Thần Thụ Chí Tôn

Chương 244: Đại Chiến Ba Thân Ảnh



Đến nơi, cảnh tượng hiện ra trước mặt khiến Mộc Chiến không khỏi nheo mắt.

Trước mắt hắn lúc này có ba thân ảnh, lần lượt là Lý Thiên, Tiêu Lãng gia chủ Tiêu gia, và một trung niên nhân nào đó đứng bên cạnh Tiêu Lãng.

Gương mặt hắn mang vẻ cương nghị, đôi mắt sáng ngời nhưng đầy băng giá, tựa như có thể xuyên thấu nội tâm của bất kỳ ai nhìn vào. Mái tóc trắng như tuyết xõa dài, bồng bềnh theo từng cơn gió.

Điều đáng nói là tên này toả ra khí tức của một Linh Anh Cảnh đỉnh phong cường giả..

Khi Mộc Chiến đang âm thầm quan sát ba người bọn hắn, Lý Thiên đã điên cuồng gầm rống:

“Tiêu Lãng, Bạch Liên Hàn, các ngươi dám truy sát bổn công tử, bổn công tử sẽ không bao giờ tha thứ cho các ngươi!”

Tiêu Lãng nghe vậy, ánh mắt không có chút gì lăn tăn gợn sóng, hắn chỉ cười lạnh một tiếng:

“Lý công tử, không phải ngươi rất oai phong sao? Mau trả lại mạng cho nhi tử của ta đi!”

Lập tức, Tiêu Lãng điều động Thổ Chi Ý Cảnh Nhị Tầng phối hợp với Linh Anh Cảnh sơ kỳ linh lực của hắn, hắn gầm lớn:

“Thổ Tinh Trấn Sơn!”

Tiêu Lãng đột nhiên dậm mạnh chân xuống đất. Thổ Tinh Trấn Sơn lập tức kích hoạt, một cơn chấn động mạnh mẽ từ dưới lòng đất bắn lên, cuốn theo từng tảng đá to lớn, tạo thành những sóng đất vĩ đại vây quanh Lý Thiên.

Cùng là Thổ Tinh Trấn Sơn, nhưng do Tiêu Lãng thi triển, không biết lợi hại bao nhiêu lần so với Tiêu Thạch.

Lý Thiên sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy dọc theo sống mũi. Mặc dù hắn là thiên tài sở hữu thực lực Hóa Đan Cảnh sơ kỳ và Lôi Chi Ý Cảnh Nhất Tầng, nhưng trước sự phối hợp hoàn hảo của hai cường giả Linh Anh Cảnh, Lý Thiên không thể không cảm thấy áp lực dâng cao từng giây từng phút.

Khi thấy từng viên cự thạch to lớn tiến đến, Lý Thiên cắn răng, điều động linh lực, cố gắng di chuyển nhanh chóng để tránh bị nghiền nát dưới lớp đất đá.

“Lôi Ảnh Thiểm Động!”

Hắn vận khí vào đôi chân, Lôi Ảnh Thiểm Động bùng lên, thân hình chớp nhoáng lao vút về phía bên trái, né tránh cú tấn công của Tiêu Lãng, nhưng chỉ vừa mới tránh ra, một luồng băng giá lạnh lẽo lập tức áp sát.

“Băng Ảnh Vạn Hoa!”

Bạch Liên Hàn không để lỡ cơ hội, chỉ tay về phía Lý Thiên, thi triển Băng Ảnh Vạn Hoa.

Băng Ý Nhị Tầng Cảnh hoá thành hàng trăm đóa hoa tuyết sắc bén, như những lưỡi dao băng, lơ lửng giữa không trung rồi lao vút về phía Lý Thiên.

Vút vút…

Mỗi đóa hoa băng đều mang sức công phá khủng khiếp, xuyên thủng không khí với tốc độ như vũ bão.

“Thiên Lôi Truy Phong!”

Lý Thiên không còn đường thoát, vội vàng triệu hồi lôi điện, dùng Thiên Lôi Truy Phong để tạo ra một luồng gió sét mạnh mẽ, dồn hết sức lực đẩy lùi những đóa hoa tuyết đang lao tới.

Đùng đoàng..

Sấm sét rít lên, nhưng sức mạnh của Băng Ảnh Vạn Hoa quá lớn, mỗi đóa hoa băng lại như một mũi dao sắc bén, xuyên qua lớp điện sáng loáng, cắt rách không gian.

Phốc!

Lý Thiên phụt một ngụm máu tươi, hắn cắn răng, chịu đựng sự đau đớn từ thân thể và cánh tay rớm máu vì những vết cắt từ hoa tuyết.

Nhưng hắn không thể dừng lại, vì ngay sau đó, Tiêu Lãng lại gầm một tiếng, thi triển Thổ Long Phá Địa, triệu hồi một con rồng đất khổng lồ lao về phía hắn.

“Gràooooo…”

Mặt đất dưới chân như vỡ nát, con rồng đất với sức mạnh hủy diệt lao tới, miệng phun ra những cột đất và đá sắc bén.

“Lôi Thần Ảnh Tán!”

Lý Thiên không có thời gian suy nghĩ, ngay lập tức xoay người thi triển Lôi Thần Ảnh Tán, tạo ra vô số tia sét sáng loáng xé không gian, tạo ra một màn lưới điện bao trùm xung quanh.

Những tia sét dày đặc liên tiếp đánh về phía con rồng đất, khiến nó bị phân tán, nhưng chỉ làm giảm được phần nào lực tấn công.

Oành..

Mặt đất chấn động dữ dội, Lý Thiên cảm nhận sự mệt mỏi dâng lên. Mặc dù có thể né tránh những đòn tấn công trực diện, nhưng áp lực từ cả Tiêu Lãng và Bạch Liên Hàn khiến hắn không thể nào dứt ra được.

“Tuyết Nguyệt Hàn Quang!”

Bạch Liên Hàn lại không dừng lại, khi thấy Lý Thiên bị ép vào góc, hắn cười lạnh một tiếng, liền thi triển Tuyết Nguyệt Hàn Quang, tạo ra những dải ánh sáng lạnh buốt như ánh trăng, chiếu thẳng về phía Lý Thiên.

Những tia sáng sắc bén như những thanh kiếm băng xuyên qua không khí, lao đến với tốc độ không thể né tránh.

“Thiên Lôi Oanh Đỉnh!”

Lý Thiên chỉ có thể vận hết lôi linh lực để gọi ra Thiên Lôi Oanh Đỉnh, một cú giáng sét cực mạnh từ trời cao giáng xuống, tạo ra một cơn lốc sét bao trùm, cố gắng phá vỡ luồng sáng băng giá đang lao tới.

Đùng.. oành..

Tiếng nổ va chạm giữa hai chiêu thức cường đại làm nổ tung cả khu vực nơi đây, bụi mịt mờ bay tứ tung..

Trong sương mờ, thân ảnh Lý Thiên nhếch nhác, thở hồng hộc từng hơi, toàn thân không chỗ nào được lành lặn.

Mỗi lần hắn thi triển một chiêu thức, đều cảm nhận rõ ràng sự hao mòn sinh lực.

Lý Thiên cảm nhận rõ ràng cơ thể mình đang suy kiệt từng chút một, mỗi đòn tấn công của Tiêu Lãng và Bạch Liên Hàn đều khiến hắn như bị nghiền nát dưới sức mạnh của đất và băng.

Bạch Liên Hàn và Tiêu Lãng quá mạnh, với thực lực của hắn mà để đối đầu với bọn hắn có chút không đủ.

Sự kiệt sức đã bắt đầu lan ra từ tận xương tủy, những vết thương trên người không ngừng rỉ máu, nhưng đôi mắt hắn vẫn lạnh lùng, kiên quyết.

Hắn lập tức điều động Hắc Lôi Diệt Thế, một cơn sóng lôi điện đen như mực bắt đầu lan tỏa từ cơ thể hắn, sấm sét nổ vang khắp không gian.

Xoèn xoẹt..

Ánh sáng đen tối như nuốt chửng tất cả, biến khung cảnh xung quanh thành một đại dương u ám, tràn ngập năng lượng khủng khiếp.

Những tia lôi điện đen bùng lên từ người Lý Thiên, tạo thành một màn sấm sét bao phủ khắp chiến trường. Những tia sét đen lướt qua không gian như những thanh kiếm sắc bén, chém xuyên qua mọi vật thể.

Chúng lao vút về phía Tiêu Lãng và Bạch Liên Hàn, tỏa ra sức mạnh hủy diệt vô cùng khủng khiếp.

“Hừ!”

“Thiên Băng Kết Giới!”

Bạch Liên Hàn nhận thấy sự thay đổi trong không khí, mắt hắn ánh lên tia sáng lạnh. Thiên Băng Kết Giới lập tức được triệu hồi, tạo thành một lớp kết giới băng bao quanh hắn, nhưng những tia sét đen này quá mạnh mẽ.

Xoèn xoẹt..

Chúng xuyên qua lớp kết giới như những mũi tên xuyên thủng tấm màn băng mỏng, làm lạnh mọi thứ trên đường đi. Ánh sáng lạnh giá từ kết giới băng hàn bắt đầu bị hắc lôi xé toạc ra, không thể ngăn chặn sức mạnh hủy diệt đang bùng nổ.

Tuy nhiên, Bạch Liên Hàn không có gì gọi là bất ngờ, hắn tiếp tục gia tăng linh lực vào Thiên Băng Kết Giới, khiến nó trở nên ngưng thực.

Lớp băng trở nên dày hơn, mặc dù có vài tia sét xuyên qua lớp băng, nhưng chúng đã yếu đi rất nhiều.

Bạch Liên Hàn cười lạnh, khinh thường:

“Ngươi tưởng chúng ta lại ngu ngốc đến mức không biết ngươi sở hữu Dị Thuộc Tính sao?”

“Băng Ảnh Vạn Hoa!”

Bạch Liên Hàn lạnh lùng nói, rồi tiếp tục vung tay, thi triển Băng Ảnh Vạn Hoa, những đóa hoa tuyết sắc bén bay lơ lửng như những mũi dao lao thẳng vào Lý Thiên.

Trong khi đó, Tiêu Lãng cũng không hề thua kém. Hắn nhẹ nhàng né các tia lôi điện, chân đạp mạnh xuống đất:

“Thổ Tinh Trấn Sơn!”

Một cơn địa chấn nhẹ nhàng khuấy động dưới lòng đất. Một cột đất khổng lồ đột ngột vọt lên, chắn ngang giữa hắn và Lý Thiên, khiến những tia sét đen phải chạm vào nó và bị tiêu tán đi một phần.

“Thổ Long Phá Địa!”

Sau đó, Tiêu Lãng không chần chờ, hắn lập tức thi triển Thổ Long Phá Địa, triệu hồi một con rồng đất khổng lồ lao về phía Lý Thiên.

Lý Thiên sắc mặt âm trầm đến cực điểm, hắn quát to một tiếng:

“Thiên Lôi Oanh Đỉnh!”

Một cột sét màu đen khổng lồ được triệu hồi từ tay của Lý Thiên, sau đó nó lao đến đối mặt với Băng Ảnh Vạn Hoa của Bạch Liên Hàn và Thổ Long Phá Địa của Tiêu Lãng.

Đùng.. oành…

Rầm..rầm..rầmm..

Sự va chạm kinh thiên giữa những chiêu thức tạo ra vô số tiếng nổ như pháo đêm, rung chuyển toàn bộ chiến trường, không gian xung quanh vỡ vụn trong một trận cuồng phong.

Lý Thiên đứng vững trong cơn bão bụi, nhưng sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu, đôi mắt mờ mịt.

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, từng luồng Hắc Lôi Diệt Thế nổ ra xung quanh hắn như muốn xé nát không gian.

Mặc dù Hắc Lôi Diệt Thế đã thi triển hết sức, nhưng Tiêu Lãng và Bạch Liên Hàn vẫn đứng đó mà nở ra nụ cười lạnh, hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng nào..