"Cốc! Cốc cốc!"
"Đào Thị, cô dậy chưa?"
"Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc rồi, buổi chiều còn có hoạt động, chúng ta nên đi tập hợp thôi."
Giọng nữ dịu dàng như nước vang lên ngoài cửa, kèm theo từng tràng tiếng gõ cửa.
Bên trong cánh cửa, Đào Thị lười biếng trở mình. Bị chuỗi âm thanh này đ.á.n.h thức, cô mơ màng mở mắt, hàng mi cong vút run rẩy, đôi chân trắng nõn đá văng chiếc chăn đang đè trên người, sau đó cả người mới chậm chạp ngồi dậy.
Đào Thị nhìn quanh hoàn cảnh lạ lẫm, có chút trầm mặc. Ưm... Đây là đâu?
Đào Thị lắc lắc cái đầu nhỏ xù lông, tư thế ngủ không tốt khiến trên đầu còn có một cọng tóc ngốc dựng đứng. Cô giơ bàn tay mềm mại lên, nắm thành nắm đ.ấ.m rồi gõ nhẹ vào đầu. Sợi dây liên kết bị đứt đoạn trong nháy mắt được nối lại, cô nhớ ra rồi...
Hình như cô đã có một giấc mơ. Đào Thị mơ thấy một cuốn sách, trong sách có một người cùng tên và có ngoại hình rất giống cô (sau khi hóa hình).
Điểm khác biệt là, Đào Thị sở hữu huyết mạch thuần khiết của hung thú thượng cổ. Tuy trông cô chẳng hung dữ chút nào, nhưng cô đích thực là con non Thao Thiết hàng thật giá thật. Còn đối phương chỉ là một người phàm trần bình thường lại đoản mệnh...
Về bối cảnh và cốt truyện trong sách, Đào Thị nhanh chóng hồi tưởng lại trong đầu.
Đây là một thế giới có khoa học kỹ thuật loài người khá phát triển. Đào Thị trong sách là một nữ nghệ sĩ tuyến 18 trong giới giải trí, tính tình đơn thuần lại thích làm màu, là nữ phụ pháo hôi làm bàn đạp cho nữ chính.
Cô cùng nữ chính (là người thường) tham gia một show hẹn hò. Mỗi lần cô gây rắc rối, nữ chính đều sẽ hiểu chuyện đứng ra giải vây cho cô, dùng sự điêu ngoa tùy hứng của cô để làm nổi bật sự chân thật, lương thiện và tốt đẹp của bản thân.
Sau đó, cô bị bạo lực mạng, gần như toàn bộ cư dân mạng đều chế giễu, c.h.ử.i rủa cô. Công ty cũng đóng băng hoạt động của cô, cuối cùng cô không chịu nổi gánh nặng mà "nhận cơm hộp".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trái ngược với cô là nữ chính, trong chương trình này được ghép đôi (CP), mà không chỉ một đôi, thuận lợi debut, thu hoạch rất nhiều fan, con đường càng đi càng xa, tài nguyên nhận mỏi tay, cuối cùng đứng ở tuyến đầu của giới giải trí.
Đào Thị xem qua toàn bộ quá trình, cảm thấy cô gái kia cũng khá đáng thương. Tuy nói người đáng thương ắt có chỗ đáng trách, nhưng Đào Thị trong sách hoàn toàn là bị dẫn dắt.
Cô và nữ chính là bạn học nhiều năm kiêm bạn thân, luôn rất tin tưởng nữ chính. Khi hai người ở chung, hễ gặp chuyện gì, dù tốt hay xấu, nữ chính đều vô điều kiện xúi giục cô, bảo cô đi làm, dần dà dạy hư cô.
Có lẽ một số hành vi đặt ở ngày thường thì không sao cả, chỉ là chuyện nhỏ nhặt, nhưng lên truyền hình thực tế thì không được. Đặc biệt là làm nghệ sĩ, mọi hành vi đều sẽ bị phóng đại, trở nên vô cùng ác ý, chính vì vậy mới khơi dậy sự phẫn nộ của công chúng, rơi vào kết cục như trong sách.
Quan trọng nhất là, Đào Thị hậu tri hậu giác phát hiện ra, hình như chính mình đã biến thành Đào Thị trong sách...
"Đào Thị, cô dậy chưa? Sao không có tiếng động gì, có phải bị bệnh rồi không?"
"Chỗ nào không thoải mái nhất định phải nói với tôi nhé, đừng cố chịu đựng, hay là tôi đi xin đạo diễn nghỉ giúp cô nhé?"
Giọng nói quan tâm ngoài cửa vẫn tiếp tục, là nữ chính Úc Tư Lộ. Để bảo vệ sự riêng tư của nghệ sĩ, trong phòng không lắp camera, nhưng ngoài cửa thì có, trùng hợp ghi lại rõ ràng vẻ lo lắng trên mặt cô ta.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dù Úc Tư Lộ trông có vẻ rất căng thẳng, nhưng ngữ điệu vẫn nhẹ nhàng, dường như cũng không nôn nóng như vẻ bề ngoài.
Bởi vì Úc Tư Lộ biết, cho dù mình đến muộn cũng chẳng ai trách cô ta, mọi người chỉ sẽ trách Đào Thị, trách cô lười biếng, ham ngủ nướng, còn Úc Tư Lộ là người bị Đào Thị làm liên lụy.
Thử hỏi, trời quang mây tạnh thế này, buổi sáng còn nhảy nhót tưng bừng, chiều sao có thể đột nhiên bị bệnh? Khẳng định là ngủ chưa đủ, không muốn dậy, dù sao mấy ngày trước cũng từng xảy ra chuyện tương tự.
Lúc này, Đào Thị mất vài phút để hiểu rõ sự việc và tình huống hiện tại. Tuy không hiểu vì sao mình lại trở thành nhân vật trong sách, nhưng đã đến thì cứ an tâm mà ở.