Thành Thần Chi Lộ

Chương 48: Tấn Thăng Nhị Giai



Mark quỳ gối giữa không gian ý thức đang không ngừng rung rẫy, không gian ý thức không còn ổn định được nữa.

Giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể đổ sập, bầu trời trên cao kia của không gian ý thức nứt toác ra.

Xuất hiện một lỗ hổng kết nối thẳng đến hư vô không hình dạng.

Bên trong lỗ hổng kia, là không thể miêu tả, không có hình dạng, không có kết cấu, không có màu sắc.

Vươn ra từ bên trong chỉ là một cái xúc tua, nhưng cái xúc tua này không phải xúc tua bình thường, mà là xúc tua của một vị Thần!!!

Ngài không thể bị nhìn thẳng.

Ngài không thể bị miêu tả.

Bởi vì chỉ cần nhìn thẳng ngài, bất kỳ sinh vật gì cũng sẽ lâm vào điên cuồng sụp đổ.

Tri thức mang lại khi nhìn ngài là thứ con người không thể nào tiếp nhận.

Thứ ấy không thể bị "lý giải".

Không thể bị "diễn tả".

Không thể bị "nhận thức".

Bất kỳ nỗ lực nào nhằm tiếp nhận tri thức đó... đều sẽ dẫn đến tâm trí vỡ nát, lâm vào điên cuồng cùng sụp đổ.

Bởi vì tri thức ấy sẽ như dòng lũ tươi sống phá nát ý thức của người muốn lý giải thứ tri thức ấy.

Cái xúc tua vươn ra ngoài, hạ xuống, nó tiến sát lại, như một nuốt chửng ý thức của Mark.

Nhưng rồi nó lướt qua Mark, giống như không thèm để ý đến cái ý thức nhỏ bé này.

Cái xúc tóm lấy 4 quả cầu dục vọng lơ lửng xung quanh Mark, gom chúng lại vào một chỗ, rồi từ từ nhấc lên cao.

4 quả cầu chúng phản kháng, dữ dội, kịch liệt, chúng gào thét theo bản năng.

Chúng muốn cắn trả, thậm chí muốn nuốt chửng lại chính cái xúc tua đang bắt lấy chúng.

Nhưng chuyện này nực cười làm sao.

Cắn trả một vị Thần sao?

Nó ngu ngốc lại vô nghĩa làm sao, đứng trước Thần mọi thứ đều là sâu kiến, bất kỳ sự phản kháng nào đều là vô nghĩa...Thần là Tuyệt Đối!!!

Cái xúc tua nhẹ nhàng siết lại, không cần dùng sức, chỉ là đơn giản bóp chặt một cái, nhưng đơn giản một cái bóp như vậy.

Lại mang theo lực lượng khổng lồ đè ép mà xuống.

Ầm!

Cả không gian ý thức rung chuyển, bốn quả cầu dục vọng bị ép lại, siết càng lúc càng chặt, chúng bị đè nén lại, bốn quả cầu nổ tung tạo thành một vụ nổ trong không gian ý thức này.

Vụ nổ tạo thành quang vụ sáng lóa trong không gian này, sau vụ nổ, thứ còn lại chỉ còn lại 2 quả cầu lấp lánh chiếu sáng cả không gian ý thức.

Hai quả cầu chậm rãi trôi nổi giữa không gian ý thức của Mark.

Mà cái xúc tua khổng lồ cũng dần thu lại về hư không, như thể chưa từng tồn tại.

Mark cảm giác được từng rung động nhỏ nhất, từng tiếng rạn nứt vô hình tất cả đều dừng lại rồi.

Không gian ý thức bắt đầu tự ổn định và phục hồi trở lai, Mark ý thức được.

Mẫu Thần... đã rời đi rồi.

Không ai nói cho cậu.

Không lời thông báo nào cả.

Chỉ là ý thức cảm nhận được mà thôi.

Mark quỳ nơi đó, vẫn chưa thể đứng dậy, thân thể ý thức vẫn còn run lên từng đợt.

Cậu cúi đầu, không dám ngẩng lên nhìn vào nơi lỗ hổng kia từng hiện hữu, chỉ sợ bản thân lại rơi vào tình cảnh điên cuồng như ban nãy.

Trong đầu Mark chợt hiện lên một ý niệm:

“Đây là Thần ư?”

Không phải kiểu thần thoại trong những câu chuyện cổ tích, nhân từ mà bát ái.

Càng không phải mấy vị thần mang hình người hay động vật trong tưởng tượng nhân gian.

Đây là một vị Thần đích thực.

Thần là khởi nguyên, có trước cả thời gian và không gian, sinh ra cùng vũ trụ.

Mặc dù đã từng nghe nói qua Mẫu Thần, ngài là hết thảy đầu nguồn siêu phàm, là mẹ của tất cả siêu phàm.

Nhưng Mark khi đó chung quy vẫn không thể tưởng tượng ra được sự cường đại của ngàI.

Hiện tại liền biết rồi

Tất cả ngôn ngữ trên thế gian đều trở nên thừa thãi để diễn tả ngài.

Không cần lý giải, không cần suy nghĩ.

Không cần cảm thán, không cần nghi hoặc.

Mark ngẩng đầu nhìn lên không trung trống rỗng, bởi vì mọi lời nói đều là vô nghĩa, chỉ cần 2 tử tối giản nhất để mô tả về ngài:

Vĩ Đại!!!

Mark chậm rãi ngước đầu nhìn xuống, Không gian ý thức đã không còn run rẩy lên từng cơn như muốn đổ sập nữa.

Trước mặt của Mark, đang lơ lửng hai quả cầu sáng rực rỡ, ý thức của chính cậu vô thức bị hấp dẫn, Mark không suy nghĩ quá nhiều, cũng không do dự quá lâu.

Bàn tay cậu vươn ra phía trước, ngay khoảnh khắc những ngón tay của cậu chạm vào hai quả cầu thì...

Một luồng sóng tinh thần cường đại ập đến.

Hai quả cầu lập tức vỡ nát, hóa thành vô số tia sáng tỏa ra khắp không gian, sau đó nhanh chóng bị hút ngược về phía Mark, như thủy triều chảy ngược về nguồn.

Hoà vào trong ý thức của Mark, Mark cảm giác như thăng hoa, sức mạnh của Mark tăng cao.

Đồng thời ngay lúc này, trong ý thức của Mark xuất hiện 2 dòng thông tin.

Dạng cơ bản Bình Phàm Chi Thể.

Lực lượng, tốc độ, phản ứng, phòng ngự đều được cân bằng, là hình thái ổn định nhất, thích hợp ứng phó với mọi tình huống bất ngờ.

Dạng quái vật Cuồng Quái Chi Thể.

Lớp giáp sinh học phình to, bành trướng, tạo thành những mô cơ bắp sinh học bao bọc cơ thể, nhờ vậy mà khả năng phòng thủ tăng cao, sức tấn công tăng mạnh, bù lại khả năng linh hoạt giảm, tốc độ giảm.

Dạng siêu tốc Tốc Hành Chi Thể

Giáp sinh học thu nhỏ bó sát cơ thể, các bộ phận dư thừa của giáp bị loại bỏ, giảm nhẹ khối lượng bản thân xuống nhất có thể, khả năng linh hoạt được đề cao, tốc độ được đề cao, bù lại sức mạnh giảm, phòng thủ giảm

Dạng thiên tài Não Động Chi Thể.

Giáp sinh học tạo ra cái mạng lưới thần kinh, não phụ sinh học, tồn tại song song và hoạt động cùng não chính, suy luận và tính toán tăng lên, chỉ số bình thường ngang với dạng cơ bản, nhưng các giác quan được cường hoá lên gấp mấy trăm lần, não bộ được phát huy 1000%.

Đây là năng lực được kết hợp ra từ 4 năng lực 2 chữ, tạo thành một năng lực bốn chữ, cố nhiên rất cường đại, có thể biến đổi linh hoạt, ứng biến các tình huống khác nhau.

Ngoài năng lực này ra, Mark còn đã tấn thăng nhị giai, thành công phân tách ra thêm một năng lực mới.

Có khả năng tự thích ứng cao, vũ khí tạo ra không cố định hình dạng, là vũ khí thích hợp nhất ở trạng thái lúc đó của người sử dụng, có thể là đao, kiếm, thương, kích, nỏ, súng...

Người sử dụng không thể tự chủ biến đổi hình dạng của vũ khí.

...

Thế giới thật.

Trong căn phòng phẫu thuật, ánh sáng lạnh lẽo chiếu lên gương mặt đầy mồ hôi của các bác sĩ và nhà khoa học.

Máy móc y tế xung quanh phát ra những tiếng tít tít đứt quãng, sau đó là tiếng típ thẳng tắp.

Giống như tiếng chuông báo tử đang vang vọng trong tai từng người.

Trên bản hiển thị dữ liệu sinh mệnh, tất cả các chỉ số của Mark… đã thẳng tắp.

Không còn nhịp tim.

Không còn sóng não.

Không còn tín hiệu sống.

Một sự yên lặng đến đáng sợ bao trùm tất cả các bác sĩ và nhà khoa học tại nơi đây.

“...Giờ chúng ta phải làm gì?”.

Một nhà khoa học trẻ tuổi rốt cuộc không nhịn được nói ra, giọng run rẩy giống như bị ai đó bóp cổ, cố gắng ép xuống nhưng vẫn không giấu được sự sợ hãi của mình.

Không ai trả lời.

Bởi vì... bọn họ biết rõ bản thân cũng muốn xong rồi.

Nếu Mark chết thật, thì tất cả bọn họ…cũng xong đời a, Mark so với quốc bảo, lại càng quốc bảo, tuy nói không phải trách nhiệm của họ, nhưng ai tin cơ chứ.

“Không… không thể nào… không thể chết… làm sao có thể chết chứ…rõ ràng lúc này càng đang rất thành công”.

Một nhà khoa học thì thào lẩm bẩm, xung quanh phòng, 3 siêu năng giả kia, à bây giờ không phải nữa rồi, đã bị di chuyển đi chỉ còn Mark và những nhà khoa học và bác sĩ còn tại bên trong.

Bên cạnh, có người đã bắt đầu thì thào cầu nguyện.

Có người ôm đầu khóc không thành tiếng.

Bọn họ sắp chết rồi a...

Không khí tuyệt vọng bao trùm lấy căn phòng...

Bỗng nhiên.

Trên chiếc giường cấp cứu lạnh ngắt kia, tấm khăn trắng đắp trên thi thể Mark khẽ động một cái.

Mark bị trùm khăn trắng khẽ động làm họ giật mình, lùi xa vài bước, hoảng sợ không thôi, một bác sĩ hơi mất bình tĩnh chỉ vào Mark nói:

“Động rồi?! Cậu ta động rồi?!”

Đám người xung quanh cũng không ai khá hơn, sắc mặt tái nhợt, tim đập thình thịch như trống trận.

Siêu phàm sinh vật… chẳng lẽ… còn có thể hóa thành xác sống?!

Mark ý thức trở lại, kéo theo là gần như ngay lập tức toàn bộ thiết bị y tế trong phòng bắt đầu vang lên dữ dội, từng tiếng tít tít tít nối tiếp nhau, tín hiệu của sự sống vang vọng lên.

“Tín hiệu sống đang khôi phục…!”

Một nhà khoa học nhìn thấy màn hình máy theo dõi sự sống, thì hét lớn, vì kinh hãi, gương mặt méo mó vì khó tin.

Hắn nhanh chóng lao đến máy theo dõi sự sống, nhịp tim, sóng não, huyết áp, hô hấp… toàn bộ đang phục hồi với tốc độ khủng khiếp.

Sống rồi…! Hắn sống lại rồi…!

Mọi người như muốn phát điên, vừa hoảng vừa mừng, tâm tình hoàn toàn mất khống chế.

Một số bác sĩ vội vàng tiến lại kiểm tra Mark, để khẳng định lại cậu ta đang sống lại.

Sau một lúc khám sức khỏe thì quả nhiên nhịp tim và sóng não đang hồi phục nhanh chóng.

Chưa đến năm phút sau, Mark đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt sắc bén mở ra, sâu thẳm như vực tối nơi đại dương, mang theo sự lạnh lùng như không khí tại vùng bắc cực.

Ngay khi đôi mắt ấy mở ra, một luồng khí tức khủng bố như đến từ một vị thần viễn cổ bỗng nhiên từ cơ thể Mark tuôn ra, điên cuồng tràn ngập khắp phòng.

Luồng khí tức khủng bố lan tràn ra khắp phòng, khí tức này vô cùng khủng kiếp, luồng khí tức là đến từ cao giai sinh mệnh đè ép thấp giai sinh mệnh.

“Ầ…a…!”.

Một bác sĩ đứng gần Mark nhất trợn to hai mắt, cả người run rẩy không ngừng, hai chân mềm nhũn như có vật nặng đè lên.

Phịch

Một tiếng, người đó ngã người, 2 chân đập mạnh xuống sàn, quỳ ngay tại chỗ.

Có người thứ nhất, thì nhanh chóng xuất hiện người thứ hai, người thứ ba...

Từng người một như bị uy nghiêm của thần linh ép xuống, không ai có thể đứng vững.

Các nhà khoa học ở xa hơn cũng biến sắc vì họ cũng cảm nhận được khí tức kia, nhịp tim rối loạn, từng tế bào đều như đang bị bóp nghẹt.

Khiến họ trở nên khó thở, mặt mày tái nhợt đi vì sợ hãi...


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com