Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 136



 

Người ngoài đều tưởng thủ đoạn của chị Lam cao tay, sở hữu đôi mắt tinh đời chọn lựa nhân tài, có phương pháp bồi dưỡng nghệ sĩ độc đáo. Trên thực tế, nói ra có lẽ chẳng ai tin, chị Lam chỉ tìm cho Đào Thị một tài nguyên thử vai, còn lại quảng cáo và show giải trí đều là do Đào Thị tự mình thu hút tới. Đào Thị cũng là nghệ sĩ ngoan ngoãn và bớt lo nhất mà chị Lam từng dẫn dắt, bớt lo đến mức chẳng cần sầu não vì không có tài nguyên, tài nguyên cứ thế tự động tìm tới cửa!

 

Mắt thấy Đào Thị sắp tham gia trận chung kết, chị Lam vẫn chỉ có một yêu cầu: [Chơi vui vẻ chút]. Thật ra cũng không phải không có dã tâm, chị Lam chỉ là nhìn nhận vấn đề thấu đáo hơn. Đôi khi quá chấp nhất với chiến thắng, kết quả lại đi ngược lại mong muốn, bản thân cũng sẽ nảy sinh những cảm xúc tiêu cực và áp lực khó tiêu hóa. Hiện nay rất nhiều nghệ sĩ mắc chứng lo âu và trầm cảm, chị Lam không hy vọng Đào Thị trở nên như vậy. Chị cảm thấy Đào Thị giữ vững tâm thái hiện tại là rất tốt rồi, chị rất hài lòng. Hơn nữa, ai là Center còn chưa chắc chắn, nhỡ đâu chính là bé Đào nhà mình thì sao?

 

Đào Thị nhận được tin nhắn của chị Lam khi vừa huấn luyện xong, đang vui vẻ gặm chân gà bí chế. Vũ đạo của cô có rất nhiều động tác tay, bạn cùng phòng liền đề nghị cô ăn nhiều chân gà một chút, bảo là ăn gì bổ nấy. Đào Thị tuy không hiểu nguyên lý trong đó nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Kết quả là gặm đến nghiện luôn. Thịt chân gà tuy không nhiều nhưng thắng ở chỗ gặm rất thơm, đóng gói túi có thể mang theo bên người, khá tiện lợi, là một món ăn vặt vô cùng ngon miệng!

 

Ba ngày trước cuộc thi, Đào Thị còn nhận được một thùng bưu kiện lớn do chị Lam gửi tới, nói là một đợt các thương hiệu ẩm thực mới muốn hợp tác gửi đến mời ăn thử miễn phí. Từ khi doanh số trà sữa và sô cô la do Đào Thị đại diện tăng vọt, cô liền trở thành "Thần Tài nhỏ" của giới thực phẩm. Những người làm doanh nghiệp và mở công ty đa phần đều tin vào chút chuyện tâm linh huyền học, và Đào Thị đã trở thành mục tiêu của họ. Bất kể có hợp tác được hay không cũng không ảnh hưởng đến việc họ thử một lần, thường xuyên gửi chút sản phẩm mới qua, nhỡ đâu hợp tác thành công thì sao?

 

Vì thùng bưu kiện thực sự quá lớn, Đào Thị có thể ôm lên nhưng lại không nhìn thấy đường đi. Để an toàn, cô tìm một sợi dây thừng buộc vào rồi kéo về. Kéo được nửa đường thì nghe thấy hình như có người đang cãi nhau. Trên con đường nhỏ yên tĩnh, tiếng thùng các tông ma sát với mặt đất quá lớn, người đang cãi nhau cũng rất dễ dàng phát hiện ra Đào Thị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vị trí căn cứ huấn luyện vốn dĩ khá hẻo lánh, rất nhiều học viên sau khi bị loại đã rời đi, dẫn đến nơi này càng thêm vắng vẻ. Những người ở lại đều quen biết nhau, biết tên nhau. Cho nên, Đào Thị liếc mắt một cái liền nhận ra, một trong hai người đó là Vưu Bính Lan, mà người cãi nhau với cô ta lại là một người đàn ông?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Từ sau vụ việc của học viên B lần trước, để tránh ảnh hưởng xấu, tổ chương trình đã cố ý đổi toàn bộ nhân viên trong căn cứ thành nữ, hiện tại chỉ có bảo vệ trực cổng là nam. Đào Thị rất chắc chắn người này không phải bảo vệ, chú bảo vệ dáng người rất cao, người cũng vạm vỡ, trông đặc biệt có cảm giác an toàn, cô từng gặp rồi!

 

Cùng lúc đó, Vưu Bính Lan nhìn thấy Đào Thị cũng không hoảng hốt. Cô ta dường như đưa cho người đàn ông một khoản tiền, rất nhanh đã tống khứ hắn đi, rồi xoay người đi về phía Đào Thị, cười hỏi: "Cần tớ giúp không?"

 

Đào Thị chớp đôi mắt sáng lấp lánh, lắc đầu. Cô có thể tự mình kéo về được. Người cũng không dừng lại nữa, cứ thế chậm rãi kéo thùng đi về. Vưu Bính Lan cũng không rời đi, đi song song bên cạnh Đào Thị, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cân nhắc nói: "Thực ra, người vừa rồi là em họ tớ, nó gặp khó khăn ở bên ngoài nên mới vội vã đến đây tìm tớ..."

 

Vưu Bính Lan vừa nói vừa cười, nụ cười lại có chút bi thương. Ngay khi sắp bắt đầu giãi bày câu chuyện của mình thì Đào Thị đã lên tiếng trước, tỏ vẻ thông cảm: "Không sao đâu, tớ sẽ không nói cho người khác biết chuyện các cậu gặp nhau."