Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 113



 

Đối với lời Tưởng Vũ Hạo nói, nếu Tần Chỉ chưa ăn cá nướng của Đào Thị, có lẽ còn sẽ phản bác vài câu. Hiện tại, cô ta cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, lập trường d.a.o động, rốt cuộc nên tin ai? Tần Chỉ muốn đứng về phía chị họ, nhưng lại cảm thấy sự việc quả thực có chút kỳ lạ. Tại sao chị họ đang yên đang lành lại đột nhiên nhắc đến chuyện Đào Thị với cô ta? Trùng hợp Đào Thị lại tham gia chương trình cô ta đang góp mặt?

 

Tần Chỉ nhất thời không dám nghĩ sâu. Cô ta có thể thuận lợi vào nghề, ngầm nhận được không ít sự giúp đỡ từ chị họ, cô ta cũng luôn biết ơn chị, không thể chấp nhận sự thật mình bị chị họ lợi dụng. Hơn nữa, Tần Chỉ bị "tức" trong chương trình, cả người đều có chút ỉu xìu.

 

Mãi đến khi một bàn tiệc thịnh soạn bày ra trước mặt, câu lấy tâm trí mọi người, khiến người ta không còn muốn nghĩ đông nghĩ tây nữa. Tưởng Vũ Hạo trực tiếp "phản chiến". Tần Chỉ cũng gian nan nuốt nước miếng, cuối cùng cũng hiểu tại sao vali của Đào Thị lại nặng như vậy...

 

Các khách mời vừa nói vừa cười, vô cùng náo nhiệt. Tay nghề của Ngũ Vĩ Sóng vốn đã không tồi, đồ ăn ngon Đào Thị mang đến lại càng ngon đến bùng nổ, còn có món cá nướng hôm nay nữa. Sự tồn tại của Đào Thị cứ như mang đến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Tưởng Vũ Hạo không kìm được tò mò, hỏi Đào Thị kiếm đâu ra những món ngon nhân gian này.

 

Đào Thị mỉm cười ngọt ngào, đại khái là lợi ích của việc ăn nhiều. Gia vị cá nướng là mỗi lần Đào Thị đi ăn đồ nướng đều gọi rất nhiều, ông chủ cố ý tặng loại bí chế độc nhất vô nhị, đương nhiên khác với gia vị thông thường, đồ nướng ra cũng sẽ ngon hơn. Còn những món ngon khác là do Đào Thị tự mình ăn qua, thấy ngon nên nhớ kỹ rồi mới mua mang đến.

 

Rất nhanh, các khách mời ai nấy đều ăn đến bụng tròn vo, no căng không chịu được, sôi nổi bày tỏ mình không ăn nổi nữa, nằm dài trên ghế nhìn trời. Duy chỉ có Đào Thị vẫn một mình chiến đấu, ăn đặc biệt ngon lành!

 

Lúc mới đầu, Bách Vũ Phỉ còn thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Đào Thị. Vì bàn ăn hình tròn, có những món sẽ không với tới, việc này lại liên tiếp rơi vào tay Mạnh Hạ Trình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đào Thị cơ bản đã ăn sạch đồ ăn trước mặt, Mạnh Hạ Trình sẽ chủ động đổi vị trí các đĩa thức ăn, xếp chồng đĩa trống sang một bên, dịch chuyển những đĩa còn đồ ăn lại gần. Những người khác vuốt cái bụng căng tròn nhìn cảnh này cũng không thấy có gì không ổn. Bao gồm cả Bách Vũ Phỉ cũng nghĩ: chàng trai này tốt thật, vừa ga lăng vừa chu đáo, biết chăm sóc người khác lại còn biết nấu ăn, kỹ năng diễn xuất cũng tốt, nhan sắc lại cao, nổi tiếng chỉ là chuyện sớm muộn.

 

Về việc này, Tưởng Vũ Hạo còn thật lòng hâm mộ cảm thán một câu: "Nếu tôi là con gái, tôi sẽ tìm người như Mạnh Hạ Trình làm bạn trai, vừa đẹp trai lại vừa tốt với mọi người."

 

Câu nói này khiến Ngũ Vĩ Sóng và Bách Vũ Phỉ đều không nhịn được cười thành tiếng. Tưởng Vũ Hạo thật sự quá hài, lời này thốt ra từ miệng cậu ta, ngữ khí lại đặc biệt tự nhiên. Đương sự cũng tỏ vẻ "bị tỏ tình" mà cười cười, nhưng ánh mắt vẫn không dời đi, vẫn chăm chú nhìn Đào Thị gặm thịt. Bên cạnh cô đã xếp một đống xương nhỏ như ngọn núi, đôi mắt linh động sáng ngời kia nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.

 

Thấy thế, Tần Chỉ lại đột nhiên nghĩ tới một chuyện, mọi người xem ra cũng không biết gì?

 

Thế là, cô ta cứ thế lạnh lùng phá hủy cảm thán của Tưởng Vũ Hạo: "Cậu không biết sao? Hai người họ là người có 'fan CP' đấy, cậu sớm tỉnh mộng đi!"

 

Mạnh Hạ Trình chỉ tốt với người mình thích thôi, cậu tính là cái gì? Cho dù là con gái cũng không nhận được đãi ngộ này đâu, chẳng lẽ cô ta không phải con gái sao? Cũng chưa thấy Mạnh Hạ Trình tốt với cô ta như vậy bao giờ, hiện thực chính là vô tình như thế.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lời của Tần Chỉ quả thực là một câu đ.á.n.h thức người trong mộng. Tưởng Vũ Hạo kinh ngạc ngồi thẳng dậy ngay tắp lự, tròng mắt sắp lồi cả ra, như kiểu đột nhiên ăn phải miếng dưa hóng hớt, ăn vội quá nên chưa kịp nếm ra mùi vị gì! Bách Vũ Phỉ cũng ngẩng đầu lên theo, lại nhìn về phía Mạnh Hạ Trình với ánh mắt khác hẳn, cảm giác cậu ta không còn là chàng trai tốt gì nữa, hành động đều là mưu đồ bất chính! Dám tăm tia em gái cô!