Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 106



 

Fan Weibo của Đào Thị cũng tăng lên gần 5 triệu. Tuy không so được với hàng chục triệu fan của người khác, nhưng đa phần đều là fan tương tác thật. Thành phần fan và nguồn gốc cũng rất phức tạp, có rất nhiều fan CP, có rất nhiều người thích xem Đào Thị ăn uống, còn có cả fan phim mới nữa.

 

Sự nghiệp phát triển không ngừng, Đào Thị không một kẽ hở tiếp tục hành trình show giải trí mới, nhận lời mời của Bách Vũ Phỉ làm khách mời cho một chương trình về cuộc sống, cùng nhau trải nghiệm cuộc sống điền viên!

 

Do địa điểm xa xôi, Đào Thị ngồi máy bay rất lâu, đến tận giữa trưa lúc nóng nhất mới tới nơi. Cô kéo vali đi trên con đường nhỏ ở nông thôn, rời xa sự ồn ào náo nhiệt của thành phố. Nơi này có suối nhỏ, có hoa cỏ cây cối, có thể nghe tiếng chim hót côn trùng kêu, không khí cũng rất trong lành.

 

Bách Vũ Phỉ biết Đào Thị đến, đặc biệt ra đón, đội mũ che nắng cho Đào Thị, hai người ôm nhau thắm thiết. Người đi cùng Bách Vũ Phỉ cũng rất quen mắt, mãi đến khi người đó đón lấy vali từ tay Đào Thị, cô mới hậu tri hậu giác nhận ra!

 

Anh mặc chiếc áo phông trắng thuần đơn giản nhất, khi cười lên trông thật rạng rỡ và điển trai. Nhận thấy Đào Thị đã nhận ra mình, anh dang rộng vòng tay về phía cô. Khi hai người ôm nhau, Mạnh Hạ Trình ghé vào tai Đào Thị, nói đùa: "Anh còn tưởng em quên anh rồi chứ."

 

Trong giọng nói pha lẫn nỗi nhớ nhung khó phân biệt, cực kỳ giống lời trêu chọc giữa bạn bè, nhưng thái độ lại càng thêm thân mật.

 

Bách Vũ Phỉ thấy Đào Thị và Mạnh Hạ Trình quen biết nhau thì khá bất ngờ, biết được hai người quen qua một chương trình khác thì coi như cũng là một mối duyên phận! Cả hai đều nhỏ tuổi hơn Bách Vũ Phỉ, nhìn cứ như em trai em gái của mình vậy, ở chung rất thân thiết và náo nhiệt.

 

Ba người vừa đi vừa nói cười hướng về phía chỗ ở. Khách mời cố định của chương trình tổng cộng có bốn người, ngoài Bách Vũ Phỉ và Mạnh Hạ Trình, còn có Tần Chỉ xuất thân từ nhóm nhạc nữ và tiền bối trong làng hài kịch Ngũ Vĩ Sóng.

 

Đi bộ khoảng năm phút, Đào Thị nhìn thấy phía trước có một ngôi nhà gỗ rất lớn, phong cách trang trí vô cùng ấm áp. Bên ngoài là nơi phơi lương thực, đồ trang trí nhỏ xinh có thể thấy ở khắp nơi, tràn ngập hơi thở cuộc sống.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mấy người vừa đẩy cửa sân bước vào, Tần Chỉ liền nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng ra đón: "Hoan nghênh về nhà, bên ngoài nóng lắm đúng không? Em đi rót nước đá cho mọi người uống nhé!"

 

Đào Thị được đưa vào trong nhà, ngồi lên chiếc ghế tre mát lạnh, cả người mới coi như được sống lại! Nhiệt độ bên ngoài tiệm cận 40 độ, cô cảm giác mình sắp bị nắng làm tan chảy rồi!

 

Bách Vũ Phỉ giới thiệu sơ qua để Đào Thị và Tần Chỉ làm quen. Sau khi hai người chào hỏi nhau, Mạnh Hạ Trình đưa cho Đào Thị một hộp kem. Cảm giác mát lạnh tê tái khiến người ta thoải mái đến mức muốn mọc cánh bay lên một vòng.

 

Thấy trạng thái của Đào Thị đã tốt hơn, Mạnh Hạ Trình định mang hành lý của cô lên phòng, nhưng lại bị Tần Chỉ ngăn lại.

 

Tần Chỉ nói: "Cái vali này trông đẹp thật, lại còn nhỏ nhắn nữa, chắc là nhẹ lắm nhỉ? Hay là để em giúp chị Đào Thị mang lên phòng cho! Chúng ta đều là con gái, tiện hơn!"

 

Nghe thấy Tần Chỉ muốn giúp xách vali, Đào Thị nghĩ đến đống đồ bên trong, vội vàng ăn nhanh hộp kem. Giải quyết xong một cây, cô đứng dậy nói: "Cái vali nặng lắm đấy, để chị tự mang là được rồi!"

 

Một cái vali thì có thể nặng bao nhiêu chứ? Tần Chỉ rõ ràng là không tin. Các khách mời trước đây đều tự mình đi theo biển chỉ dẫn, Đào Thị lại muốn hai người ra đón, cô ta muốn xem thử cái vali kiểu gì mà cần người khác xách cả quãng đường như thế?

 

Tần Chỉ nhớ đến những lời chị họ Tần Nhân nói với mình, trong lòng càng thêm chướng mắt Đào Thị, cảm thấy cô đặc biệt biết diễn. Tham gia một chương trình mà ngốc nghếch phạm lỗi, còn úp cái nồi đó lên đầu chị họ cô ta? Báo hại chị họ bị bôi đen, cũng may sự việc không làm lớn, cũng rất nhanh đã được giải quyết êm đẹp. Chị họ nói chuyện này với cô ta cũng chỉ là để than vãn, chị ấy có thể hào phóng không so đo, nhưng làm em họ như cô ta thì không thể vừa mắt được. Tóm lại, Đào Thị đừng hòng giở trò ở nơi cô ta đang ở.