Thần Tượng Xin Nhẹ Chút

Chương 49



Ta im lặng buông tay hắn ta ra, một dòng nước mắt trào ra khỏi hốc mắt.

"Hoài Uyển Thượng thần đừng quá lo lắng."

Tiểu tiên đồng an ủi ta: "Bích Nhan Thượng thần bị sốt cao không ngừng, ở đây dưỡng bệnh chỉ một chút đã được Lão Quân chữa khỏi, chắc hẳn Lão Quân cũng sẽ có cách chữa trị cho Thương Bắc thượng tiên."

Ta gật đầu, lúc này cũng không còn cách nào khác, đành nói với tiểu tiên đồng: "Vậy phiền ngươi và Lão Quân."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nói xong, ta quay đầu hướng về địa bàn của Ma tộc.

33

Đến địa bàn Ma tộc, ta bấm quyết biến thành hình dáng của Yến Lộ rồi lẻn vào.

Vốn định đi thẳng đến ngục giam, nhưng không ngờ nửa đường lại đụng phải Vinh Xuyên.

Giọng nói nhẹ nhàng đột nhiên vang lên từ phía sau: "Tiểu mỹ nhân, đi đâu vậy?"

Tim ta giật thót, theo bản năng giơ tay lên định biến ra Thanh Vân kiếm.

Nhưng nghĩ đến việc mình đang mang hình dáng của Yến Lộ, ta hạ tay xuống, quay người nhìn lại thì thấy Vinh Xuyên đang đứng sau lưng ta, và phía sau hắn ta còn có một thuộc hạ thân hình yếu ớt.

Thuộc hạ này đội một chiếc mũ trùm rộng, che kín mặt mày, mà quần áo trên người cũng rõ ràng quá rộng, trông rất kỳ lạ.

"Tiểu mỹ nhân nhìn gì vậy?"

Vinh Xuyên tiến lên một bước, tay hắn ta vươn ra vờn lấy một lọn tóc của ta.

Ta thu ánh mắt lại từ tên tiểu binh kia, mỉm cười nhìn Vinh Xuyên: "Quân chủ định đi đâu vậy?"

"Tiểu mỹ nhân định đi đâu?"

Vinh Xuyên nhướn mày, hỏi ngược lại ta: "Đây là đường đến địa lao, tiểu mỹ nhân định đến địa lao xem hai kẻ vô dụng của Thiên tộc đó sao?"

Ta thuận theo lời Vinh Xuyên: "Đúng vậy. Dù sao cũng là quen biết, trước đây họ đã tra tấn ta như thế nào, hôm nay ta sẽ đòi lại không thiếu một phần."

Vinh Xuyên cong môi: "Tính cách này của nàng hợp ý ta lắm."

"Quân chủ định đi đâu vậy?"

"Cũng chẳng có việc gì khác, nếu như tiểu mỹ nhân đã muốn báo thù. . ."

Nói xong, hắn ta tiến lại gần tai ta, khẽ thở ra: "Thì ta sẽ đi cùng tiểu mỹ nhân xem thử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Ta đành phải cắn răng cùng Vinh Xuyên đến địa lao.

Không ngờ lại thành ra như vậy, đành phải tùy cơ ứng biến.

Khi ta cùng Vinh Xuyên đến địa lao, tinh thần của sư tôn còn tạm ổn, còn Tân Đình Thượng thần vẫn đang hôn mê.

Sư tôn nhìn thấy ta cùng Vinh Xuyên, lạnh lùng cười: "Là bọn ngươi."

"Sao, rất ngạc nhiên sao?"

Vinh Xuyên thuận thế đặt cánh tay lên vai ta, thân mật hỏi: "Tiểu mỹ nhân, xử trí bọn họ thế nào?"

Ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta có một cách hay, quân chủ có muốn nghe không?"

"Ồ?"

Hắn ta nhướn mày nhìn ta: "Rửa lắng tai nghe."

"Trước đây đã đánh họ năm mươi roi cũng coi như là trừng phạt rồi, hay là cởi thừng trói tiên cho họ, chữa thương cho họ."

Ta làm ra vẻ mặt vô cùng độc ác: "Đợi khi vết thương họ lành rồi lại tiếp tục đánh, cứ như vậy lặp đi lặp lại, nhất định khiến họ chịu đựng trăm lần thống khổ."

"Hừm."

Vinh Xuyên kinh ngạc cảm thán một tiếng, rồi lười biếng nhìn ta: "Quả không hổ là tiểu mỹ nhân, thật là tâm địa độc ác."

"Quân chủ thấy thế nào?"

"Rất hay, cứ làm theo lời nàng nói."

Vinh Xuyên nói xong, quay đầu ra hiệu cho thuộc hạ đứng sau lưng hắn ta: "Còn không mau đi cởi trói."

Thuộc hạ phía sau hắn ta không nói gì, chỉ gật gật đầu rồi đi về phía sư tôn và Tân Đình Thượng thần.

Sau khi Vinh Xuyên thi triển một pháp thuật, hắn ta tháo dây thừng ra.

Sư tôn vừa được tháo dây lập tức định bấm quyết biến ra vũ khí để cùng ta và Vinh Xuyên quyết đấu, nhưng thử vài lần đều không thành công.

Vinh Xuyên thấy bộ dạng của sư tôn lập tức chế nhạo: "Ta khuyên ngươi đừng phí công vô ích, thừng trói tiên này dù có tháo ra thì pháp lực cũng phải mất vài ngày mới hồi phục được. Hôm nay tâm trạng của ta tốt, nghe theo lời tiểu mỹ nhân mà đưa hai ngươi đi chữa thương, nếu làm ta không vui. . ."

Hắn ta nói, mắt khẽ nheo lại: "Nếu không hôm nay ngươi phải táng thân ở đây rồi."

"Tốt nhất ngươi hãy g.i.ế.c ta ngay hôm nay."

Sư tôn lạnh lùng cười một tiếng: "Nếu không, nếu có một ngày ta thoát ra, ta nhất định sẽ dẫn thiên binh thiên tướng tàn sát Ma tộc của ngươi."