Tề Xuân nhìn chằm chằm vào Tần Thiên trên màn hình, nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói: “Chỉ là công phu quèn thôi mà, sao có thể là đối thủ của lão Mã được chứ.”
“Có biết thân phận thật sự của lão Mã không?”
Hoàng Oánh Oánh vội vàng nói: “Không biết.”
Tề Xuân cười nói: “Đao vương của Miêu trại.”
“Chỉ là lỡ tay chém chết người, lưu vong đến đây, được anh thu nhận.”
“Nếu không phải tính cách anh ta tương đối khiêm tốn, với bản lĩnh đó anh ta có thể khai tông lập phái, trở thành đại sư võ lâm!”
Hoàng Oánh Oánh phấn khích nói: “Đàn em của anh Xuân thật sự là ngọa hổ tàng long!”
“Lần này tên họ Tần đó chết chắc!”
Dưới sự chú ý của mọi người, cuối cùng Mã Hồng Đào cũng cởi xong lớp vải đen bọc bên ngoài, bên trong có một thanh mã tấu dài và mỏng, dài khoảng năm thước.
Tần Thiên không khỏi nheo mắt lại, nói: “Miêu đao.”