Ta cùng Thương Bắc đến một trà lâu, chọn phòng riêng ở tầng hai, gọi thêm một ít hoa quả đào mận, gác chân lên ghế, nghe kể chuyện.
Đây là lần đầu tiên ta nghe kể chuyện.
Chỉ thấy người kể chuyện là một ông lão ngoài năm mươi, tóc đã bạc, đang kể một câu chuyện tình yêu lưu truyền trong nhân gian.
Tên là "Bạch Xà truyện".
"Bạch Xà Ttruyện" kể về câu chuyện tình yêu éo le giữa một con xà tinh tu luyện thành hình người và một con người.
Ta nghe mà thấy buồn bã, chỉ vì ta giống như Bạch Tố Trinh, cũng là một con bạch xà, nàng yêu một người phàm, còn ta yêu một vị thần tiên.
Trong thoáng chốc nghĩ đến ta và Tân Đình Thượng thần, hoa quả trong miệng bỗng nhiên mất hết vị.
Ta bỏ trái cây xuống, không còn cảm nhận được mùi vị, chỉ cảm thấy trong đầu lại rối bời.
"Ta vốn muốn đưa tỷ đến nhân gian để giải sầu, không ngờ lại khiến tỷ thêm ưu sầu."
Thương Bắc đột nhiên lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của ta, hắn ta nhìn ta, trong ánh mắt lại có một thoáng buồn bã: "Sư tỷ, đừng lừa ta, tỷ thích Tân Đình Thượng thần phải không?"
"Đệ, sao đệ biết được?"
Ta tự cho rằng đã giấu trái tim thật sâu, không ngờ lại bị Thương Bắc nhìn thấu.
"Kể từ ngày đó tỷ cắt da bị thương, ta thấy tỷ ngày ngày không vui vẻ."
Thương Bắc thở dài: "Chắc hẳn là Tân Đình Thượng thần đã có người trong lòng, từ chối tỷ rồi?"
Nghĩ đến đêm hoang đường với Tân Đình Thượng thần, lại nghĩ đến ngày hắn vì Bích Nhan Thượng thần mà đến lấy da rắn của ta, trái tim ta đau nhói.
Ta nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể khẽ "ừm" một tiếng.
"Nếu đã không phải là người tốt, buồn một lần rồi sẽ qua. Trên đời này có nhiều nam nhi tốt lắm, đâu chỉ có mỗi Tân Đình Thượng thần."
Đôi mắt Thương Bắc đen láy, ánh mắt rực sáng nhìn chằm chằm vào ta: "Sư tỷ có từng nghĩ đến người bên cạnh mình chưa?"
Ta nhìn hắn ta đầy khó hiểu: "Người bên cạnh?"
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thương Bắc đứng dậy khỏi ghế, đi đến trước mặt ta, từ trên cao nhìn xuống ta đang ngồi trên ghế.
Hắn ta mở miệng: "Sư tỷ không hiểu ý ta sao?"
Ta chỉ cảm thấy khí thế của hắn ta lúc này gây cho ta áp lực rất lớn, ta lúng túng lắc đầu.
Hắn ta thở dài: "Sư tôn thường nói tỷ ngốc, theo ta thấy không chỉ ngốc, mà còn là một đồ siêu ngốc."
Áp lực đột nhiên biến mất, hắn ta quỳ một chân trước mặt ta.
Chẳng hề bận tâm đến bàn tay dính dầu mỡ vừa ăn hoa quả của ta, hắn ta nắm lấy nó, rồi ngẩng đầu nhìn ta đang ngồi trên ghế.
Trong ánh mắt hắn ta có ánh sáng lấp lánh, hắn ta khẽ hé môi đỏ: "Sư tỷ, ta yêu tỷ."
Đầu ta "ầm" một tiếng như vừa nổ tung.
12
Dù ta có ngốc đến đâu, nhưng câu nói này ta vẫn hiểu được.
Hắn ta nói hắn ta yêu ta?
Ta chỉ cảm thấy m.á.u trong người đột nhiên dồn lên đầu, chắc hẳn lúc này mặt ta đã đỏ bừng như quả cà chua: "Đệ. . . đệ. . . đệ lại nói. . . đệ yêu ta? Chuyện, chuyện này không nên bỡn cợt đâu."
Hắn ta khẽ cười một tiếng, đôi mắt mang theo nụ cười dịu dàng: "Ta thề, chưa bao giờ chân thành hơn lúc này."
Ta sống trăm ngàn năm, chưa từng nói chuyện tình cảm, càng không có ai tỏ tình với ta.
Mà giờ đây, giờ đây lại bị một thằng nhóc hồ ly đẹp trai tỏ tình!
Con hồ ly này thậm chí còn là sư đệ mà ta nửa đùa nửa thật nuôi lớn!
"Đệ nói đệ yêu ta, nhưng, nhưng vì sao trăm ngàn năm qua ta chưa từng nhận ra tâm ý của đệ?"
Hắn ta tiếp tục: "Lúc đó ta còn nhỏ, không hiểu những chuyện tình ái này, cho đến ngày tỷ bị Tam Công chúa Yến sơn bắt đi, ta mới biết trái tim mình đã trao cho tỷ từ lâu. Khi ta đến Yến sơn, tỷ đang sốt cao, tay nắm túi thơm định tặng ta, miệng còn lẩm bẩm gọi tên ta."
Trong mắt hắn ta có hơi ẩm ướt, giọng nói thậm chí có chút khàn đặc: "Chưa từng có ai để ta trong lòng như vậy. Những năm tháng lang thang nơi nhân gian, ta chịu biết bao khinh miệt và thất bại, sư tôn nhặt ta từ nhân gian về, ta vốn đã rất mãn nguyện, cho đến khi sư tôn dẫn ta đến trước mặt tỷ."