Sau đó, dòng bình luận tăng điên cuồng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, mọi người tích cực chứng minh mình là người thật! Bình luận nhiều đến mức không nhìn rõ nội dung...
Đào Thị nhìn đến hoa cả mắt, đành phải lắc đầu, bảo mọi người nghỉ ngơi một chút, đừng nhắn liên tục sẽ mệt lắm, cứ trò chuyện đơn giản thôi!
Cứ thế vui vẻ trò chuyện khoảng vài phút, các fan nhận thấy ánh mắt Đào Thị luôn vô thức liếc sang bên trái.
【Hầy nha, lại là thứ gì mê hoặc bảo bối của tôi thế?】
【Con gái mau nhìn ống kính đi! Mẹ ở đây mà!】
【Bên cạnh có món gì ngon sao? Chủ phòng phải tập trung chứ!】
【Tôi không biết đâu! Trong mắt em chỉ được có tôi thôi! Người tí hon chống nạnh.jpg】
Đào Thị thấy trong bình luận có người nhắc đến ăn uống, tâm tư liền "sống lại". Cô về nhà là bận rộn suốt, đến giờ vẫn chưa ăn được miếng nào. Tuy chị Lam đã đồng ý, nhưng Đào Thị vẫn quyết định hỏi ý kiến mọi người. Thế là, cô chớp mắt với ống kính, giọng mềm mại hỏi: "Hôm nay phải livestream hai tiếng, mình vẫn chưa ăn tối, mình có thể ăn một chút gì đó không?"
【??? Nhãi con vẫn chưa ăn cơm á? Phải ăn cơm đúng giờ chứ! Con gầy quá rồi!】
【Trời, chuyện này có gì mà được hay không, đừng nói là một chút, em có livestream ăn nguyên con cừu nướng cũng được! Cứ ăn thoải mái đi! Cấm được để bản thân bị đói!】
【Bảo bối muốn ăn gì thì ăn! Không đủ mẹ mua cho!】
【Cảm giác Đào nhãi con hơi căng thẳng, thả lỏng đi, em chiếu cái gì bọn chị cũng xem hết!】
【Ha ha ha, Đào Thị chắc là chuẩn bị từ sớm rồi nhỉ! Bên trái chắc chắn bày đồ ăn!】
Giữa một rừng lời khen ngợi, cũng xen lẫn không ít tiếng nghi ngờ chướng tai gai mắt.
【Ha hả, lại bắt đầu diễn cái thiết lập ham ăn rồi à?】
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
【Tôi biết ngay mà, trong chương trình thì đủ kiểu thể hiện mình ăn khỏe, diễn trò cũng phải có chừng mực chứ? Diễn lố quá thật sự gây phản cảm đấy.】
Tuy nhiên, vì bình luận trôi quá nhanh nên Đào Thị không nhìn thấy những lời đó. Cô nhìn thấy nhiều nhất là các fan gọi mình là: nhãi con, Đào nhãi con, con gái... Lúc đầu cô còn chưa biết đó là biệt danh yêu thương, bị dọa giật mình, suýt nữa tưởng thân phận mình bị bại lộ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi hiểu ra, Đào Thị biết những người gọi mình như vậy là fan mẹ. Không chỉ thế, cô còn có rất nhiều fan bố nữa, mọi người đều rất đáng yêu! Rất dịu dàng!
Nhận được sự cho phép của khán giả, Đào Thị mỉm cười ngọt ngào. Cô không chuẩn bị cừu nướng nguyên con, mà thần bí lấy từ bên cạnh ra một chiếc hộp chữ nhật, mở nắp, bên trong là các loại đồ ăn và viên thả lẩu.
【A a a! Là lẩu Oden! Tôi thích ăn củ cải trắng nhất!】
【Nhiều loại quá, nhãi con mau ăn đi! Mẹ muốn xem con ăn!】
【Ôm bảo bối cái nào, cười ngọt ngào quá, bảo bối ăn nhiều chút nhé!】
Đào Thị nhìn bình luận giục mình ăn, cũng không do dự nữa, dùng đũa gắp một miếng củ cải trắng lên.
Mắt to chớp chớp, cô c.ắ.n một miếng, nước dùng tràn ra trong miệng, ngon đến mức lông tơ cũng muốn dựng đứng lên. Cô giơ ngón tay cái ra hiệu, vài miếng đã xử lý xong miếng củ cải, rồi bắt đầu ăn đậu hũ ky, cũng là loại thấm đẫm nước dùng, hương vị ngon đến bùng nổ.
Tiếp theo là rong biển, đặc biệt giòn, còn có túi phúc bánh gạo. Tốc độ ăn của cô rất nhanh, má trắng phồng lên chuyển động không ngừng, hai miếng hết một cái. Khi ăn đến xúc xích sụn gà còn nghe thấy tiếng "rộp rộp" giòn tan, khiến người xem nước miếng muốn chảy ra khỏi miệng...
【Tôi thừa nhận, tôi thèm rồi, nhìn ngon quá đi mất!】
【Điên mất thôi, mẹ hỏi tại sao tôi lại nuốt nước miếng ừng ực...】
【Ngon quá xá! Mlem mlem! Đói quá muốn ăn quá!】
【Ghen tị không? Tôi đang giảm cân mà xem trúng cái livestream này, mỉm cười.jpg】
【Ha ha ha! Nhãi con ăn ngon miệng mà nhanh thật, nhìn đứa nhỏ đói chưa kìa!】
Khi thời gian livestream càng dài, càng có nhiều người đủ mọi thành phần vào xem, những kẻ hay bắt bẻ và anti-fan cũng bắt đầu nhảy dựng lên.
【Chẳng phải chỉ là ăn suất lẩu Oden thôi sao? Có gì ghê gớm đâu, có bản lĩnh thì ăn mãi xem nào!】
【Chỉ thế thôi à? Xong rồi à? Thiết lập hình tượng ham ăn không dễ thế đâu, làm ơn chuyên nghiệp chút đi : )】
Đào Thị chưa đầy mười phút đã giải quyết xong một phần lẩu Oden đầy ắp, ăn xong còn chưa đã thèm húp thêm hai ngụm nước dùng. Đương nhiên, cô cũng không quên khán giả, miệng không ngừng khen ngon. Tuy không dùng từ ngữ hoa mỹ gì nhưng ai nấy đều hiểu, ánh mắt đã sớm tự ngược mà không dời đi được.