Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 60



 

【A a a, cầu xin Đào Thị cho một câu dứt khoát đi! Cho dù là "c.h.ế.t" cũng phải để anh nhà "c.h.ế.t" minh bạch chứ!】

 

Hiển nhiên, Hạ Triết cũng muốn biết đáp án này, nhưng hắn không muốn "c.h.ế.t", cũng không chấp nhận tấm "thẻ người tốt" mà Đào Thị phát ra.

 

Hiện giờ, Mạnh Hạ Trình cũng đã quay lại, Hạ Triết biết thời gian dành cho mình không còn nhiều.

 

Hắn chậm rãi rũ mi mắt, ánh mắt hơi trầm xuống, tầm mắt một lần nữa dời đến trước bàn, tùy tiện nâng tay phải lên, cầm lấy đôi đũa đặt bên cạnh khay.

 

Đào Thị không hề chú ý tới hành động của Hạ Triết, vẫn đang hớn hở ăn bánh bao ướt, hai miếng hết một cái, tốc độ cực nhanh. Chỉ trong chớp mắt, đã sắp ăn đến cái cuối cùng.

 

Đúng lúc này, tay Hạ Triết hạ đũa xuống, nhanh hơn một bước gắp lấy cái bánh bao kia, làm đũa của Đào Thị gắp vào khoảng không.

 

Đào Thị bị mất bánh bao, có chút ngơ ngác ngẩng đầu lên, một bên má trắng nõn còn phồng lên vì nhai, dẫn đến phát âm có chút không rõ ràng: "Làm xao vậy?"

 

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Đào Thị, ánh mắt Hạ Triết tối sầm lại. Còn làm sao nữa?

 

Ăn bánh bao hắn gắp cho, thế mà lại nói với hắn là muốn bỏ phiếu cho người khác? Vậy hắn thì sao? Hắn phải làm thế nào?

 

Hạ Triết thật không ngờ, quả đào nhỏ ngọt ngào mềm mại này lại là ruột rỗng, cô đúng là không có tim phổi.

 

Không —— nghĩ đến cảnh tượng ở vườn đào trước đó, hắn lẽ ra phải hiểu rõ trong lòng mới đúng, là hắn đã quên mất.

 

Cho nên, hắn quyết định nói cho cô biết, hành vi "mất trí" này là không thể thực hiện được. Nếu ở trong phim truyền hình, cô sống không quá ba tập đâu.

 

Thấy thế, dòng bình luận cũng rất tò mò Hạ Triết rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ bị từ chối nên "thẹn quá hóa giận" cướp bánh bao của người ta à?

 

【Khụ, Hạ Triết cuống rồi sao? Rốt cuộc Đào Thị muốn bỏ phiếu cho Mạnh Hạ Trình, hiện tại Đào Thị còn chưa thu phục được mà Mạnh Hạ Trình lại về rồi, anh ấy cũng t.h.ả.m quá!】

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

【Hạ Triết: Trong lòng em không có tôi, bánh bao cũng đừng hòng ăn : )】

 

【Ha ha ha! Chúc mừng Hạ Triết đạt được thành tựu "người không bằng bánh bao"!】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

【!!! Quản nó là bánh bao hay xíu mại, chỉ cần dùng được thì đều là đồ tốt! Anh ơi xông lên!】

 

Lúc này, Hạ Triết điều khiển đôi đũa, gắp bánh bao cực kỳ vững vàng. Hắn cứ thế dùng tay di chuyển bánh bao ướt qua trước mặt Đào Thị, tốc độ không nhanh. Khi phát hiện tròng mắt đen láy của Đào Thị cũng di chuyển theo, hắn liền biết, cá đã c.ắ.n câu, liền nhàn nhạt hỏi: "Muốn ăn không?"

 

Đào Thị nghe vậy, mắt cũng không chớp lấy một cái gật đầu lia lịa, còn theo bản năng l.i.ế.m liếm môi. Bánh bao trong miệng đã sớm nuốt xuống rồi, cô vẫn chưa ăn đủ (:з” ∠)

 

Bánh bao ướt ngon như vậy, chắc là không có ai không muốn ăn đâu nhỉ?

 

Hạ Triết: "Nếu muốn ăn thì nói trước đi, tại sao lại muốn bỏ phiếu cho Mạnh Hạ Trình mà không phải tôi?"

 

Hạ Triết: "Bánh bao không phải ăn chùa đâu. Em nếu ăn bánh bao của tôi thì không thể ăn người khác nữa."

 

Đào Thị: "..."

 

Bánh bao không phải của bà chủ quán sao?

 

Đào Thị nhất thời có chút ngốc, nhưng cô ý thức được vấn đề thứ nhất rất quan trọng với Hạ Triết, bởi vì hắn hỏi cô hai lần.

 

Cô nghiêm túc nghĩ nghĩ, rối rắm vài giây, vẫn quyết định nói cho hắn biết: "Bởi vì mọi người không thích nhìn thấy chúng ta cặp cùng nhau... Anh cũng sẽ không bỏ phiếu cho em mà..."

 

Cho nên, tại sao lại cứ chấp nhất việc cô bỏ phiếu cho người khác?

 

Những điều này đều là cốt truyện trong sách. Đào Thị tuy không biết tại sao mình lại xuyên sách, nhưng cô trước sau đều nhớ rõ nội dung trong đó. Đào Thị đã sớm nghĩ kỹ rồi, cô lanh lợi lắm đấy!

 

Không bầu cho Hạ Triết là để tránh bị bôi đen, mà bầu cho những người khác thì rất an toàn. Cô còn biết không thể bầu cho Chu Viễn Chu vì anh ta muốn chung đội với Úc Tư Lộ, vậy thì chỉ còn lại Mạnh Hạ Trình có thể bầu thôi nha!

 

Cho dù Mạnh Hạ Trình không bầu cho cô cũng không sao, cô chỉ cần không bị ghét là được. Suy nghĩ của Đào Thị từ đầu đến cuối đều rất đơn giản, không bị mắng là đã rất hài lòng rồi.

 

Tuy nhiên, Đào Thị có thể nói ra nguyên nhân, lại không thể nói cho Hạ Triết biết những điều này là do cô đọc trong sách, hắn chắc chắn sẽ không tin.