Sau những ngày tháng tươi đẹp và bình yên, một cơn sóng ngầm bắt đầu âm ỉ trỗi dậy. Linh nhận thấy Khải có những thay đổi lạ thường. Anh trở nên ít nói hơn, hay cáu gắt, và thường xuyên biến mất không lý do.
Những buổi chiều ở góc phố quen thuộc không còn náo nhiệt như trước. Khải chỉ lẳng lặng vẽ, ít khi trò chuyện với Linh. Đôi mắt anh luôn đượm một nỗi buồn sâu thẳm, khiến Linh không khỏi lo lắng.
Một ngày nọ, Linh đến góc phố nhưng không thấy Khải đâu. Cô hỏi thăm những người bán hàng xung quanh, nhưng không ai biết anh đã đi đâu. Linh cảm thấy bất an. Cô gọi điện cho Khải nhưng không ai bắt máy.
Ngày hôm sau, Linh lại đến góc phố, vẫn không thấy Khải. Cô bắt đầu lo sợ. Có chuyện gì đã xảy ra với anh? Tại sao anh lại biến mất đột ngột như vậy?
Suốt hai tuần lễ, Linh sống trong sự lo âu và thấp thỏm. Cô tìm mọi cách để liên lạc với Khải, nhưng vô vọng. Cô đến những "lối đi riêng" của hai người, nhưng không thấy anh ở đâu.
Linh bắt đầu suy nghĩ tiêu cực. Liệu Khải có gặp phải chuyện gì không may? Liệu anh có bị bệnh nặng? Liệu anh có cố tình tránh mặt cô?
Những suy nghĩ đó ám ảnh Linh, khiến cô mất ăn mất ngủ. Cô không thể tập trung vào việc học, không thể làm bất cứ điều gì. Cô chỉ mong một ngày nào đó, Khải sẽ xuất hiện và giải thích mọi chuyện.
Vào một buổi chiều mưa tầm tã, Linh nhận được một tin nhắn từ một số lạ. "Gặp tôi ở quán cà phê cũ."
Linh vội vã đến quán cà phê. Cô hồi hộp chờ đợi, tim đập loạn xạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Một lát sau, Khải bước vào quán. Anh gầy đi trông thấy, đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt xanh xao. Anh mặc một chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ, trông có vẻ rất mệt mỏi.
Linh đứng phắt dậy, chạy đến ôm chầm lấy Khải. "Anh đi đâu vậy? Em lo cho anh lắm!"
Khải không đáp lời, chỉ ôm chặt Linh. Anh run rẩy, như đang cố gắng kìm nén một điều gì đó.
Sau một hồi lâu, Khải buông Linh ra, kéo cô ngồi xuống bàn. Anh im lặng một lúc, rồi cất tiếng, giọng khàn đặc.
"Anh xin lỗi," anh nói. "Anh biết anh đã làm em lo lắng."
"Anh đã đi đâu vậy?" Linh hỏi, giọng run run. "Có chuyện gì đã xảy ra với anh?"
Khải thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ. "Anh không được ổn," anh nói. "Anh đã trải qua một khoảng thời gian rất tồi tệ."
"Anh có thể kể cho em nghe được không?" Linh hỏi, nắm lấy tay Khải.