Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 94



 

Tô Tinh Nghi nhìn Đào Thị đầy ngưỡng mộ: "Cậu chắc chắn là diễn viên thuộc hệ thiên phú rồi, trời sinh để ăn bát cơm này. Trước kia tôi cũng chỉ nghe các thầy cô kể thôi, không ngờ có ngày lại gặp được người thật."

 

Úc Tư Lộ sắp nghe không nổi nữa rồi, quả thực là chối tai. Đào Thị mà có kỹ thuật diễn gì chứ? Chỉ là một đứa không có não thôi. Nhưng cô ta biết Tô Tinh Nghi cố ý, cũng không ngại thuận nước đẩy thuyền, tán đồng nói: "Kỹ thuật diễn của Đào Thị quả thực khá tốt."

 

Mấy người nói chuyện cũng không hề nhỏ tiếng, khiến những người xung quanh đều nghe thấy. Ai đơn thuần chút thì có thể tưởng Đào Thị đúng là "thiên tài diễn xuất" gì đó, còn ai tinh ý nhận ra mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g thì đa phần là hóng hớt xem kịch vui, vui sướng khi người gặp họa.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chẳng qua chỉ là một màn "tâng bốc để g.i.ế.c c.h.ế.t" (phủng sát) mà thôi. Đến lúc Đào Thị diễn không tốt, quay hỏng nhiều lần, cô sẽ bị cư dân mạng chế giễu đến mức nào? Huống chi, đến một tác phẩm ra hồn còn chưa có, nói nhiều cũng vô dụng. Nếu nói cái giới giải trí này loạn thì đúng là loạn thật, lời nói của mấy nữ nghệ sĩ câu nào câu nấy đều đầy tâm cơ và cạm bẫy. Mới ngày đầu tiên đến đoàn phim mà đã vì một vai nữ số 3 cấu xé nhau, diễn ngay một màn cung đấu.

 

Bách Vũ Phỉ cũng nhìn ra vấn đề giữa mấy người này, nhưng cũng không can thiệp. Những năm trước khi gặp chuyện thế này cô cũng lười xen vào. Có một số việc không phải nói ra, mà là phải làm được, đặc biệt là diễn xuất. Cô nhìn Đào Thị với ánh mắt có chút tiếc nuối, cô bé rõ ràng là người có linh khí, nhưng lại vớ phải hai người "bạn tốt" trời đ.á.n.h thế này, con đường phía trước còn dài, hy vọng có thể quản lý tốt tâm thái.

 

Theo lý mà nói, bị hai người liên tiếp chụp mũ tâng bốc, người bình thường chắc chắn sẽ vô cùng vội vã thanh minh cho mình, nhưng lại càng giải thích càng sai. Tuy nhiên Đào Thị một chút cũng không hoảng loạn, logic của cô rất rõ ràng, người cũng lanh lợi lắm!

 

Đào Thị một tay chống cằm, nghiêng đầu, khó hiểu nhìn hai người: "Các cậu đã thấy tớ diễn bao giờ chưa?"

 

Nếu không thì tại sao lại nói kỹ thuật diễn của cô rất tốt?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Dường như không ngờ Đào Thị sẽ hỏi như vậy, hai người rõ ràng im lặng trong giây lát. Úc Tư Lộ bất động thanh sắc nhìn sang Tô Tinh Nghi, dùng ánh mắt ra hiệu: Cô nói như thật ấy, chẳng lẽ cô chưa thấy bao giờ?

 

Sắc mặt Tô Tinh Nghi cứng đờ. Cô ta đâu phải đạo diễn, xem ở đâu được? Người bình thường không phải nên giải thích là mình diễn cũng không tốt lắm, diễn bình thường thôi sao? Tại sao Đào Thị lần nào cũng không đi theo kịch bản vậy? Mạch não cô ta có vấn đề à! Hơn nữa, cô ta rõ ràng nói lời khách sáo, làm thế này bảo cô ta trả lời sao đây?

 

Đúng lúc này, đạo diễn tới, đi cùng nam chính vào. Mọi người sôi nổi chào hỏi. Đạo diễn vừa chỉ đạo nhân viên chuẩn bị công việc, vừa đi về phía Bách Vũ Phỉ. Bắt đầu từ Bách Vũ Phỉ, mấy người đứng dậy chào hỏi, chủ đề về "thiên tài diễn xuất" mới thuận thế được bỏ qua.

 

Sau đó, các diễn viên có cảnh quay buổi sáng lần lượt đi trang điểm. Đào Thị cũng không hề bị ảnh hưởng gì, cô chuẩn bị xong liền vác ghế nhỏ ngồi một bên xem mọi người quay phim. Cô cũng biết nhân vật của Tô Tinh Nghi và Úc Tư Lộ, hai người đóng vai phản diện nhỏ trong phim, chuyên môn đối đầu với nữ chính, kết quả đương nhiên là thất bại, chủ yếu có tác dụng thúc đẩy cốt truyện. Ở vị trí vai phụ tuy đất diễn không nhiều nhưng cũng không tính là ít.

 

Toàn bộ câu chuyện chủ yếu xoay quanh hai chữ "tu tiên", kể về quá trình nhân vật chính tu tiên như thế nào, gặp trắc trở ra sao, ý nghĩa và phương hướng của việc tu tiên.

 

Cảnh quay đầu tiên của Đào Thị là cùng nữ chính đi chợ ở quê về nhà. Năm ấy hai chị em một người 17 tuổi, một người 16 tuổi, nương tựa lẫn nhau hơn mười năm. Khi biết chị gái sắp đến tông phái học tập, người em gái tự nhiên luyến tiếc chị, nhưng cô vẫn không chút do dự lựa chọn ủng hộ chị mình.

 

Gần đến lúc bấm máy, nhân viên công tác xung quanh bỗng nhiên đông lên. Úc Tư Lộ và Tô Tinh Nghi càng là dẫn đầu chiếm vị trí hàng đầu, như muốn sớm nhìn thấy Đào Thị làm trò cười. Cho dù có học lớp diễn xuất thì đã sao? Mới học được bao lâu chứ? Đa phần là không tin cô sẽ diễn tốt.