn lắm..
Ngũ giai sơ kỳ yêu thú, đâu phải chuyện đùa..
Đến gần hang động, Mộc Chiến khẽ ngước mắt, cẩn thận quan sát những tia sáng yếu ớt từ phía trong phát ra.
Hình như con Hắc Viêm Thú đó không còn ở đây.. Mộc Chiến thầm nghĩ một chút, có vẻ như hang động bị phá đã khiến nó tìm nơi khác để tĩnh tu..
Hít sau một hơi, Mộc Chiến từng bước đi đến, từng ngón tay bám chặt vào lớp đá thô ráp, năm trăm mười chiếc lá đang chực bùng nổ khí tức.
Nhưng chuyện dễ dàng hơn Mộc Chiến nghĩ, Hắc Viêm Thú như thật đi nơi nào rồi..
Hiện tại hắn đang đứng trước trận pháp truyền tống trận ấy, Ngũ Hành Thiên Ngọc ánh sáng lấp lánh như nước, mỗi đường vân phảng phất có luồng sinh mệnh lưu chuyển không ngừng.
Mộc Chiến âm trầm một chút, đường cùng rồi, không còn cách nào khác nữa..
Điều hắn ái ngại nhất đó chính là truyền tống trận này có thể đưa hắn đến địa vực của tên Thần Hải Cảnh Hoàng giả kia, lúc đó Mộc Chiến không chắc hắn có an toàn hay không nữa..
Ngoại hình thì khác biệt hoàn toàn, thêm việc hắn không hề có những cổ khí tức đặc thù như huyết khí, độc khí, ma khí,..
Nếu thi triển võ kỹ liền dễ bị lộ ngay là ngoại tộc a.. lúc đó ngươi bảo một Hoá Đan Cảnh như hắn chạy thoát Thần Hải Cảnh Hoàng giả kiểu gì đây.
Nhưng..
Ngay lúc hắn đang còn chần chờ, một tiếng nổ dữ dội vang lên từ xa, rung chuyển cả lòng đất.
Cả không gian bỗng ngập tràn một thứ linh khí hỗn loạn, mang theo sát ý sắc bén.
Mặt đất quanh hắn rạn nứt, từng mảnh vụn đá lớn rơi từ trên cao xuống, chắn hết lối thoát.
Giữa sự hỗn loạn, truyền tống trận trước mặt Mộc Chiến đột ngột phát ra ánh sáng mãnh liệt, nhưng không còn ổn định mà rung lắc như sắp mất kiểm soát.
Những tia sáng chập chờn, từng đợt linh lực từ Ngũ Hành Thiên Ngọc tụ lại, tạo thành dòng chảy cuồn cuộn, cuốn lấy mọi thứ xung quanh.
Chưa kịp phản ứng, Mộc Chiến cảm nhận lực hút mạnh mẽ từ truyền tống trận bên dưới chân.
Một lực lượng không gian đột ngột bùng phát, như một cơn lốc xoáy điên cuồng cuốn lấy thân thể hắn, giam chặt mọi đường thoát.
Cảm giác rợn ngợp và khẩn cấp bao trùm, dòng chảy linh khí xoáy cuộn quanh hắn, lôi cuốn thân thể vào hư không vô tận.
Cả không gian như vỡ nát, những tia sáng lập lòe tạo nên cảnh tượng hư ảo, như hành trình xuyên qua tầng tầng lớp lớp thực tại, đẩy Mộc Chiến vào một chiều không gian mới mà hắn chưa từng đặt chân tới.
“Con moẹ nó a..!” Trước khi biến mất trong Cổ Âm Chi Địa, Mộc Chiến mắng thầm một tiếng.
Hắn làm sao biết được, cơn địa chấn này là do tên Thương Thiên sau khi thu lấy Thổ Nguyên Tinh Thạch mà ra chứ..
Hắn không biết được.. giờ Mộc Chiến đang bị truyền tống đi đâu đó rồi…