Tháng Ngày Bị Hoàng Đế Nước Địch Cưỡng Chế Yêu

Chương 11



Nàng nhớ ra rồi vui vẻ, mới kể cho ta nghe.

Nếu không phải Đại tư mã giám quốc thúc giục không ngừng, ta còn có thể ở lại... không, nghe thêm một số nội tình nữa.

Ta không g.i.ế.c nàng.

Ta về Chu quốc.

Ta viết thơ thì là Tô Tinh.

Ta vẽ tranh vẫn là Tô Tinh.

Ta xé nát những tờ giấy này.

Để Đại tư mã tiếp tục giám quốc, chinh chiến bốn phương.

Ta nuốt chửng một nước nhỏ, là đi Vệ quốc một lần.

Đợi ta đến lần thứ ba.

Nàng đã hoàn toàn thay đổi.

Nàng đã là Nhị tiểu thư của Tướng quốc phủ, còn được hứa hôn với Thái tử Vệ quốc từ nhỏ.

Ta muốn cười.

Mẹ của Tô Tinh rõ ràng là bị cướp từ Vân Đài Châu của Khương quốc khi Vệ quốc tấn công.

Mẹ nàng đừng nói đến danh phận, ngay cả mộ phần cũng không có.

Nàng càng không phải là Nhị tiểu thư danh chính ngôn thuận.

Nhưng người trong Tướng quốc phủ đều nói nàng là Nhị tiểu thư, ngay cả Tướng quốc cũng thừa nhận.

Thì ra, con khỉ cũng có thủ đoạn.

...

Ta về Chu quốc, mấy năm không còn chinh chiến, chỉ đóng quân nuôi ngựa.

Lại chọn một ngày tốt, nói với Đại tư mã về gấm vóc của Vệ quốc đẹp thế nào, châu báu nhiều ra sao.

Đại tư mã vuốt râu, về suy nghĩ một đêm.

Ngày thứ hai, thỉnh ta công phạt Vệ quốc.

...

Ta cướp A Tinh về.

Nhưng nàng không vui.

Tại sao?

Nàng không phải thích quyền lực sao? Nàng thật sự thích tên Thái tử vô dụng của Vệ quốc sao?

Thôi, nhịn đi, không vội, từ từ, tình cảm đều cần phải vun đắp.

Ta nhìn nàng bề ngoài giả vờ ngoan ngoãn, lén lút đi tìm kẻ thất bại dưới tay ta là Bạch Mẫn.

Còn bàn bạc chuyện bỏ trốn.

Nàng làm sao đấu được với kẻ gian xảo như Bạch Mẫn.

Bạch Mẫn thả nàng đi, thuần túy là để thử xem nàng có trọng lượng thế nào trong lòng ta mà thôi.

Ta nghĩ nghĩ, thuận nước đẩy thuyền vậy.

Sắp xếp một màn sơn tặc.

A Tinh trúng kế.

Sau khi nàng trở về thì có vẻ ngoan hơn nhiều.

Nàng muốn vị trí Hoàng hậu, nàng muốn ta giải tán hậu cung.

Ta vui mừng vô cùng, vội vàng phế truất Bạch Mẫn.

Nàng ta được Hung Nô Vương gửi đến, không muốn lấy ta.

Tưởng ta muốn cưới nàng ta sao?

Chỉ là kẻ thất bại dưới tay ta mà thôi.

Năm đó ta lập Bạch Mẫn làm Hoàng hậu.

Đại tư mã ngày nào cũng chạy đến dạy dỗ ta, còn liên kết đại thần tấu với ta Bạch Mẫn là nữ tử dị tộc không xứng làm hậu, còn mắng nàng ta là yêu phi họa quốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ha ha.

Mắng nàng ta rồi thì sau này không thể mắng A Tinh được nữa.

Nhưng ta còn phải cảm ơn Bạch Mẫn, những năm này đã đưa tiễn không ít nữ nhân mà năm đó Thái hậu và những năm gần đây Đại tư mã nhét vào hậu cung.

Đỡ phiền.

...

A Tinh có thai.

Ta nghĩ khi thượng triều, nghĩ khi hạ triều, tối nằm trên giường cũng nghĩ, sợ đụng vào nàng.

Vì vậy ta nằm đệm dưới đất bên cạnh long sàng mấy tháng.

...

Hiên Viên Túc chào đời.

Náo động không yên.

Nhưng nó náo động trong hoàng cung, ngược lại khiến hoàng cung có chút sắc xanh mới, như một cây khô mọc chồi non.

Cung nữ thị vệ đều bị nó náo động đến không nhịn được cười.

A Tinh cũng vậy.

...

Bạch Mẫn lại đến đánh thành.

Đánh không lại ta, cả ngày chỉ làm những chuyện vô dụng, còn không bằng chăm chỉ luyện binh.

...

Ta bị cho leo cây trên chiến trường.

Hoàng thành gửi tin đến, trên đó chi chít chữ.

Mà ta chỉ thấy năm chữ - Nhà ta bị trộm mất.

Ta vội vàng về hoàng cung, sau đó dẫn binh tìm A Tinh khắp nơi.

Cái đồ vô dụng Bạch Mẫn này, không thể nào tốt bụng giúp A Tinh chạy trốn.

A Tinh chắc chắn lại bị nàng ta lừa.

...

Ta đến Thương Hải, tìm được A Tinh.

Thương Hải tiếp giáp Khương quốc và Vệ quốc.

A Tinh từng nói, đây là nơi gần Khương quốc nhất mà mẹ nàng đã chạy đến.

Ta nhìn đống t.h.i t.h.ể dưới đất, và ám vệ đậu trên cây, vội vàng chà vết m.á.u lên người.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

A Tinh có đau lòng cho ta không?

...

A Tinh không đau lòng cho ta.

Nàng cũng không bị Bạch Mẫn lừa.

Còn đưa ta bản sao ghi chép hành quân của Bạch Mẫn.

Ta lo lắng quá nhiều rồi.

A Tinh lại muốn đi.

Nàng từng nói: "Có ngày, nhất định phải đến Khương quốc xem thử, ánh bình minh và hoàng hôn trên Bích Khâu sơn mà mẹ nói có đẹp đến thế không."

Nhịn thêm chút nữa, nhịn thêm chút nữa.

Nàng xem xong Khương quốc sẽ về thôi.

Nàng sẽ về thôi.

Nếu nàng không về.

Thì chắc là lạc đường rồi.

Không sao cả.

Ta đưa nàng về là được.

(Hết)