Tiêu Lãnh âm trầm, dù cái đầu nóng của hắn đã bị dội một gáo nước lạnh từ khí thế của nữ nhân, nhưng dù sao hắn cừu hận của hắn đối với Lý Thiên không hề suy giảm.
Khi hắn nghe lời thách thức của Lý Thiên, Tiêu Lãnh không vội vàng hấp tấp, mà âm thầm suy ngẫm.
Cuộc chiến với Tiêu Lãnh này đối với hắn, quả thật là con dao hai lưỡi.
Vì cuộc chiến này là sinh tử chiến do chính Lý Thiên đề nghị, nên Tiêu Lãnh hắn có giết chết Lý Thiên thì nữ nhân Nguyên Thần Cảnh ấy cũng sẽ không làm gì hắn.
Nhưng đừng quên dù nàng không làm gì, nàng vẫn là một Nguyên Thần Cảnh cao cao tại thượng, chỉ cần nàng còn tồn tại, đừng nói là Tiêu Lãnh, cả Tiêu gia đừng mong sống tốt.
Dù nàng không cần làm gì hay tác động gì, các đại gia tộc ở Tuyết Nguyệt Thành cũng sẽ phong sát Tiêu gia của hắn, biết thành một lãnh tộc cô quạnh, tách biệt khỏi Tuyết Nguyệt Thành.
Không những thế, Tiêu gia người khi tham gia những sự kiện từ nhỏ đến lớn đều sẽ bị coi như là không khí, không chỉ trong Tuyết Nguyệt Thành, mà có khi cả toàn bộ Huyền Nguyên Đại Lục.
Đừng xem thường sức ảnh hưởng của một Nguyên Thần Cảnh cường giả, không một gia tộc hay thế lực nào muốn đắc tội với cấp bậc cường giả này trừ khi thân bất do kỷ, vạn bất đắc dĩ hoặc gan to hơn trời mà thôi.
Ngay cả những ngũ phẩm thế lực có những lão quỷ Nguyên Thần Cảnh toạ trấn, cũng không hi vọng đắc tội một Nguyên Thần Cảnh cường giả khác..
Nếu Tiêu gia đắc tội nàng, các gia tộc, thế lực khác còn muốn giao du với Tiêu gia, kinh doanh, hợp tác với Tiêu gia sao..
Chắc chắn là không rồi.. vì làm như vậy khác gì đắc tội gián tiếp một Nguyên Thần Cảnh cường giả kia chứ.
Tiêu gia lúc đó, không sớm thì muộn cũng bại vong theo thời gian..
Không đủ tiền tài của cải, không có tích trữ, không có quan hệ, tu sĩ Tiêu gia sẽ ngày càng xuống dốc.
Kết cục chắc chắn Tiêu gia phải nhận sẽ là diệt vong..
Cái thứ duy nhất là Tiêu Lãnh hắn nhận được khi giết Lý Thiên đó chính là được khoái y ân cừu, được giải toả nội tâm của một người phụ thân như hắn.
Điều đó rất có lợi cho con đường tu hành của Tiêu Lãnh sau này, bởi vì điều này sẽ giúp hắn loại bỏ được nút thắt trong lòng, dễ dàng đột phá cảnh giới cao hơn.
Đổi lại nếu làm, Tiêu gia sẽ bị diệt vong…
Nhưng nếu không làm, điều này sẽ sinh ra tâm ma với Tiêu Lãnh hắn, khiến cho đời này hắn vô vọng đột phá Nguyên Thần Cảnh..
Tiêu Lãnh, giữa thân phận phụ thân của Tiêu Thạch và người đứng đầu Tiêu gia, hắn phải làm thế nào đây..
Mộc Chiến liếc mắt quan sát toàn trường, thấy Tiêu Lãnh âm trầm đứng đó mà không vội đáp lời Lý Thiên, hắn âm thầm vuốt cằm.
Suy nghĩ của hắn không thể thoát khỏi được tầm mắt của Mộc Chiến.
Hắn thầm than, quả thật là những lão cáo già thật đấy, không ngờ tên nào tâm tính cũng sâu như biển cả, hành động luôn biết nghĩ trước nghĩ sau, không giống tên đầu dưới Tiêu Thần tí nào cả..
Tiêu Lãnh này sẽ làm gì đây..
Nghĩ một chút, xong hắn không nhìn Tiêu Lãnh nữa, Mộc Chiến đảo mắt qua thân ảnh ngạo nghễ của nữ nhân như khinh thường chúng sinh đang lơ lửng trên không trung một chút, thầm nghĩ không biết nàng là ai..
Nhưng chờ mãi không thấy tên nào hét lên nàng là ai cả, làm hắn thật tò mò..
Cấp bậc cường giả Nguyên Thần Cảnh không hề nhiều đâu, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi..
Vậy mà một Nguyên Thần Cảnh, lại còn lại tuyệt thế mỹ nhân như nàng lại không một ai biết..
Hoặc là bọn hắn cấp bậc quá thấp không thể biết, hoặc là thân phận của nàng thật sự quá bí ẩn..
Dù sao, Mộc Chiến cũng khá tò mò.. không chỉ vì thân phận, thực lực của nàng, hắn quan tâm tới tâm tính của nữ nhân này.
Nhìn phong thái đạm nhiên của nàng, Mộc Chiến hắn biết nàng biết rất rõ Hắc Lôi Diệt Thế trong người của Lý Thiên là một loại Song Dị Thuộc Tính hiếm có.
Ấy vậy mà một cường giả như nàng lại không có lòng tham sao.. còn cái gì mà sư tôn kia chứ..
Nếu trước khi nhận Lý Thiên hắn làm đồ đệ, nàng dù không phát hiện Hắc Lôi Diệt Thế trong người hắn mà nhận, thì sau đó trong quá trình dạy dỗ không thể không phát hiện được.
Thứ nhất, nàng có thể là không quan tâm đến Hắc Lôi Diệt Thế trong người Lý Thiên, nhưng điều này không khả thi một chút nào a..
Không giống như cái thiên tài địa bảo phân chia cấp bậc, Dị Thuộc Tính không hề phân biệt giai phẩm thế nào, nó luôn có tác dụng đối với mọi tu sĩ, dù ngươi có ở cảnh giới như thế nào.
Vậy mà Mộc Chiến hắn lại nghĩ nàng tốt tính đến mức không có tham niệm gì với Hắc Lôi Diệt Thế trong người của Lý Thiên sao..
Không khả thi, không khả thi..
Vậy chỉ còn là khả năng thứ hai, đó chính là nàng cũng sở hữu một Dị Lôi khác, không thể dung nạp thêm một Dị Thuộc Tính khác nữa.
Tu sĩ bình thường nếu không dựa vào pháp quyết đặc biệt, họ chỉ có thể dung nạp một đến hai Dị Thuộc Tính mà thôi, nhưng loại thứ hai cũng phải đặc biệt phù hợp với thể chất của người đó cơ..
Nên có thể, Hắc Lôi Diệt Thế trong người Lý Thiên chính là Lý Thiên tự kiếm được mà nàng không thể dung hợp được loại thứ hai nên sinh lòng nuối tiếc, thu nhận Lý Thiên làm đồ đệ.
Hoặc cũng có thể sau khi nhận Lý Thiên làm đồ đệ, nàng đưa cho hắn Hắc Lôi Diệt Thế.
Nếu như trường hợp một, Mộc Chiến thấy cũng không có gì đặc biệt..
Dù sao Dị Thuộc Tính cũng không phải giống như cỏ dại ven đường, đi đâu cũng có thể dễ dàng thấy như dược thảo..
Nàng sinh lòng nuối tiếc mà nhận hắn làm đồ đệ không phải không hợp lẽ thường..
Nhưng nếu là trường hợp hai, thì trong đó có lẽ có ẩn tình gì đó mà Mộc Chiến hắn không thể biết được.
Mộc Chiến ánh mắt lấp loé thôi diễn, nhưng suy nghĩ của hắn không hề dừng lại ở đó.
Hắc Lôi Diệt Thế này không chỉ giới hạn bởi mối liên hệ giữa nữ nhân thần bí này và Lý Thiên.. mà còn đụng chạm đến vị cường giả mạnh nhất của Huyền Nguyên Đại Lục.. hay nói cách khác chính là Tổng Tư Lệnh của Huyền Nguyên Quan Trường, cường giả Phân Thần Cảnh.
Như đã nói, Dị Thuộc Tính sẽ không giới hạn tại thực lực cảnh giới tu sĩ, cường giả Phân Thần Cảnh cũng có thể sử dụng nó để gia tăng khoảng lớn thực lực bản thân.
Ấy vậy mà vị Tổng Tư Lệnh ấy lại để một Hoá Đan Cảnh tiểu tử mang Hắc Lôi Diệt Thế nhởn nhơ dưới ánh mắt của mình sao..
Không thấy Mộc Chiến hắn vì lộ ra Phệ Sinh Mộc Diễm mà bị truy sát đấy à..
Dù cho việc bị truy sát này của hắn bị đưa đẩy một cách tình cờ cho việc phá hỏng kế hoạch của đám hắc y nhân, nhưng không thể phủ nhận độ ráo riết của bọn hắn để săn lùng Phệ Sinh Mộc Diễm.
Cứ cho là Phân Thần Cảnh cường giả ấy không phải chủ tu lôi hệ, nhưng hắn không thể lấy nguyên chủng của Hắc Lôi Diệt Thế ấy để cầm lấy trao đổi sao..
Nếu như nói hắn sợ bị người ta phỉ nhổ, gì mà cường giả đi tham tài vật của tiểu tu sĩ thì quả thực là nực cười..
Tài vật bình thường có khi lại chướng mắt Phân Thần Cảnh cường giả, nhưng Dị Thuộc Tính có thể tăng trưởng lớn cho thực lực của hắn, ngươi nói hắn làm sao có thể nhẫn nhịn.
Nếu có người có ý kiến, Phân Thần Cảnh thở một cái đủ chấn động toàn bộ Huyền Nguyên Đại Lục rồi, còn để cho ngươi kịp thời ý kiến sao..
Phân Thần Cảnh hay là Tổng Tư Lệnh không biết?
Nực cười hơn nữa, bởi vì nếu như hắn không biết, nữ nhân thần bí và Lý Thiên càng phải giấu vội, thật chặt chẽ vào chứ có nào như Lý Thiên phô trương ra như thế này.
Trừ khi Lý Thiên bản thân hắn hoặc mỹ nhân sư tôn của hắn đạt đến Phân Thần Cảnh, còn không đứng trước Phân Thần Cảnh thì cho dù là Nguyên Thần Cảnh như nàng, cũng không chống đỡ được quá lâu a..
Vì vậy, việc Lý Thiên lộ ra Hắc Lôi Diệt Thế, quả thật không đơn giản một tí nào..
Thân phận của hai người bọn hắn, cũng thần bí đến lạ thường..
….
Tất cả mọi người, kể cả Lý Thiên, nữ nhân thần bí và Tiêu Lãng làm sao biết được có một kẻ nhìn như bình thường đến tầm thường đang dùng đôi mắt sắc bén như chim ưng để đánh giá mọi thứ cơ chứ..
Mọi ánh mắt trừ nữ nhân thần bí đều tập trung lên thân ảnh Tiêu Lãng, để xem quyết định của hắn là gì..
Đánh, hay là không đánh..
Tiêu Lãng âm trầm đánh giá lợi và hại, nội tâm xoắn xuýt không ngừng, chợt nghe âm thanh truyền âm từ sâu trong vị trí của Thành Chủ:
“Tiêu huynh, núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đốt..”
Chỉ một câu đơn giản, nhưng khi vào tai Tiêu Lãng như một trợ lực to lớn cho hắn.
Không chần chờ, ánh mắt hiện lên vẻ quyết tâm, cắn răng một cái, liền chắp hai tay tạo nắm quyền cúi đầu:
“Tại hạ tự nhận không phải là đối thủ của Lý công tử, ta sẽ có lễ vật bồi tội, mong đại nhân đại lượng tha tội cho Tiêu mỗ!”
Nói xong, Tiêu Lãng phất một cái nhẫn trữ vật đến trước mặt Lý Thiên, cũng chính là nhẫn trữ vật của hắn.
Tài sản của Tiêu gia không đâu nhiều hơn nhẫn trữ vật của Tiêu Lãng, do vậy lễ vật hắn đưa coi như là thật lòng rồi.
Lý Thiên âm trầm, không nghĩ đến lão gia hoả này lại cáo già như vậy..
Nhưng Lý Thiên biết làm được gì bây giờ nữa, chính miệng Tiêu Lãnh từ bỏ tôn nghiêm mà đã nhận thua trước mặt tất cả mọi người thế này, lại còn tặng cả nhẫn trữ vật của chính mình để bồi tội cho Lý Thiên hắn, hắn làm sao lại khiêu khích tiếp nữa đây..
Nếu tiếp tục, hắn sẽ được coi là ỷ thế hiếp người mất..
Vì thế Lý Thiên cũng hừ lạnh một tiếng, tiếp nhận nhẫn trữ vật coi như ngầm đồng ý với thoả thuận của Tiêu Lãng.
Dời mắt khỏi Tiêu Lãng, Lý Thiên ánh mắt vô tận sát khí nhìn về phía Tiêu Thần hồn bay phách lạc từ thuở nào rồi..
“Dù Tiêu Lãng không dám chiến, bổn công tử cũng không nhân từ với tên như ngươi!” Lý Thiên gầm một tiếng, hắn lập tức điều động linh lực trong người, đánh ra một tia hắc lôi từ Hắc Lôi Diệt Thế vào thẳng người của Tiêu Thần.
Oành..
Khi trúng hắc lôi, với thực lực Dung Huyết trung kỳ của hắn, Tiêu Thần đã chết đến không thể chết lại, hồn phi phách tán, thân thể nằm bất động tựa như tro tàn giữa gió, không còn một tia sinh cơ.
Tiêu Lãng nhìn cảnh tượng này, ánh mắt của hắn như trở nên một người khác, là vô cảm, hoàn toàn vô cảm..
Thậm chí có thể nói là một cảm xúc phẫn nộ hoặc hối hận vô cùng..
Nếu như hắn chấn chỉnh Tiêu Thần ngay từ đầu, nếu như hắn không ra sức bảo bọc Tiêu Thần, nếu như hắn trừng phạt nghiêm trị Tiêu Thần mỗi khi hắn làm sai, thì có lẽ, Tiêu Thạch cũng không phải nằm lạnh lẽo trên Vong Mệnh Đài như vậy..
Là hối hận, là phẫn nộ, là bất lực,..
Tiêu Lãnh rời đi Vong Mệnh Đài với rất nhiều cảm xúc ngổn ngang trong lòng.. Hôm này có lẽ là một ngày ám ảnh trong cuộc đời hắn, khi phải chứng kiến hai nhi tử của mình phải chết trước mắt thế này..
Lý Thiên thấy Tiêu Lãnh rời đi, hắn cũng không nán lại ở đây làm gì, xoay lưng đi về phía nữ nhân thần bí.
Nàng gật nhẹ đầu một chút, song, nàng phất tay một cái, cả hai người bọn hắn đều biến mất khỏi nơi này..