Thần Tượng Xin Nhẹ Chút

Chương 17



"Đừng căng thẳng như thế, tiểu trường trùng, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ không lấy mạng ngươi đâu."

Hắn ta bỗng nhận ra điều gì đó, khẽ cười: "Ồ không đúng, nên gọi ngươi là - tiểu bạch long, ta chỉ mượn m.á.u của ngươi dùng một chút mà thôi."

Trong lòng ta giật mình: "E rằng ngươi đã nhận nhầm người. . ."

Hắn ta bật cười lạnh lùng, lên tiếng: "Chậc, quyển sách đang yên đang lành lại vô cớ mất đi hai trang, mà lại vừa hay là về phong ấn Phù Sinh cùng chuyện cốt huyết của hắn ta, ngươi nói xem có trùng hợp không? Vừa hay trong Thiên đình các ngươi có một nữ Thượng thần duy nhất - lại còn là hàng giả."

"Cho nên, đành phải làm phiền ngươi, đi cùng ta một chuyến vậy."

Ta chỉ cảm thấy giật mình trong lòng, hắn ta đang nói Bích Nhan Thượng thần không phải là nữ nhi của Phù Sinh Thượng thần sao?

Đầu óc ta còn chưa kịp xoay chuyển, chỉ cảm thấy gáy đau nhói, lập tức mất đi ý thức.

Trước khi đi, sư tôn không quên gọi Nhị sư huynh đang rảnh rỗi đến canh chừng chúng ta.

Ta nhướng mày.

Sư tôn vẫn luôn cho rằng Nhị sư huynh thật thà là người có tâm nhãn nhất.

Hằng ngày ngoài việc tu luyện, hắn ta còn say mê nấu những món ngon, nào ngờ trong số các sư huynh, ngoại trừ Thương Bắc, chỉ có Nhị sư huynh và Tứ sư huynh là yêu thương ta nhất.

Lần này sư tôn để Nhị sư huynh đến canh chừng ta và Thương Bắc, e rằng cũng đã ra lệnh nghiêm ngặt.

Tuy nhiên Nhị sư huynh lại là người dễ bị lừa nhất.

Khi Nhị sư huynh vội vã chạy đến, thắt lưng buộc tạp dề, trong tay vẫn còn cầm muôi lớn.

"Tiểu Ngũ, muội lại gây rắc rối à?"

Nhị sư huynh nhìn ta đang ủ rũ cúi đầu, từ trong túi móc ra một viên kẹo đưa cho ta, vỗ nhẹ đầu ta: "Đừng buồn nữa."

"Tiểu Lục, sao đệ lại chịu phạt cùng Tiểu Ngũ vậy?"

Nhị sư huynh lại vỗ vai Thương Bắc: "Ta còn có gà ăn mày chưa ra lò."

Tiểu hồ ly rất thích ăn gà, thường ngày cứ quấn lấy đòi Nhị sư huynh làm gà cho ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Nghe Tứ sư huynh nói cách đây không lâu, Thương Bắc còn tặng Nhị sư huynh một cuốn "100 cách chế biến gà", lúc này Thương Bắc vui vẻ cùng Nhị sư huynh đi ăn gà.

Ta lấy cớ đi vệ sinh rồi lẻn đi.

Ta muốn đến chỗ Gia Luân Tiên quân quản lý thư tịch Thiên đình xem có thể tìm ra một số đầu mối không.

Vì nghĩ rằng đại điện của Gia Luân Tiên quân cách đây khá xa, ta bèn đi tắt qua một con đường nhỏ.

Con đường nhỏ này đi qua cửa sau đại điện của Thái Thượng Lão Quân, chỉ thấy cửa sau đại điện của Lão Quân đóng chặt, không như thường ngày.

Ta liền tò mò áp sát ghé mắt nhìn qua khe cửa.

Chỉ thấy ba người sư tôn, Tân Đình Thượng thần cùng Lão Quân ngồi cùng một chỗ.

Sư tôn cất tiếng: "E rằng nam tử áo đỏ kia chính là Vinh Xuyên Quỷ quân của Ma tộc. Hắn ta nhận ra cây Thiên Cơ Tán đó, Tiểu Ngũ đã nảy sinh nghi ngờ, Thiên Cơ Tán là do ngươi tặng, e rằng không giấu được nữa."

"Giấu không được thì thôi, điều này cũng không quá quan trọng."

Giọng Tân Đình Thượng thần trầm trầm vang lên, nói xong hắn dường như khó chịu mà ho khan vài tiếng.

"Chỉ là Thiên Cơ Tán đó được luyện thành từ tu vi của ngươi, lần này nó chặn được Tam Muội Chân Hỏa bảo vệ nàng chu toàn, ngươi hẳn phải tốn không ít công sức?"

Sư tôn tiếp tục nói: "Vì phong ấn trên người nàng, ngươi đã tiêu hao rất nhiều tu vi, lần này e rằng lại bị thương đến gân cốt."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Tim ta chợt thót lại.

Nam tử áo đỏ suýt làm ta và Thương Bắc bị thương kia lại chính là Vinh Xuyên Quỷ quân của Ma tộc sao?

Thiên Cơ Tán lại được luyện thành từ tu vi của Tân Đình Thượng thần?

Hóa ra pháp khí này có linh tính đến vậy, đến lúc quan trọng còn bảo vệ ta chu toàn, nhưng, nhưng tại sao hắn lại tặng ta một pháp khí như vậy thông qua sư tôn?

Ngày đó sau một ngày hoang đường cùng hắn, rõ ràng hắn không thừa nhận ta.

Chỉ là phong ấn mà bọn họ đang nói đến là chuyện gì?

"Dù ta có đan dược tốt nhất, nhưng cũng khó bù đắp sự thiếu hụt của ngươi."