Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 154



 

Cô mặc chiếc váy ngủ dài màu hồng phấn, phong cách thiếu nữ với họa tiết dâu tây bên trên. Cả người tỏa ra một mùi hương ngọt ngào, không biết là mùi sữa tắm hay mùi của váy áo, thấm vào lòng người. Cổ áo rộng để lộ xương quai xanh xinh đẹp và làn da trắng nõn mịn màng, mê hoặc tâm trí người khác.

 

Lúc này, Hạ Triết nghĩ đến thứ trong phòng tắm, lẽ ra nên rời đi ngay lập tức. Anh nắm lấy tay Đào Thị đang treo trên người mình, tránh nhìn vào cảnh tượng trước mắt, hiếm khi nói năng lắp bắp: "Em... em là học sinh, chúng ta không thể như vậy."

 

Lời này lọt vào tai Đào Thị dường như có chút khó hiểu, cô cười tinh nghịch: "Anh nghĩ gì thế? Em bảo anh sấy khô tóc, đợi mưa nhỏ bớt rồi hãy đi."

 

Hạ Triết biết mình tạm thời không đi được, vậy thì xem thử đối phương muốn làm gì trước đã, bèn gật đầu, buộc phải đồng ý.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thời gian như ngưng đọng tại khoảnh khắc này, theo tiếng hô "Cắt" của đạo diễn, cảnh quay này coi như đã xong. Đạo diễn tuyên bố nghỉ giải lao mười phút rồi tiếp tục quay.

 

Nhân viên công tác lập tức ân cần đưa khăn tắm tới định lau tóc cho Hạ Triết, nhưng sau khi nhận lấy, anh lại tự nhiên khoác lên người Đào Thị, còn mình thì quay người đi lấy cái khác.

 

Lúc này đã là chập tối, nhiệt độ xuống thấp. Nhân viên trong phòng đều mặc áo khoác hoặc áo hoodie, chỉ có Đào Thị mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, nhìn thôi đã thấy lạnh. Đào Thị đang uống nước ấm Tiểu Kỳ chuẩn bị, sau khi cảm ơn Hạ Triết xong cũng chia cho anh một ly, cùng nhau sưởi ấm!

 

Về việc này, nhân viên xung quanh đã sớm quen đến mức chai sạn, chỉ cảm thán quan hệ hai người thật tốt. Qua thời gian dài ở chung trong đoàn phim, mọi người cũng phát hiện Đào Thị và Hạ Triết tuy quan hệ rất thân thiết nhưng chưa từng có hành động nào quá mức thân mật. Cũng không nhìn ra họ rốt cuộc có đang yêu nhau hay không, phỏng đoán chắc là đang ở giai đoạn bạn bè. Nhìn lâu rồi còn sinh ra tâm lý kiểu "bố lo lắng cho con gái rượu", ví dụ như cảnh tượng vừa rồi, rõ ràng là tâm thái "bố thấy con lạnh nên khăn tắm cũng sẽ nhường cho con dùng trước", xem mà thấy cảm động ghê!

 

Uống nước ấm xong, Đào Thị và Hạ Triết ngồi cùng nhau nhưng không nói chuyện. Đào Thị chăm chú xem kịch bản, còn Hạ Triết thì nhìn ngó xung quanh, rồi ngẩn người ra một lúc lâu. Khi trợ lý phát hiện ra thì mặt Hạ Triết đã đỏ bừng, lan cả sang tai. Cậu ta còn tưởng anh bị dầm mưa nên sốt, vội vàng đi tới xem tình hình thế nào, làm bộ đưa tay định sờ trán Hạ Triết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Kết quả tất nhiên là bị Hạ Triết né tránh. Anh lạnh lùng nhìn trợ lý đang có ý đồ chạm vào mình, khó hiểu hỏi: "Cậu làm gì đấy?"

 

Trợ lý bĩu môi: "Anh, có phải anh bị sốt không? Em lo cho anh mà! Nhìn xem mặt anh đỏ hết cả lên rồi kìa!"

 

Hai người gây ra động tĩnh không nhỏ, rất nhanh đã bị Đào Thị chú ý. Thấy trợ lý cứ muốn sờ trán Hạ Triết mà toàn bị né tránh, Đào Thị còn tưởng họ đang chơi trò gì. Đến khi phát hiện sắc mặt Hạ Triết hơi đỏ, lại nhận được ánh mắt ám chỉ điên cuồng của trợ lý, cô bèn vươn bàn tay nhỏ, đ.á.n.h úp từ phía sau. Đối mặt với Hạ Triết không hề phòng bị, cô thành công sờ được trán anh. Hạ Triết cảm nhận được xúc cảm mềm mại ấm áp truyền đến từ trên trán, cả người như cứng đờ không cử động được.

 

Vô hình trung, trong đầu trợ lý như vang lên câu nói của Quan Âm: "Sau khi đeo vòng kim cô lên, người vĩnh viễn không còn là người phàm nữa!" Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hạ Triết, trợ lý nhịn cười đến vất vả. Cậu ta phát hiện ra rồi, chỉ có cô Đào mới trị được Hạ Triết!

 

Đào Thị áp tay vào, cảm thấy nhiệt độ không cao lắm liền thông báo kết quả: "Nhiệt độ cơ thể bình thường! Không bị sốt nha!"

 

Trợ lý yên tâm, nhưng cũng rất thắc mắc, nếu không sốt sao mặt lại đỏ thế? Lại còn cảm giác, hình như bây giờ còn đỏ hơn vừa nãy...

 

Chưa đợi trợ lý nghĩ thông suốt, hai người lại bắt đầu quay phim. Chỉ đơn giản ghi lại cảnh Hạ Triết sấy tóc, rồi chuyển cảnh sang anh ngồi trên ghế sô pha đợi mưa tạnh.

 

Không khí hiện trường một lần nữa trở nên quỷ dị. Nhân viên công tác đều không biết kịch bản, nội dung quay hiện tại chưa đến cao trào đoạn giữa và cuối phim, xem diễn viên quay phim cứ như đang giải đố vậy. Có người cảm thấy thám t.ử đi sai hướng rồi, Thư Dạ không có vấn đề gì, có lẽ chỉ là chiêu trò đ.á.n.h lạc hướng của hung thủ. Mãi cho đến cảnh trong phòng tắm kia, mọi người tức khắc cảm thấy càng nghĩ càng rợn người...