Thần Thụ Chí Tôn

Chương 235: Long Huyền



Khi Mộc Chiến chuẩn bị rời khỏi đây với viên Nguyên Tâm Thạch trong Thụ Tâm, một thân ảnh bỗng xuất hiện, chặn đứng bước chân của hắn.

Đó là một người đàn ông cao lớn, với bộ y phục đỏ rực, ánh mắt như lửa, tỏa ra khí thế cường đại khiến không gian xung quanh như bị thiêu đốt.

Mộc Chiến liếc mắt đã nhận, tên vừa đến chính là Long Huyền, Môn Chủ của Hoả Long Môn, cũng là tên không biết đạo lý nhất từ khi Mộc Chiến xuất đạo đến giờ.

Mộc Chiến vẫn nhớ rất rõ, thằng khùng này vô duyên vô cớ ra tay với hắn khi hắn chỉ mới nghe tiếng động lạ tò mò mà đến xem.

Lúc đó mặc dù Long Huyền không dùng hết thực lực, nhưng nếu rơi xuống một Hoá Đan Cảnh tu sĩ khác cũng sẽ dễ dàng hôi yên phi diệt.

Mộc Chiến nheo mắt nhìn sắc mặt của Long Huyền, tên này chưa gì đã hai mắt đỏ bừng, hơi thở dồn dập có vẻ kích động như bị động dục.

Mộc Chiến nhờ vậy mà không nghi ngờ gì nữa, Long Huyền đã nhận ra thứ Mộc Chiến vừa thu lấy chính là Nguyên Tâm Thạch, một thứ rất hữu ích đối với Linh Anh Cảnh tu sĩ như hắn.

Dù hắn chỉ là Linh Anh Cảnh trung kỳ, nhưng chỉ cần hắn tu luyện đến Linh Anh Cảnh đỉnh phong, cũng sẽ là lúc hắn đặt chân vào Nguyên Thần Cảnh cường giả hàng ngũ.

Ngươi nói, Long Huyền hắn làm sao có thể không kích động đây..

Khi Mộc Chiến đang âm thầm đánh giá Long Huyền, Long Huyền cũng từ trong sự kích động bình tĩnh lại.

Hắn nhìn Mộc Chiến, một thân ảnh bình thường đến không thể bình thường hơn, thực lực thậm chí hắn còn không cảm nhận được..

Phàm nhân?

Long Huyền quái quái nhìn Mộc Chiến một chút, không hiểu làm sao có một tên phàm nhân ở trong Huyết Ảnh Bí Cảnh..

Thật ra Mộc Chiến từ khi bước vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, hắn không thúc động bất kỳ một chiếc lá nào, bởi vì hắn biết, oán hồn trong Huyết Ảnh Bí Cảnh dễ bị thu hút bởi linh lực dao động mà đến.

Do vậy mới có việc Long Huyền nhìn Mộc Chiến như phàm nhân..

Nhưng Long Huyền lập tức gằn giọng, hắn đâu có quan tâm nhiều như vậy:

“Tiểu tử, giao ra Nguyên Tâm Thạch, nếu không muốn chết!”

Long Huyền trầm giọng nói, âm thanh chất chứa vô tận sát khí kèm theo luồng khí Linh Anh Cảnh trung kỳ áp bách về phía Mộc Chiến.

Mộc Chiến nhìn Long Huyền như nhìn một thằng ngu vậy. Đưa Nguyên Tâm Thạch để không chết?

Chuyện cười gì vậy?

Chỉ sợ hắn vừa giao ra, Long Huyền lập tức vung tay đập chết Mộc Chiến hắn mà không một cái nhíu mày.

Làm sao Long Huyền có thể để yên cho Mộc Chiến khi hắn chính là người biết Long Huyền hắn giữ Nguyên Tâm Thạch mà nhởn nhơ trong Huyết Ảnh Bí Cảnh được.

Nơi đây còn rất nhiều tu sĩ Linh Anh Cảnh khác a.. đặc biệt nếu Nguyên Tâm Thạch của Mộc Chiến mà rơi vào tay Ngọc Linh của Băng Nguyệt Cung thì Long Huyền hắn nguy to rồi..

Thêm tính cách khinh thường tu sĩ nhỏ bé của Long Huyền, không có một lý do hợp lý nào để Long Huyền tha mạng cho Mộc Chiến hắn cả.

Thật ra, Long Huyền hắn chỉ nói như thế để phòng ngừa Mộc Chiến điên cuồng mà phá vỡ Nguyên Tâm Thạch mà thôi.

Dù nó là bảo vật Ngũ giai, nhưng nếu một Linh Anh Cảnh điên cuồng tự bạo Linh Anh thì cũng đủ để khiến cho Nguyên Tâm Thạch vỡ nát.

Đúng, Long Huyền hắn nghĩ Mộc Chiến là một tu sĩ Linh Anh Cảnh ẩn dật mà hắn không biết. Hắn không hề nghĩ Mộc Chiến là Hoá Đan Cảnh chút nào.

Mộc Chiến cười nhạt:

“Long Huyền đạo hữu, người hữu duyên có được, tại sao ta lại phải giao cho ngươi?”

“Cùng là Linh Anh Cảnh trung kỳ, ngươi nghĩ có thể ăn chắc ta sao?!”

Mộc Chiến gương mặt vẫn bình thản nói xạo, dù hai trăm mười lăm chiếc lá vẫn lặng yên không toả ra một tia linh lực nào, nhưng chỉ cần Long Huyền động thủ, hơn hai trăm chiếc lá sẽ bùng nổ khí tức bất cứ lúc nào.

Long Huyền nghe vậy, như chắc chắn thêm suy nghĩ của mình là Mộc Chiến chính xác là một Linh Anh Cảnh.

Nhưng với sự cám dỗ của Nguyên Tâm Thạch, hắn nào chịu nổi a..

Do vậy, Long Huyền hắn lập tức lên giọng uy hiếp:

“Dù ngươi có tu vi không thua gì ta, nhưng đừng quên ta là Môn Chủ của Hoả Long Môn!”

“Mà Hoả Long Môn có một vị Nguyên Thần Cảnh trấn thủ Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường, ngươi chắc chắn muốn là địch với Hoả Long Môn..?”

Đây chính là chỗ dựa lớn nhất của Hoả Long Môn, Tam Nguyên Soái Mục Thiên Hùng của Huyền Nguyên Quan Trường, cũng là sư tôn của Long Huyền hắn.

Mộc Chiến nghe vậy liền cười nhạt:

“Nguyên Thần Cảnh, rất mạnh đúng không..?”

Nguyên Thần Cảnh đúng là rất mạnh, nhưng dùng nó để mà uy hiếp Mộc Chiến hắn thì quả thật hơi buồn cười..

Thiên Mệnh Nguyên Chủng như hắn mà lại bị doạ sợ bởi một Nguyên Thần Cảnh, chuyện gì nực cười gì vậy a..

Long Huyền thấy sắc mặt đạm nhiên của Mộc Chiến không có vẻ gì là nói dối, hắn nghi hoặc.

Vốn tính cách của Long Huyền hắn nóng nảy, khinh thường kẻ yếu, nhưng dù sao cũng là một Linh Anh Cảnh, hắn cũng có một chút gọi là trí tuệ.

Hắn nghi hoặc là bởi vì không biết thật sự thân phận Mộc Chiến là như thế nào mà lấy Nguyên Thần Cảnh ra uy hiếp hắn cũng không hề sợ hãi.

Phải biết Nguyên Thần Cảnh là cảnh giới chí cao vô thượng của Huyền Nguyên Đại Lục rồi đấy, chỉ đứng sau vị Trảm Độc Tư Lệnh như thần long thấy đầu không thấy đuôi ấy thôi.

Ấy và tên trước mặt Long Huyền hắn vậy mà không sợ hãi trước những người như vậy?

Chẳng lẽ hắn có thân phận đặc biệt gì, hay là hắn dựa vào Nguyên Tâm Thạch đấy?

Long Huyền ánh mắt lấp loé nhiều những suy nghĩ trong đầu, dù Mộc Chiến xuất hiện ở đây rất bí ẩn, nhưng hắn một Linh Anh Cảnh cường giả, hắn không dễ bị hù doạ như vậy.

Hắn muốn thăm dò một chút..

Lập tức, hắn vung tay, tạo ra một cơn lốc lửa mãnh liệt lao thẳng về phía Mộc Chiến, như một con rồng lửa muốn nuốt chửng mọi thứ trên đường đi.

“Hoả Long Quyền!”

Hắn quát lớn, tiếng gầm vang vọng như tiếng sấm, sức mạnh của chiêu thức này khiến không gian xung quanh như bị thiêu đốt.

Những ngọn lửa rực rỡ cuồn cuộn bùng lên, tạo thành một biển lửa hừng hực, nhắm thẳng vào Mộc Chiến.

Mộc Chiến không hề nao núng. Hắn nhanh chóng khởi động “Vô Ảnh Huyễn Bộ”, thân hình biến mất trong chớp mắt, trở nên như ẩn như hiện giữa cơn lốc lửa.

“Thiên Quang Lưu Ảnh!”

Hắn lướt qua, khéo léo tránh được đòn tấn công mãnh liệt từ Long Huyền, đồng thời cũng kịp thời phản công bằng “Mộc Quang Hồi Ảnh”.

Ngay sau đó hắn lập tức sử dụng phối hợp với Thiên Mộc Lưu Quang, đưa tay triệu hồi những mũi mộc quang sắc bén như kiếm khí, bắn thẳng về phía Long Huyền. Những mũi mộc quang bay lượn trong không khí, như những mũi tên chết chóc, mang theo sức mạnh của thiên nhiên.

Oành…

Hai sức mạnh va chạm, tạo nên một vụ nổ dữ dội, ánh sáng rực rỡ chói lóa, làm cho không gian xung quanh rung chuyển như sóng thần.

Khi khói bụi tan đi, Long Huyền cười khằng khặc như tên điên, vẻ mặt thể hiện sự khinh thường:

“Một tên tiểu tử Hoá Đan Cảnh mà đòi giả làm Linh Anh Cảnh hù doạ bổn Môn Chủ, ngươi thật chán sống rồi!”

Mộc Chiến nghe vậy hừ một tiếng, không ngờ tên Long Huyền lại mồi nhử hắn.

Nhưng Mộc Chiến cũng âm trầm một chút, dù hắn có hơi không thích tên Long Huyền này nhưng không phủ nhận thực lực của hắn.

Long Huyền đúng là một Linh Anh Cảnh trung kỳ, hơn nữa hắn lại tinh thông Hoả Chi Ý Cảnh, là khắc tinh của Mộc Chiến.

Vừa rồi không biết Long Huyền dùng bao nhiêu sức mạnh, nhưng đòn Thiên Quang Lưu Ảnh vừa rồi của Mộc Chiến cũng đã điều động toàn bộ hơn hai trăm chiếc lá rồi đấy..

Trận chiến này, Mộc Chiến hắn sẽ khó khăn lắm đây..