Về việc tại sao Đào Thị biết làm, nguyên do là vì fan gửi tặng cô những món đồ chơi nhỏ, trong đó có búp bê làm bằng len chọc (lông dê nỉ). Đào Thị thấy khá vui, rất thú vị nên tự mình đi học làm một chút. Cô còn lấy điện thoại ra cho mọi người xem ảnh, đều là thành phẩm bày ở nhà. Mọi người bị mấy bức ảnh làm cho "tan chảy", nghĩ đến việc fan của Đào Thị lại gửi đồ chơi cho cô, quả thật là đáng yêu gặp đáng yêu, đáng yêu cả nhà!
Điều này dẫn đến việc tình cảnh khó khăn mà tổ chương trình dự đoán đã không xảy ra. Khi biết tin lông dê đã bán sạch, trong đầu họ toàn là dấu chấm hỏi.
Tổ đạo diễn: "???"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đây rốt cuộc là minh tinh hay là nghệ nhân thủ công vậy?
Trong lúc đạo diễn đang rơi vào trầm tư tự hoài nghi bản thân, phó đạo diễn đứng bên cạnh cầm một con hươu cao cổ nhồi bông màu cam sọc trắng, lắc lắc trước mặt ông rồi cười nói: "Thế nào? Đáng yêu không! Con gái tôi chắc chắn sẽ thích lắm!"
Đạo diễn: "?"
Phó đạo diễn: "Hầy, quên mất là ông còn chưa kết hôn!"
Ông làm sao hiểu được niềm vui của người làm cha chứ!
Đạo diễn cười lạnh: "Tôi đang hỏi ông lấy thứ này ở đâu ra?"
Phó đạo diễn: "Tôi tự mình trà trộn vào mua đấy! Ông không biết đâu, người xếp hàng đông khủng khiếp, chen lấn làm tôi toát cả mồ hôi hột!"
Đạo diễn: "Vậy ông mua được bao nhiêu lông dê?"
Phó đạo diễn: "Thì... thì có một túi thôi mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghe đến đây, đạo diễn giật phắt con hươu cao cổ nhỏ trên tay ông ấy, danh chính ngôn thuận nói: "Giúp đỡ khách mời hoàn thành nhiệm vụ, thuộc về hành vi gian lận. Tịch thu, không có lần sau."
Phó đạo diễn: "???" Ông đúng là đồ "chó" thật sự : )
Cùng lúc đó, nhiệm vụ bán lông dê đã gần kết thúc. Đào Thị còn dùng số lông dê còn dư làm cho mỗi khách mời một con thú nhỏ làm vật kỷ niệm. Nhìn dáng vẻ yêu thích không buông tay của mọi người, Đào Thị vui vẻ vô cùng!
Thời gian trôi qua, thời tiết cũng bắt đầu nóng lên. Sau khi lông dê đã bán hết, các khách mời dọn hàng, nhiệm vụ hoàn thành mỹ mãn. Mọi người vẫn như cũ cử Đào Thị đi nhận nguyên liệu nấu ăn cho buổi trưa. Lần này tổ chương trình cuối cùng cũng làm người t.ử tế, cái gì cần đưa đều đưa đủ, không cắt xén chút nào. Có lẽ là đã bị Đào Thị trị cho ngoan ngoãn rồi. Sau khi các khách mời cùng nhau thưởng thức một bữa trưa thịnh soạn, cũng đến lúc phải chia tay.
Khoảng thời gian tươi đẹp luôn ngắn ngủi, mọi người ít nhiều đều có chút không nỡ, để lại phương thức liên lạc cho nhau, lần lượt ôm Đào Thị một cái, còn cùng nhau tiễn cô ra tận cổng thôn.
Bách Vũ Phỉ dặn dò Đào Thị chú ý sức khỏe, ngày thường ăn nhiều một chút, đừng để bản thân bị đói.
Mạnh Hạ Trình tháo mũ che nắng của Đào Thị xuống, vuốt lại tóc cho cô, cười nhạt nói một câu "Đi đường cẩn thận". Tần Chỉ cũng nói tạm biệt với Đào Thị, những người khác cũng sôi nổi vẫy tay từ biệt.
Nhìn Đào Thị được chăm sóc đặc biệt như vậy, Tưởng Vũ Hạo biểu diễn màn "xù lông" ngay tại chỗ cho mọi người xem, thật sự là thiên vị đến tận nhà rồi, thời đại nào rồi mà còn "trọng nữ khinh nam" thế chứ! Rõ ràng cậu ấy cũng sắp đi mà!
Bầu không khí vốn dĩ còn chút bi thương, trong nháy mắt bị Tưởng Vũ Hạo quấy cho tan biến, mọi người lại cười xòa vuốt lông cho cậu ấy. Sau màn tạm biệt sến súa, chiếc xe dần đi xa.
Trước khi đi, Đào Thị còn lén để lại cho mọi người rất nhiều đồ ăn, đảm bảo khi không hoàn thành nhiệm vụ của tổ chương trình thì họ cũng có cái ăn ngon, chứ không phải gặm cải thảo nữa.
Các khách mời trở lại nhà gỗ, phát hiện ra đống quà này thì vừa vui mừng lại càng thêm không nỡ. Họ cứ cảm thấy nhà gỗ thiếu vắng thứ gì đó. Có lẽ Đào Thị là khách mời đầu tiên dẫn dắt mọi người làm giàu, thành công đối đầu với tổ chương trình, giúp họ có được cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, nên ấn tượng và tình cảm mọi người dành cho cô sâu sắc hơn những người khác.
Khi nhóm khách mời tiếp theo đến nơi, Tần Chỉ vẫn chủ động đề nghị giúp xách vali hành lý. Khi nghe đối phương nói vali rất nặng, để tự mình xách, cô nàng còn nho nhỏ mong đợi một chút, kết quả là... cô nàng nhấc lên một cách nhẹ hều!