Đào Thị thấy mọi người mãi không động đũa, tưởng phải đợi nói chuyện xong mới được ăn nên kiên nhẫn chờ đợi. Kết quả, người này nói xong lại đến người kia, rồi người kia nữa, hình thành một vòng tuần hoàn không hồi kết...
Hai cánh tay trắng nõn xếp chồng lên nhau, tư thế của Đào Thị vô cùng ngoan ngoãn, nhưng người thì ngày càng thấp xuống, chỉ thiếu nước nằm bò ra bàn. Cô vừa vận động xong, bụng nhỏ sắp đói dẹp lép rồi! Thật sự không hiểu nổi tại sao bày đồ ngon trước mặt mà không cho ăn, quả thực không có gì đau khổ hơn chuyện này...
Trong lúc Đào Thị đang đói đến mức suy nghĩ linh tinh, Hạ Triết lén lấy từ trong túi áo ra một viên sô cô la hình tròn, đưa cho Đào Thị.
Đào Thị cảm giác bên cạnh có động tĩnh, liền buông một tay xuống nhận lấy. Ở đoàn phim cô ăn không ít sô cô la, chỉ cần sờ vỏ bao là biết ngay là cái gì!
Cô vui vẻ nhìn Hạ Triết một cái, thả nốt tay kia xuống, cẩn thận bóc vỏ, đặt sô cô la vào lòng bàn tay. Giống như học sinh ăn vụng kẹo trong giờ học, cô đưa tay lên miệng, thuận thế ăn trọn viên sô cô la, khuôn mặt nhỏ không tự chủ được nở nụ cười, siêu cấp thỏa mãn!
Người dẫn chương trình bên cạnh nhìn thấy mà kinh ngạc: "..."
Coi anh ta là không khí sao? Quang minh chính đại rải "cơm chó"? Quá đáng lắm rồi đấy!
Nhưng điều người dẫn chương trình không ngờ tới là vẫn còn những chuyện "ngược cẩu" hơn nữa!
Tiếp theo, Hạ Triết giống như Doraemon, móc từ trong túi ra rất nhiều đồ ăn vặt, đều là loại kích thước nhỏ. Hai người cứ thế một người lén đưa đồ ăn, một người lén ăn vụng.
Hai người còn tưởng mình che giấu rất kỹ, như thể không ai phát hiện ra vậy! Thực tế, khán giả đều nhìn thấy rõ mồn một! Đạo diễn hình cũng không nhịn được mà cho một cú máy quay cận cảnh! Dưới khán đài là một tràng tiếng gào thét! Quả thực cười c.h.ế.t người ta!
Cuối cùng, khi mọi người nói chuyện gần xong và bắt đầu động đũa, Đào Thị cầm lấy cái nĩa, đối với miếng bánh mousse trước mặt, tung ra một đòn chí mạng dứt khoát!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Người khác mới động một chút, đĩa của Đào Thị đã thấy đáy với tốc độ mắt thường có thể thấy được (:з” ∠)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đào Thị ăn rất nhanh, má trắng phồng lên chuyển động liên tục không ngừng nghỉ. Khán giả xem mà mềm lòng, chỉ muốn mang hết đồ ngon trên đời cho cô.
Hạ Triết đã đoán trước Đào Thị sẽ đói, lúc đầu chương trình chắc chắn không được ăn, nên mới mang theo nhiều đồ ăn vặt như vậy để cô lót dạ.
Hiện tại, thấy Đào Thị ăn xong bánh kem, Hạ Triết chu đáo đưa cho cô một ly nước trái cây để giải ngấy, rồi đẩy đĩa thức ăn chưa động đến của mình sang trước mặt Đào Thị, đồng thời lấy cái đĩa không của cô về. Dưới sự chứng kiến của bao người, màn đổi đĩa diễn ra vô cùng tự nhiên.
Đào Thị cứ thế hân hoan nhận được một đĩa mì trộn, bên trên còn trang trí hoa nhỏ, lá xanh đẹp mắt, nhìn cực kỳ ngon miệng. Cô nhìn Hạ Triết với đôi mắt long lanh, siêu cấp cảm động, đúng là quý nhân danh xứng với thực!
Uống xong nước trái cây, Đào Thị dùng nĩa cuộn mì thành một vòng tròn rồi đưa vào miệng. Hương vị mặn ngọt vừa miệng, ngon tuyệt cú mèo!
Chỉ khoảng vài phút sau, Đào Thị đã giải quyết xong cả đĩa mì, có thể nói là nhẹ nhàng và nhanh chóng. Trong khi đó, những người ngồi ở đầu bên kia bàn dài vẫn chưa nói chuyện xong. Đối mặt với đồ ăn ngon, đa phần họ chỉ nếm một chút cho có lệ, tỏ ý mình đã ăn rồi buông xuống, trọng tâm không nằm ở việc ăn uống.
Điều này khiến Đào Thị hơi xót xa. Cô nhìn bàn đầy đồ ăn ngon như vậy, chu cái miệng nhỏ, nằm bò ra bàn, nghiêng mặt nhìn, ngắm bánh cho đỡ đói. Hàng lông mi vừa dài vừa cong vút của cô khiến lòng người ngứa ngáy.
Hạ Triết thấy bộ dạng đáng thương này của cô liền biết là chưa ăn no, bèn ngồi xích lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Muốn ăn cái nào?"
Đào Thị chớp mắt, lập tức ngồi thẳng dậy, biểu cảm trên mặt đấu tranh một hồi mới ngượng ngùng nói: "Đều muốn ăn..."
Hạ Triết nhếch môi cười khẽ, thái độ vô cùng dung túng: "Được."
Cuộc đối thoại tưởng như bí mật của hai người khiến người dẫn chương trình bên cạnh nghe mà hết hồn. Cái gì cơ? Đều muốn ăn! Khoan nói đến chuyện có ăn hết được không, mấu chốt là làm sao lấy đồ ăn sang đây?