Thao Thiết vốn tính tình ham ăn, so với những đồng tộc ăn tạp không kiêng kỵ gì, Đào Thị tự nhận đã đủ khắc chế rồi, cô ăn rất ít đồ (:з” ∠)
Đang lúc Đào Thị muốn ăn lại không được ăn, chuẩn bị thử tự an ủi bản thân thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra, người đang ăn cây kem ngon lành kia thế mà lại vẫy tay với cô.
Đào Thị: "!!!" Là đang gọi cô sao?
Để tránh chuyện xấu hổ xảy ra, Đào Thị cẩn thận quay mặt đi, nhìn thấy Hàn Vi Vi vẫn đang quấn lấy Hạ Triết nói chuyện bên cạnh, cùng với Hạ Triết đang bị quấn lấy. Đào Thị hiểu rồi, người nọ đang gọi mình.
Mắt thấy kem đều phát ra lời triệu hồi, Đào Thị hiếm khi không mất lý trí, cô còn nhớ rõ mình và Hạ Triết chưa hoàn thành nhiệm vụ. Bất quá, anh hiện tại hình như hơi bận nha...
Vậy, vậy thì ở lại chờ anh vài giây thôi! Thẳng đến khi Đào Thị xác nhận Hàn Vi Vi hình như còn rất nhiều lời muốn nói, cảm thấy họ hẳn là còn sẽ giao lưu một lúc nữa, lúc này mới không hề do dự, đi về phía người nọ (kem).
Đào Thị đi đến trước mặt người nọ (kem), thấy anh ta chỉ chỉ cái ghế bên cạnh, ý bảo cô ngồi xuống. Đào Thị liếc nhìn cây kem, ngoan ngoãn làm theo, hai bàn tay trắng nõn đặt ngay ngắn trên đùi, lưng thẳng tắp.
Một Đào Thị yên tĩnh và ngoan ngoãn như vậy thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Mạnh Hạ Trình cảm thấy cũng khá mới lạ, lại cũng phát hiện Đào Thị kỳ thật cũng không nhìn mình mấy, mà là nhìn đồ vật trong tay anh.
Mạnh Hạ Trình cũng không vội, anh thong thả l.i.ế.m kem. Ở khoảng cách gần thế này, Đào Thị rốt cuộc cũng nhớ nhìn chính diện anh một cái.
Cô lập tức nhận ra người ăn kem, anh là Mạnh Hạ Trình - bạn cặp hôm nay của Hàn Vi Vi, cũng là bạn cặp ngày đầu tiên của Đào Thị trong sách.
Lúc ấy, Đào Thị trong sách làm rất nhiều chuyện tùy hứng, chút nào không bận tâm đến sự tồn tại của Mạnh Hạ Trình liền đi dây dưa với Hạ Triết, khiến tâm trạng cả hai người đều rất tệ. Từ lúc ấy, Đào Thị cũng đã đắc tội người ta.
Cũng may, Hạ Triết và Mạnh Hạ Trình, một người lười phản ứng, một người cũng không mấy so đo, mới để Đào Thị trong sách nhảy nhót đến cuối cùng.
Cho nên, Đào Thị cảm thấy hai người đều rất rộng lượng, nếu gặp kẻ lòng dạ hẹp hòi thì đã sớm trừng trị rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, kết cục của Đào Thị trong sách cũng chẳng tốt đẹp gì, cô bị bạo lực mạng, qua loa kết thúc sinh mệnh mình.
Cái loại cảm giác bị cả thế giới chán ghét, ghét bỏ, c.h.ử.i rủa, xua đuổi, nghĩ thôi đã thấy tồi tệ tột đỉnh, không phải ai cũng chịu đựng nổi. Đào Thị trong sách chính là ví dụ sống động nhất.
Hai người ngồi trên ghế liền kề, vì khoảng cách quá gần, Đào Thị yên lặng dời tầm mắt, có chút xấu hổ khi cứ nhìn chằm chằm vào kem của người khác.
Không ngờ Mạnh Hạ Trình thật sự có đôi mắt tinh đời, nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Muốn ăn kem à?"
Gần đây cứ bị vạch trần suốt. Đào Thị tuy không biết mình bị phát hiện từ lúc nào, nhưng bị phát hiện thì thôi, cô cũng không ngại: "Muốn."
Dường như cảm nhận được sự thẳng thắn và thành thật của Đào Thị, Mạnh Hạ Trình cười một cái: "Thích vị gì? Tôi làm cho cô."
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Đào Thị chớp mắt, nhìn thoáng qua cây kem trong tay Mạnh Hạ Trình, thập phần ngoan ngoãn: "Vị nào cũng được ạ."
Thực tế, cô cũng không biết kem cụ thể có những vị gì, nhưng bất kể là vị gì, chỉ cần là kem thì được, cô đều ăn được hết, hơn nữa là siêu cấp muốn ăn!
Mạnh Hạ Trình gật đầu: "Được, vậy đề cử cô ăn vị dâu tây đi, vị này hôm nay bán cũng khá chạy. Cô muốn hình dáng thế nào?"
Mạnh Hạ Trình chỉ cho Đào Thị tấm poster quảng cáo treo trên tường. Trong tiệm hiện có hai loại: một loại là kem viên (kem ly), một loại dùng ốc quế hứng dưới máy làm kem tươi, có thể hứng rất dài.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tuy Đào Thị đều muốn ăn, nhưng cô biết làm Thao Thiết, ăn thì ăn cũng không thể quá tham lam, liền chọn loại thứ hai có phân lượng rõ ràng nhiều hơn.
Hai người đi đến trước máy, Đào Thị nhìn Mạnh Hạ Trình thao tác máy móc. Kem màu hồng trắng đan xen xếp chồng lên nhau theo hình xoắn ốc vòng này qua vòng khác, mắt cô sáng rực lên, cảm thấy vừa vui mắt lại vừa ngon miệng.