Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 10



 

Phải biết, nhiệm vụ tổ chương trình đưa ra chỉ đơn thuần là bảo họ đến đây chụp ảnh check-in mà thôi, làm vài việc mà các cặp đôi đi du lịch hay làm, chứ không hề có giao dịch gì với chủ quán. Mà anh bất quá chỉ rời đi một lát, tính cụ thể thời gian còn chưa đến năm phút, thế mà cô đã ăn được rồi?

 

Quan trọng nhất là, Hạ Triết phảng phất lại một lần nữa nhìn ra sự không nỡ của Đào Thị. Cô dường như cực kỳ khó xử lựa chọn hồi lâu, mới nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, đưa cho anh một xiên thịt cừu.

 

Hạ Triết: "..."

 

Vì sao lại phải rối rắm lâu như vậy? Mấu chốt là đống xiên nướng này còn có chút lai lịch bất minh...

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lúc này hai má Đào Thị phồng lên vì ăn, khuôn mặt trắng nõn phối với đôi mắt to xinh đẹp, kiều diễm lại linh động, đã là dáng vẻ bị xiên nướng hoàn toàn công lược, hoàn toàn luân hãm.

 

Hạ Triết hiện tại có lý do nghi ngờ đống xiên nướng này có vấn đề. Đào Thị không phải là bị người ta lừa rồi chứ? Ví dụ như ăn xong không lâu sẽ ngất xỉu rồi bị người ta khiêng đi chẳng hạn?

 

Đối với những suy nghĩ miên man của Hạ Triết, Đào Thị cũng không hay biết. Cô thấy Hạ Triết không nhận lấy xiên nướng, tưởng anh ngại, liền đưa tới trước thêm chút nữa, giọng mềm nhũn nói: "Xiên nướng ngon lắm, cho anh ăn đó!"

 

Đào Thị giơ mãi mỏi cả tay, cô dứt khoát nhét xiên nướng vào tay Hạ Triết. Thấy anh thất thần lại sợ anh cầm không chắc, liền nhẹ nhàng nhéo ngón tay anh một cái, làm anh hoàn hồn.

 

Hạ Triết bị lực đạo mềm mại trên tay gọi về thực tại. Anh mới ý thức được là Đào Thị chạm vào mình, mà cảm giác ghê tởm hay chán ghét trong tưởng tượng lại không hề sinh ra. Anh rũ mi mắt, không nghĩ nhiều nữa.

 

Hạ Triết trước giờ chưa từng ăn đồ nướng, tỏ vẻ không hề hứng thú với loại đồ ăn này. Nhưng mà, khi xiên thịt nằm trong tay, mùi thơm tức khắc còn rõ ràng và nồng đậm hơn vừa nãy. Thấy Đào Thị ăn ngon lành như vậy, khiến Hạ Triết cũng có chút khó hiểu mà muốn ăn.

 

Đương nhiên, trước khi ăn, Hạ Triết vẫn phải làm rõ ràng mấy thứ này từ đâu ra.

 

Sau đó, anh liền nhìn thấy bác nướng thịt vô cùng thuần thục đưa cho Đào Thị một đống xiên mới nướng xong, mà bảy tám cái xiên trong tay Đào Thị lúc nãy thế mà... thế mà đều bị ăn sạch rồi?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hạ Triết: "???"

 

Sao cô ăn khỏe thế? Chỉ một thoáng lơ đễnh, liền ăn hết sạch?

 

Phải biết, tiệm đồ nướng này nổi tiếng đắt khách, một trong những nguyên nhân chính là phần ăn rất đầy đặn, thịt xiên đều thuộc loại miếng to. Cho nên, Đào Thị làm thế nào mà một phút ăn hết hai ba xiên? Đây rốt cuộc là tốc độ gì?

 

Tuy lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, Hạ Triết cũng chưa từng gặp nữ nghệ sĩ nào ăn khỏe như thế.

 

Lúc này, không chỉ Hạ Triết cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, mà cả quay phim và tổ đạo diễn đều bị Đào Thị làm cho kinh ngạc.

 

Đây vẫn là Đào Thị "làm màu" của hai ngày trước sao? Thế mà lại ngồi ăn đồ nướng bình dân như vậy? Còn ăn điêu luyện thế kia! Nhìn cảnh cô ăn đồ nướng... bọn họ đều thấy thèm.

 

Chẳng lẽ tiệm đồ nướng này có ma lực thần kỳ gì? Có thể làm nữ nghệ sĩ không cầm lòng được? Muốn ngừng mà không được?

 

Lặng lẽ nhìn Đào Thị "xử lý" xiên nướng vài phút, đạo diễn vô thức chép miệng, quyết định hôm nay thêm cơm cho đoàn phim, đặt luôn đồ nướng nhà này!

 

Lát nữa đợi Đào Thị bọn họ đi làm nhiệm vụ tiếp theo, sẽ bảo nhân viên đi mua, tiện thể mang về luôn một thể!

 

Phá án xong, Hạ Triết nhìn thấy bác nướng thịt cười chất phác, quả thực như đang nhìn con gái nhà mình, ánh mắt đầy sủng nịch nhìn Đào Thị ăn.

 

Điều này làm anh nhớ lại dáng vẻ tội nghiệp mắt trông mong đứng bên bếp lò người ta của Đào Thị vừa nãy. Phỏng chừng là làm bác nướng thịt nhìn mà đau lòng, mới hào phóng tặng cô mấy xiên. Chỉ là số lượng tặng này có hơi nhiều... Nghĩ đến chắc cũng không ngờ Đào Thị lại ăn khỏe thế nhỉ?

 

Cuối cùng, Hạ Triết vẫn trả tiền bữa đồ nướng này. Nếu bác nướng thịt chỉ tặng mấy xiên thì còn được, đằng này lại nướng tiếp mấy chục xiên, tổng không thể vì lòng tốt của người ta mà mình lại chiếm tiện nghi.