Ngô Bình: "Chắc anh cũng biết Lý Long Thần đúng không?"
Âu Dương Trích Tinh sững sờ: "Lý Long Thần? Anh có quan hệ gì với hắn?"
Ngô Bình: "Tôi là sư thúc của Lý Long Thần. Tôi đã chữa lành vết thương mà anh để lại cho Lý Long Thần trước đây. Sau đó, anh lại làm Lý Long Thần bị thương".
Âu Dương Trích Tinh trợn to hai mắt: "Anh là Ngô Bình! Âu Dương Kim Tôn từng nhắc tới anh".
Lần trước trong bữa tiệc ở nhà Đường, Ngô Bình đã dạy cho Âu Dương Kim Tôn một bài học, đối phương cũng là người nhà Âu Dương.
Ngô Bình đứng dậy nói: "Tôi đã hạ cấm chế lên người anh, anh có một năm để tìm người phá giải, không phá được thì mất hết tu vi, trở thành phế vật! Đương nhiên, đến lúc đó anh cũng có thể đến cầu xin tôi. Có lẽ nếu tôi vui vẻ, tôi có thể tha cho anh".
Âu Dương Trích Tinh cả kinh, giận dữ hét lên: "Ngô Bình! Anh đừng có kiêu ngạo, nếu anh dám làm tôi bị thương thì nhà Âu Dương sẽ không buông tha cho anh!"
Ngô Bình nói: "Tôi sẽ chống mắt lên mà xem!"
Nói xong, anh đá Âu Dương Trích Tinh vài cái nữa rồi mới bỏ đi.
Âu Dương Trích Tinh bị gãy hàng chục chiếc xương trên khắp cơ thể, tất cả các cơ quan nội tạng của hắn đều bị thương, khuôn mặt hắn sưng tấy. Hắn tức điên, gào lên trời mấy cái tựa như dã thú.
Không đến mười phút, Ngô Bình đã trở lại địa điểm đấu giá.