Sau khi rời khỏi thành phố, Tô Thanh quyết định tìm đến một nơi yên tĩnh để tu luyện. Nàng muốn nâng cao tu vi của mình, đồng thời tìm hiểu về thân thế thật sự của mình.
Nàng tìm đến một ngọn núi hoang vắng, dựng một túp lều nhỏ và bắt đầu cuộc sống ẩn dật. Mỗi ngày, nàng đều dành thời gian để tu luyện, đọc sách và suy ngẫm về cuộc đời.
Trong thời gian này, Tô Thanh dần dần nhận ra rằng, mọi chuyện xảy ra với nàng không hề đơn giản như nàng nghĩ. Có một thế lực bí ẩn nào đó đang thao túng mọi chuyện, khiến cho nàng rơi vào tình cảnh bi đát như ngày hôm nay.
"Ai là kẻ đứng sau tất cả?" Tô Thanh thầm nghĩ. "Tại sao chúng lại muốn hãm hại ta?"
Tô Thanh nghi ngờ, Mục Vân, sư phụ của nàng, có liên quan đến chuyện này. Ông là người đã thu nhận nàng, dạy dỗ nàng và trao cho nàng tất cả. Nhưng ông cũng là người đã phế bỏ tu vi của nàng và trục xuất nàng khỏi sư môn.
"Tại sao sư phụ lại đối xử với ta như vậy?" Tô Thanh thầm nghĩ. "Ông có bí mật gì mà ta không biết?"
Tô Thanh quyết định tìm về Thanh Tâm Đạo để tìm hiểu sự thật. Nàng muốn biết, tại sao Mục Vân lại đối xử với nàng như vậy.
Tuy nhiên, Tô Thanh biết rằng, việc trở lại Thanh Tâm Đạo sẽ rất nguy hiểm. Các đệ tử của Thanh Tâm Đạo vẫn còn căm ghét nàng, và họ sẽ không dễ dàng tha thứ cho nàng.
Vì vậy, Tô Thanh quyết định cải trang thành một người khác, trà trộn vào Thanh Tâm Đạo để tìm hiểu sự thật.
Nàng sử dụng một loại pháp thuật cổ xưa, thay đổi khuôn mặt và giọng nói của mình. Nàng biến thành một người đàn ông trung niên, có vẻ ngoài bình thường và không gây chú ý.
Sau khi cải trang xong, Tô Thanh lên đường đến Thanh Tâm Đạo.
Khi đến Thanh Tâm Đạo, Tô Thanh xin gia nhập vào sư môn với tư cách là một đệ tử mới. Nàng nói rằng, nàng đã nghe danh Thanh Tâm Đạo từ lâu, và muốn được học hỏi những kiến thức và kỹ năng của sư môn.
Các đệ tử của Thanh Tâm Đạo không hề nghi ngờ gì về thân phận của Tô Thanh. Họ chấp nhận nàng vào sư môn, và giao cho nàng những công việc vặt vãnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tô Thanh cố gắng hòa nhập vào cuộc sống của Thanh Tâm Đạo, đồng thời âm thầm điều tra về Mục Vân.
Nàng phát hiện ra rằng, Mục Vân đã thay đổi rất nhiều sau khi trục xuất nàng khỏi sư môn. Ông trở nên ít nói hơn, và thường xuyên ở một mình trong phòng.
"Sư phụ đang che giấu điều gì?" Tô Thanh thầm nghĩ.
Một ngày nọ, Tô Thanh vô tình nghe được một cuộc trò chuyện giữa Mục Vân và một trưởng lão của Thanh Tâm Đạo.
"Sư huynh, ta cảm thấy rất lo lắng." Mục Vân nói. "Tô Thanh đã trở lại. Ta sợ rằng, cô ta sẽ trả thù chúng ta."
"Sư đệ đừng lo lắng." Trưởng lão kia nói. "Tô Thanh không còn là mối đe dọa nữa. Cô ta đã bị phế bỏ tu vi, và không thể nào làm gì được chúng ta."
"Nhưng ta vẫn cảm thấy bất an." Mục Vân nói. "Ta đã làm một việc rất tàn nhẫn với cô ta. Ta sợ rằng, cô ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ta."
"Sư đệ đừng suy nghĩ nhiều." Trưởng lão kia nói. "Chúng ta đã làm những gì cần phải làm. Chúng ta phải bảo vệ Thanh Tâm Đạo bằng mọi giá."
Tô Thanh nghe vậy, trong lòng dâng lên một cảm giác đau đớn. Nàng không ngờ, Mục Vân lại cảm thấy hối hận vì những gì ông đã làm với nàng.
"Tại sao sư phụ lại làm như vậy?" Tô Thanh thầm nghĩ. "Tại sao ông lại phải bảo vệ Thanh Tâm Đạo bằng mọi giá?"
Tô Thanh quyết định tìm đến phòng của Mục Vân để hỏi cho ra lẽ.