Thành Thần Chi Lộ

Chương 35: Giao Dịch



Charlotte bước vào bên trong, thân là đặc vụ nhân viên nhà nước, nàng rất nhanh ổn định lại bản thân tâm tình.

Nàng không nhanh không chậm, bước vào bên trong, ánh mắt nàng vô tình, cũng hữu ý va vào một thân ảnh.

Một cái nhỏ bé tóc trắng bé trai, gương mặt xinh đẹp, không nó quá hoàn mỹ, làm người ta u mê, không thể dứt ra, một loại mỹ cảm hoàn hảo toát ra từ cậu bé này.

Nàng không biết diễn tả chính xác vẻ đẹp này, chỉ biết nó rất xinh đẹp, rất hoàn hảo a, lại pha tạp một chút sự dễ thương và ngây thơ.

Nhưng mà nàng nhanh chấn tỉnh lại bởi vì trước mặt nàng cũng không phải cái gì nhân loại mà là một đầu quái vật.

Charlotte trái tim đập hơi nhanh, đi đến ngồi xuống đối diện với Huyết Thần Tử, nó gương mặt có chút không vui đang cầm xiên xúc xích lên cắn vài cái.

"Chào em, em nha, không biết em tên gì? Chị ngồi đây có phiền em không?".

Charlotte cố gắng nở ra một nụ cười mà nàng cho rằng, là thân hiện nhất.

Huyết Thần Tử liếc qua nàng, ánh mắt bỗng sáng lên, 2 cái răng nanh vô tình lộ ra ngoài, nhưng bị nó nhanh chóng thu lại.

Charlotte không biết vì sao có chút rùng mình, nàng cảm giác bản thân hình như vừa trở thành con mồi của thứ đối mặt nàng.

"Chào chị xinh đẹp nha, chị có thể gọi em là Huyết nha, không phiền đâu, chị cứ ngồi thoải mái".

Huyết Thần Tử gương mặt tươi cười, gương mặt lại đáng yêu gấp bội.

Nhưng gương mặt tươi cười, và sự dễ thương nó mang lại, nhưng không làm Charlotte cảm thấy dễ chịu chút nào.

Mà ngược lại, nàng cảm thấy vô cùng khó chịu, sợ hãi, thứ sinh vật trước mặt của mình, nó nó là quái vật, nó đang coi mình là thức ăn.

Bản năng sinh tồn của Charlotte phản phất như đang gào hét bên tai của nàng, nó đang kêu nàng chạy đi.

Vì thứ trước mặt nàng đang xem nàng là thức ăn, giống như cái hamburger bị gặm dở, mấy miếng khoai tây còn sót lại trên bàn.

Nhịp tim của nàng dần trở nên nhanh lên, đầu óc cũng hỗn loạn lên, nàng dần không thể giữ được bình tĩnh nữa.

"Vậy...vậy chị ngồi...đây không... không sao chứ".

Lời nói cũng có chút rối loạn, John từ xa, luôn thông qua tai nghe, cùng máy theo dõi trên người Charlotte cố gắng nắm giữ tình hình.

Nhưng khi thấy nhịp tim của Charlotte, trên màn hình xuất hiện biến động, John cũng bắt đầu gấp, không biết thì không sao, biết rồi mới biết sợ là gì.

Charlotte chính là rơi vào loại trạng thái này, nếu là người bình thường.

Đối mặt với sinh vật xinh đẹp mỹ lệ như vậy, chắc chắn sẽ sinh ra hảo cảm.

Nhưng khi biết, trước mặt mình cũng không phải một cậu bé trai dễ thương đáng yêu, mà là một đầu quái vật, bất kì lúc nào cũng có thể vặn đầu mình xuống.

Đối mặt với loại này quái vật, dù hình dạng mỹ lệ đến mấy, thì ai có thể bình tĩnh nổi chứ.

Mỗi một động tác của đối phương luôn sẽ làm bản thân cảm nhận một cổ nguy hiểm vô hình.

Giống như bất kỳ hành động tiếp theo nào của đối phương.

Cũng có thể là vặn đầu của mình xuống, như vậy ai có thể bình tĩnh.

John hiểu rõ, Charlotte đã lâm vào trạng thái này, bất kỳ hành động nào của vị kia.

Trong mắt của Charlotte bây giờ đều ẩn chứa sự nguy hiểm chết người với nàng, John hét vào mic cố gắng chấn an lại Charlotte.

"BÌNH TĨNH HẾT SỨC BÌNH TĨNH".

"CÔ KHÔNG BÌNH TĨNH LÀ CHẾT ĐẤY".

Tiếng hét của John thông qua tai nghe truyền thẳng vào tai của Charlotte, cách này cố nhiên hiệu quả, đang sợ hãi Charlotte vậy mà dần bình tĩnh trở lại.

Charlotte biết nếu lúc này bản thân không giữ được bình tĩnh sẽ còn chết sớm hơn, John nói xong cùng nhanh chóng nhìn máy theo dõi nhịp tim.

Nhịp tim của Charlotte đang trở lại bình thường thì John cũng thở phào nhẹ nhõm, John là người có thể hi sinh bất kỳ ai.

Nhưng sự hi sinh này phải mang lại giá trị xứng đáng, cũng không thể nào để Charlotte chết vô ích được.

Ít nhất nàng cần moi ra một chút thông tin có giá trị, rồi hãy chết nha...

...

"Vậy sao, chị có muốn ăn cùng em không? Ăn một mình cô đơn lắm" Huyết Thần Tử cầm lấy khoai tây chiên đưa cho Charlotte, nàng tay vương ra.

Không trần trừ cầm lấy miếng khoai tây chiên của Huyết Thần Tử, bỏ vào miệng của mình.

"Ngon lắm cảm ơn em nha" Charlotte sau lúc này cũng trở nên tỉnh táo hơn không, vì nàng biết sợ hãi thay lo lắng chỉ càng khiến mình gặp nguy hiểm, chứ cũng không giúp được gì cho mình.

"Chị đang rất sợ hãi em nha" Huyết Thần Tử nhìn nàng, có chút buồn phiền nói ra, Charlotte và đầu dây bên kia John và các nhân viên khác của tổ điều tra đặc biệt.

Lại hoảng hốt, bọn họ lâm vào sợ hãi, lộ rồi, triệt để bại lộ rồi sao a...

Charlotte là người hoảng sợ nhất, từng giọt mồ hôi hột như mưa chảy xuống trên mặt nàng, toàn thân nàng bất lực mềm nhũn vô lực.

Nàng thề nếu sau nhiệm vụ này mà mình còn mạng trở về, nàng sẽ không ngần ngại từ chức.

Tiền thay quyền lực so với mạng sống cái nào trên cái nào dưới quá rõ ràng rồi.

Cái gì cũng có thể kiếm về được, chỉ có mạng là chỉ có một.

"Có...có sao...sao" Charlotte cố gắng bình tĩnh nói ra, nhưng không khó nhìn thấy sắc mặt của nàng đã tái nhợt đi, gương mặt không còn chút máu.

"Có nha, còn rất rõ ràng" Huyết Thần Tử thật thà gật đầu, càng làm tim của Charlotte lạnh xuống.

"Bất quá chị cũng không cần sợ em như vậy, em cũng đâu ăn thịt chị đâu" Charlotte thầm gào hét trong lòng, có ngươi sẽ ăn ta...

"Để em đoán sao, chị có thân phận gì nha" Huyết Thần Tử thấy Charlotte không nói gì, càng tỏ vẻ thích thú, nó vuốt cằm lâm vào suy tư.

Hai mắt nhắm lại, Charlotte thấy vậy, nàng liền muốn chạy, nhưng mà...

Ngay khi nàng muốn đứng dậy, Charlotte liền cảm nhận được một cổ tử vong nguy hiểm, nó làm nàng rùng mình, gợn cả sóng lưng, cả người không ghét mà rung.

Bản năng nói cho Charlotte biết, chỉ cần...chỉ cần nàng đứng dậy, đầu của nàng cùng thân sẽ lập tức tách rời, Charlotte hoảng sợ tột cùng, ngồi yên thinh thích.

Trái tim lại lần nữa đập loạn, điện tâm đồ của Charlotte lần nữa biến động.

John biết lúc này bản thân nói gì cũng đã vô dụng, trước loại tồn tại này, bọn họ.

Những con người bình thường thật nhỏ yếu, phản phất như họ chỉ là những con kiến nhỏ bé, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị con người khổng lồ đè bẹp.

"Chị là người của chính phủ phải không".

"Chính xác rồi chứ gì, thấy em giỏi không?" Huyết Thần Tử tươi cười nói, Charlotte đầu óc lại còn hoảng loạn hơn, nó biết rồi, mình chết chắc rồi.

"Không cần lo lắng nha, em cũng sẽ không làm gì chị hứa đó" Huyết Thần Tử nói xong, Charlotte bỗng nhiên cảm giác áp lực trên người nhanh chóng biến mất.

Đầu óc nàng cũng không còn hỗn loạn nữa, cảm giác sợ hãi cũng giảm bớt một chút.

Khí tức ngụy thất giai bị Huyết Thần Tử thu lại, cảm giác lạnh sóng lưng kia, cũng biến mất.

Phù phù.

Charlotte thở cũng có chút gấp gáp, nàng ánh mắt không hiểu nhìn về phía Huyết Thần Tử, rốt cuộc con quái vật này muốn làm gì.

"Chị có muốn trở thành Huyết Đồ của em không" Huyết Thần Tử đưa tay ra mời chào Charlotte.

Nó lúc này mới lộ ra mục đích chân chính của mình, nhưng mà Charlotte khó hiểu, muốn hỏi, nhưng sợ đối phương, nên không dám hỏi.

"Để em giải thích cho chị nha, Huyết Đồ, là những tín đồ của em, em sẽ ban cho họ sức mạnh, bù lại họ sẽ cho em hút máu của họ, phải hầu hạ em".

Huyết Thần Tử như biết nàng không hiểu liền giải thích, Charlotte nghe giải thích xong, liền biết cái gọi là "Huyết Đồ" trong miệng con quái vật này.

Kỳ thật là bịch máu di động đi theo nó mà theo, Charlotte tưởng tượng cuộc sống sau này, mỗi ngày đều bị hút máu, lại phải hầu hạ nó.

Nàng liền không chút do dự lắc đầu liên tục, đau dài còn hơi đau ngắn a, Charlotte mới không muốn trở thành bình máu di động đâu.

John bên kia, nghe vậy vội vàng ghi chép lại, từ câu nói kia của vị kia ma cà rồng.

Rất rõ ràng hắn không chỉ có thể biến người khác thành ma cà rồng.

Mà còn có thể ban năng lực siêu phàm cho người khác nữa.

"Chị không đồng ý hả? Tiếc quá, nhớ hồi xưa, nhiều người quỳ liếm dưới chân em mà còn không được á, chị bỏ lỡ một cơ hội rồi, nhưng không sao, nếu chị đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm đến em nha".

"Được rồi, chị có muốn làm một giao dịch với em không" Huyết Thần Tử cũng không có bám vào chủ đề này nữa, mà nó thay đổi chủ đề.

"Giao dịch?" sau một lúc bình ổn tâm tình lại, Charlotte đã có dũng khí cùng Huyết Thần Tử nói chuyện, nhưng dũng khí cũng không nhiều.

"Ừm, chị cho em hút máu, đổi lại em sẽ trả lời chị 3 câu hỏi bất kỳ của chị"

Huyết Thần Tử hào phóng dơ 3 ngón tay ra, Charlotte có chút hoảng sợ muốn lắc đầu, nàng mới không muốn bị hút máu đâu.

Thì đột nhiên, một âm thanh kích động vang lên trong tai của nàng, John kích động hét vào mic:

"Nhanh chóng đồng ý, phải đồng ý, đây là mệnh lệnh".

"Được, tôi...đồng ý" Charlotte thở dài, đội trưởng đã ra lệnh, nàng muốn từ chối cũng không được.

"Được rồi chị bây giờ có thể thoải mái hỏi em bất kỳ vấn đề gì mà em biết".

John bên kia hô hấp có chút dồn dập, cơ hội của hội đến rồi, phải nắm bắt mới được, lĩnh vực siêu phàm này, chính phủ mỹ biết vẫn là quá ít.

Thở ra vài hơi, ổn định lại tâm tình, John nói vào cái mic ra lệnh cho Charlotte đặt câu hỏi.

"Đầu tiên, tôi muốn hỏi ngài, ngài đến từ đâu, nguồn gốc của ngài" Charlotte nói theo lời của John, nói xong nàng nuốt nước bọt xuống một cái ực.

"Nguồn gốc của ta ư?" Ngữ điệu cùng ánh mắt của Huyết Thần Tử bỗng nhiên thay đổi, không còn là một đứa trẻ nữa.

Nó mang theo một ngữ điệu cao cao tại thượng, của thượng vị giả, khí chất cũng trở nên cao quý, Huyết Thần Tử gương mặt trẻ con cũng trở nên nghiêm túc.

"Trên một ý nghĩa nào đó ta là một sinh vật ngoài hành tinh đi" câu nói vừa ra, John vội vàng ghi chép lại, trong lòng thầm nói, không ngờ ma cà rồng vậy mà là người ngoài hành tinh a.

Càng làm John bất ngờ là câu nói tiếp theo của Huyết Thần Tử.

"Nói rõ hơn, thì các vị thần mà các ngươi nhận thức, trong thần thoại cũng giống ta, là người ngoài hành tinh".

John cùng những người trong tổ điều tra đặc biệt nghe xong thì sững sờ, đây, đây nếu là thật, thì có thể làm thay đổi tam quan của toàn bộ người ở đây.

Thậm chí là toàn bộ thế giới, thử nghĩ xem Chúa, Phật tổ 2 người tối cao của 2 tôn giáo lớn nhất thế giới, vậy mà, vậy mà là người ngoài hành tinh!!!

...


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com