【Đào Thị hơi thảm, chân trước vừa thả tim, chân sau blogger marketing đã trồi lên, đâu ra chuyện trùng hợp thế? Tám phần là bị người ta lôi ra làm bia đỡ đạn...】
【Trời ạ, thời đại nào rồi, không lẽ còn có người không biết blogger marketing là nhận tiền đăng bài à? Không lẽ có người không có não thật sao? Tôi cười c.h.ế.t mất, có cần ngu thế không? Tự dưng làm s.ú.n.g miễn phí cho người ta bắn?】
Khu bình luận đã cãi nhau ỏm tỏi. Còn có rất nhiều người mượn cơ hội qua Weibo của Đào Thị gây sự, đủ loại châm chọc mỉa mai, cứ như một đám ch.ó điên, khiến các fan tức điên người. Cũng may mọi người đoàn kết một lòng, không hoảng không loạn, đè hết các bình luận xấu xuống, kiểm soát bình luận (khống bình) thành công!
【Bé cưng nhà tôi đã quay xong phim rồi được không? Trước khi bịa đặt có thể mở mắt ra nhìn tình hình chút không?】
【Ôm chặt con gái, không cần để ý đám người này, chúng ta làm tốt việc của mình là được! Moah moah! Yêu em nha!】
【Cậy thế h.i.ế.p người? Đừng có mơ! Ngồi đợi một màn vả mặt, bảo bối nhà tôi mới không phải loại người như thế!】
Đúng là người ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống. Đào Thị ăn một lúc rồi ngủ thiếp đi. Đợi cô tỉnh lại lần nữa thì trời đã tối. Thấy điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ của Tiểu Kỳ, cô mới gọi lại.
Tốc độ bắt máy của Tiểu Kỳ có thể nói là tính bằng giây: "A lô? Đào Đào? Em không sao chứ? Em đang ở ký túc xá à?"
Đào Thị lấy tay dụi mắt, giọng mũi ngái ngủ: "Em không sao nha, vừa nãy em ngủ quên..."
Tiểu Kỳ như thở phào nhẹ nhõm: "Vậy được rồi, em ngủ tiếp đi, giai đoạn quay phim cũng không được ngủ ngon, mệt lắm rồi, nhân cơ hội này nghỉ ngơi cho khỏe, đừng lên mạng nhé."
Nếu là người khác nghe thấy câu này chắc chắn sẽ không kiềm chế được tò mò mà lên mạng lướt sóng ngay. Nhưng Đào Thị bình thường đã ít lên mạng, người lại rất ngoan và biết nghe lời, nên thành thật đồng ý: "Vâng ạ ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cúp điện thoại, Đào Thị nhìn sắc trời bên ngoài, đầu nhỏ nghiêng một cái rồi lại nằm xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Muộn quá muộn quá, nên ngủ tiếp thôi..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Về chuyện dư luận ác ý, Tiểu Kỳ là người đầu tiên biết. Cô thường ngày vốn thích xem hot search và bát quái, không ngờ hôm nay ở cuối bảng hot search lại ăn trúng dưa của con gái nhà mình. Nhìn thấy nội dung viết Đào Thị cướp vai của người khác, Tiểu Kỳ ngơ ngác...
Tiểu Kỳ: "???" Chuyện đâu ra đấy thế này?
Miệng lưỡi thế gian đáng sợ thật, rõ ràng chuyện chưa đâu vào đâu mà bị đồn đại cứ như thật vậy! Nếu không phải tận mắt chứng kiến, thời gian qua cũng luôn theo Đào Thị đóng phim điện ảnh, Tiểu Kỳ suýt chút nữa cũng tin rồi...
Ý thức được có chuyện, Tiểu Kỳ vội vàng tìm chị Lam để tìm cách giải quyết. Chị Lam khi nghe tin phản ứng cũng giống hệt Tiểu Kỳ, người ngẩn ra một chút rồi vội vàng liên hệ bộ phận PR của công ty, bắt đầu làm việc.
Tiểu Kỳ nghĩ đến việc Đào Thị vừa mới đăng bài Weibo cách đây không lâu, lo lắng cô nhìn thấy hot search sẽ buồn, đặc biệt sốt ruột gọi điện cho Đào Thị. Phát hiện không ai nghe máy, Tiểu Kỳ càng hoảng, trong đầu tưởng tượng ra đủ thứ chuyện linh tinh, sợ Đào Thị xảy ra chuyện. Phải đến khi chị Lam ngăn lại, cô mới không gọi nữa.
Trái ngược hẳn với sự căng thẳng của Tiểu Kỳ, chị Lam rõ ràng giàu kinh nghiệm hơn, người cũng cực kỳ bình tĩnh: "Tiểu Kỳ, em đừng vội, vội vàng cũng vô dụng, gặp chuyện không được hoảng, phải học cách chịu áp lực. Xem bây giờ là mấy giờ rồi."
Tiểu Kỳ nhìn đồng hồ điện thoại: "Một giờ chiều."
Chị Lam gật đầu hiểu rõ: "Tầm giờ này chắc Đào Đào ăn trưa xong rồi ngủ trưa. Đợi con bé dậy tự nhiên sẽ gọi lại cho em, chắc sẽ ngủ một mạch đến tầm 6 giờ tối. Đến lúc đó sự việc cũng được kiểm soát rồi. Huống chi chúng ta căn bản chưa từng làm chuyện đó, sẽ không sao đâu. Cuối cùng ai là người không xong, còn chưa biết được đâu."
Chị Lam: "Đào Đào bình thường cũng không xem hot search, chưa biết chừng con bé còn chẳng biết chuyện này. Nếu gọi lại cho em, em cứ bảo con bé gần đây đừng lên mạng, nghỉ ngơi cho khỏe là được."
Nghe xong lời chị Lam, Tiểu Kỳ cuối cùng cũng có thể ngồi xuống chứ không đi đi lại lại nữa. Nhiều nhất là thỉnh thoảng liếc nhìn điện thoại. Phát hiện đúng giờ Đào Thị gọi lại thật, cô dặn dò một hồi. Là một fan mẹ, điểm mấu chốt chính là con mình, con không sao thì cô cũng yên tâm.