Mộc Chiến bước đi dọc theo hành lang được trang trí bằng những pháp bảo từ đao kiếm đến cung nỏ, lòng hắn dấy lên những suy nghĩ làm thế nào để thương lượng..
Sau một hồi, hắn đến trước một cánh cửa lớn, được chạm khắc tinh xảo với những trận văn, pháp bảo.
Mộc Chiến gõ cửa, âm thanh vang vọng trong không gian tĩnh lặng, và ngay lập tức, cánh cửa từ từ mở ra, lộ ra một gian phòng rộng lớn.
“Là ai?!” Một âm thanh vừa nhẹ nhàng lại vừa mang chút nghiêm nghị từ bên trong truyền ra, khiến Mộc Chiến hơi sửng sốt một chút.
Không lẽ..
Nhưng Mộc Chiến không thất lễ, chắp tay nói:
“Bái kiến Các chủ, tại hạ là Mộc Chiến, là tán tu, nay thấy hợp mắt với Thanh Thiên Mộc Giáp và Thanh Mộc Quyền Sáo của bản các, nhưng giá lại hơi cao quá so với tại hạ, nên tại hạ muốn thương lượng một chút với Các chủ!”
Khi Mộc Chiến vừa dứt lời, cánh cửa lớn của mở ra, lộ ra một nữ nhân tuyệt đẹp đang tập trung luyện khí bên trong.
Nàng có làn da như ngọc ngà, mái tóc dài buông xõa như thác nước, và đôi mắt sáng ngời như sao trời, mang theo vẻ thông minh và kiêu hãnh.
Dáng người nàng thon gọn, uyển chuyển, tỏa ra sức hấp dẫn không thể chối từ. Mặc bộ y phục nhẹ nhàng, sắc màu nhạt nhưng tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, mỗi khi nàng di chuyển, bộ trang phục tựa như những làn sóng nhẹ nhàng vỗ về, càng làm nổi bật vẻ đẹp quyến rũ của nàng.
Nàng đang đứng giữa không gian tràn ngập linh khí, hai tay nâng lên, khẽ nhào nặn những đợt khí trong suốt như nước, thể hiện sự điêu luyện trong việc điều khiển linh khí.
Mỗi động tác của nàng đều nhẹ nhàng, uyển chuyển, như thể nàng và linh khí hòa quyện thành một thể thống nhất.
Mộc Chiến không khỏi ngạc nhiên trước kỹ năng của nữ nhân này.
Hắn cảm nhận được rằng nàng không chỉ xinh đẹp mà còn mang trong mình một khả năng luyện khí thiên bẩm, như sinh ra dành cho luyện khí vậy.
Bỗng, nữ nhân ấy cất tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng đầy uy nghiêm vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Mộc Chiến:
“Ngươi ở một bên chờ, đợi ta luyện xong cái này đã!”
Nàng vừa nói, vừa tiếp tục điều khiển linh khí xung quanh với sự điêu luyện, các nguyên liệu luyện khí dần dần biến đổi theo ý muốn của nàng.
Mộc Chiến gật đầu, hắn bước sang một bên, tìm cho mình một chỗ ngồi thoải mái để quan sát.
Khi ngồi xuống, hắn không thể rời mắt khỏi nữ nhân đang say sưa luyện khí.
Hắn cảm nhận được sự chuyên tâm và lực lượng mạnh mẽ tỏa ra từ nàng, như thể mỗi một động tác của nàng đều chứa đựng sức mạnh của thiên nhiên.
Mộc Chiến thở dài một chút, không chỉ bởi vẻ đẹp quyến rũ của nàng mà còn bởi khí chất kiên cường của một cường giả Linh Anh Cảnh.
Từ khi hắn đến Huyền Nguyên Đại Lục, hắn chỉ toàn gặp nữ cường nhân mà thôi..
Đầu tiên là nữ tữ thần bí áo tím Nguyên Thần Cảnh ấy, giờ lại là vị Các chủ Linh Anh Cảnh này..
Hắn cứ nghĩ Các chủ Nguyệt Khí Các phải là một lão đầu tử gần đất xa trời gì đó chứ, đâu có ngờ là một nữ nhân xinh đẹp như vậy..
Nữ nhân không quan tâm Mộc Chiến, nàng tiếp tục thao tác, ánh sáng lấp lánh từ linh khí như vây quanh nàng, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp, vừa huyền ảo vừa bí ẩn.
Cuối cùng, sau một khoảng thời gian chăm chú luyện khí, nữ nhân cũng hoàn thành công việc của mình.
Trước mặt nàng, một bảo vật Mộc hệ thuộc tính xuất hiện, lấp lánh ánh sáng xanh ngọc.
Đó là một đôi giày, được chế tác tinh xảo với những hoa văn khắc họa tinh tế, tựa như những cành cây uốn lượn trong gió, biểu trưng cho sức mạnh của thiên nhiên.
Nữ nhân nâng đôi hài lên, ánh mắt nàng sáng rực nhưng bỗng chốc chuyển sang bực mình.
Dường như nàng không hài lòng với điều gì đó, và chỉ trong một khoảnh khắc, nàng quăng đôi giày đi.
Nhưng trước khi đôi hài kịp rơi xuống đất, Mộc Chiến đã nhanh chân thi triển Vô Ảnh Huyễn Bộ.
Chỉ trong chớp mắt, hắn lướt đi như một làn gió, xuất hiện ngay bên dưới đôi giày, bàn tay nhanh nhẹn vươn ra, nắm lấy chúng trước khi chúng kịp chạm đất.
“Hà!” Nữ nhân kinh ngạc, ánh mắt tràn đầy bất ngờ khi thấy Mộc Chiến kịp thời bắt lại đôi giày.
Nàng không ngờ rằng hắn lại có thể phản ứng nhanh đến vậy.
“Ngươi không bất ngờ?!”
Mộc Chiến nhàn nhạt cười đáp:
“Dựa theo những nguyên liệu Các chủ luyện khí, vốn nó hình thành sẽ là một bảo vật Tứ giai trung phẩm.”
“Nhưng rõ ràng nó chỉ là Tứ giai hạ phẩm, hay nói cách khác là một sản phẩm thất bại.. Do đó Các chủ mới bực mình mà quăng nó đi!”
“Ta nói có đúng không?!”
Nữ nhân ánh mắt lấp loé, âm thanh nhẹ nhàng đáp trả:
“Hồ, không nghĩ tiểu tử như ngươi mà lại có thể tinh thông luyện khí như vậy..?!”
Lời nói của nàng khiến Mộc Chiến hơi nhíu mày một chút, tiểu tử a?
Mộc Chiến thấy hắn hoá trang cũng thành một nam tử khoảng đâu đó trên dưới ba mươi tuổi rồi mà..
Nhưng nghi hoặc, Mộc Chiến cũng không rảnh để hỏi, hắn đáp:
“Tại hạ không tinh thông luyện khí, chỉ có hiểu biết một chút mà thôi..!”
Nữ nhân ấy đột nhiên cười lạnh:
“Biết một chút mà nhanh như vậy có thể đoán ra đúng cấp bậc pháp bảo sao? Ta thấy tiểu tử Hoá Đan Cảnh như ngươi không thành thật tí nào?!”
Lập tức, một cỗ khí tức Linh Anh Cảnh sơ kỳ cường giả áp bách về phía Mộc Chiến.
Mộc Chiến hơi phiền muộn một tiếng, hắn đâu có làm gì nữ nhân này đâu a.. sao tự nhiên nàng ta lại kích động như vậy..
Đối mặt với cỗ khí thế như vậy, thật sự thì nó không làm gì được với Mộc Chiến, nhưng Mộc Chiến vốn muốn thương lượng, đang ở thế yếu nên đành giả vờ hít thở không thông, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh ứa toàn thân.
Nữ nhân nhíu mày khi nhìn thấy Mộc Chiến như vậy, bèn hừ lạnh một tiếng:
”Diễn đủ giỏi, sợ ta giết ngươi hay sao?!”
Mộc Chiến trừng to mắt nhìn nàng, làm sao nữ nhân này lại biết hắn đang diễn.
Nhưng suy nghĩ nhanh chóng diễn ra trong đầu, nếu nữ nhân này đã biết hắn cố tình yếu thế, Mộc Chiến không nên giả bộ tiếp làm gì.
Thế nên hắn đành cười khổ:
“Tại hạ thật không biết tại sao Các chủ lại làm vậy, ta chỉ là Hoá Đan Cảnh tu sĩ, làm sao dám ngỗ nghịch ý chỉ của Các chủ..”
Nữ nhân nghe vậy, liền lập tức thu hồi khí thế, sắc mặt khẽ dịu lại..
“Ngươi xác thực là tán tu?!” Nữ nhân thăm dò hỏi.
Mộc Chiến nghe vậy khẽ gật đầu:
“Đúng vậy, tại hạ tán tu, muốn thương lượng với Các chủ về Thiên Thanh Mộc Giáp với Thanh Mộc Quyền Sáo..”
Nữ nhân nghe vậy lập tức cười khẩy:
“Hừ, ta nghe ngươi nói muốn thương lượng hai bảo vật gì đó, mà ngươi lại để khuôn mặt giả mà nói chuyện, ngươi nói làm sao thương lượng?!”
Mộc Chiến à một tiếng, thì ra là vấn đề dung mạo..
Quả thật là Mộc Chiến có hoá trang một chút nên nhìn nó khá kỳ quặc..
Nhưng nếu không tập trung kỹ thì không nhìn ra được đâu.
Còn với nữ nhân này Mộc Chiến hắn đã quên mất, nàng tuy là Linh Anh Cảnh sơ kỳ, nhưng lại chứa linh hồn lực Tứ giai hậu kỳ, mạnh hơn cùng cấp với cường giả bình thường.
Do đó nàng mới dễ dàng nhận ra Mộc Chiến là nguỵ trang thành người khác.
Mộc Chiến hắn muốn thương lượng với nàng mà lại dùng khuôn mặt giả, ngươi nói tại sao nàng không tức giận.
“Hắc hắc, lỗi tại hạ!” Mộc Chiến cười gãi đầu một chút, sau đó cởi bỏ lớp hoá trang, khoác trang phục đàng hoàng vào.
Hắn lập tức biến đổi thành dạng Hoá Nhân Quyết Tầng Thứ Nhất, trở về hình dạng vốn có của Mộc Chiến hắn.
Mộc Chiến tiên phong đạo cốt, vẻ ngoài tựa như trích tiên, song lại mang khí chất lạnh lùng mà cao ngạo.
Mái tóc dài đen tuyền như dạ nguyệt, tung bay theo từng luồng linh khí bao quanh, tạo nên một phong thái phiêu diêu, tự do thoát tục.
Đôi mắt đen sâu thẳm, tỏa ra nét bí ẩn vô cùng, như có thể nhìn thấu vạn vật, khiến người đối diện cảm thấy vừa sợ hãi, vừa kính nể.
Trang phục trên người hắn lấy sắc xanh lục làm chủ đạo, thêu họa tiết lá cây tinh xảo, lấp lánh như phản chiếu sinh mệnh của đại ngàn.
Vạt áo phấp phới, tựa như hòa mình vào thiên địa, tay cầm một cành trúc trầm lặng mà mạnh mẽ, bao quanh bởi tầng tầng lớp lớp linh khí màu xanh ngọc bích, tựa như hiện thân của sinh khí đại địa.
Khi Mộc Chiến hoàn toàn lộ diện mạo thật, nữ nhân không khỏi ngỡ ngàng.
Nàng mở to mắt, hít một hơi thật sâu, tâm trí tràn ngập sự bất ngờ: “Ngươi… ngươi thật sự rất tuấn mỹ.” nàng nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không giấu nổi sự chấn kinh.
Sống lâu như nàng chưa thấy kẻ nào có vẻ ngoài anh tuấn đến mức như thế này a..
Mộc Chiến lắc đầu cười khổ trong lòng, nếu được hắn cũng không muốn dùng Hoá Nhân Quyết Tầng Thứ Nhất.
Đơn giản là bởi vì Hoá Nhân Quyết Tầng Thứ Hai mang dáng vẻ của thiếu chủ của Băng Tuyết Các, nên dung mạo có thiên hướng băng hệ một chút.
Nhưng Mộc Chiến đã nói với nàng hắn cần trao đổi thương lượng Thiên Thanh Mộc Giáp và Thanh Mộc Quyền Sáo rồi, kẻ ngốc cũng biết là hắn Mộc hệ tu sĩ.
Giờ mà một Mộc hệ tu sĩ có vẻ ngoài Băng hệ tu sĩ, nhìn đáng tin lắm sao.. Lúc đó còn thương với lượng được gì với nữ nhân như thế này nữa..
Mộc Chiến cười khổ một tiếng:
“Đấy! Chính vì cả cường giả như Các chủ cũng tỏ ra như vậy nên tại hạ mới phải che giấu!”
Thật ra Mộc Chiến nói câu này chỉ để mục đích che giấu đi việc hắn nguỵ trang, làm giảm sự đề phòng và độ ác cảm đối với nữ nhân.
Nữ nhân hít một hơi thật sâu để trấn định lại, dù sao cũng là cường giả Linh Anh Cảnh, nàng lên tiếng, ánh mắt có chút sâu thẳm:
“Đúng vậy, thật sự rất tuấn mỹ! Nhưng điều đó làm ta hơi tò mò một chút về thân phận của ngươi đấy..!”
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Mộc Chiến nghe vậy thì không khỏi có chút có khó chịu, hắn đến đây là để thương lượng, không phải để bị tra khảo:
“Ta đến để thương lượng hai bảo vật Thanh Thiên Mộc Giáp và Thanh Mộc Quyền Sáo, không phải đến để tán gẫu!” Hắn thở dài.
“Nếu như Các chủ không đồng ý, tại hạ liền rời đi!”
Hắn thật sự cũng không phải khó chịu gì đâu, làm gì có chuyện một chuyện nhỏ thế này khiến hắn bực mình chứ..
Cái hắn quan ngại đó là trực giác của nữ nhân này có thể sẽ giống với Từ Lâm Nguyệt mà hắn luôn kinh ngạc vì trực giác của nàng, hắn sợ nói một hồi lộ ra Thiên Mệnh Nguyên Chủng thì chết dở.
Nữ nhân nghe vậy, lập tức che miệng cười khẩy:
“Tính khí cũng lớn lắm, không ngờ một Hoá Đan Cảnh lại dám to gan với ta như vậy!”
Mộc Chiến lắc lắc tay nói:
“Không dám, không dám, chỉ là ta chỉ muốn đơn thuần trao đổi mà thôi, nếu Các chủ không muốn ta lập tức rời đi vậy.”
Nữ nhân phất tay, một cái bàn xuất hiện, Mộc Chiến hắn hiểu ý cũng tiến lên ngồi trên bồ đoàn.
Nữ nhân lại phất tay, một bộ ấm trà xuất hiện trên bàn, sau đó châm nước vào hai tách trà mời Mộc Chiến.
Nàng khẽ vuốt tóc, yêu kiều nói:
“Thương lượng thì thương lượng, ngồi xuống rồi nói.”
“Giới thiệu một chút, ta là Tống Vũ Hà, Các chủ của Nguyệt Khí Các!”