Thật ra bây giờ đăng ký kết hôn hình như không cần chụp hình giống như đời sau, cũng không nhất thiết phải thay quần áo gì, nhưng mà Ôn Như Ý xuyên sách sắp được một tháng, chỉ với một tháng mà cô đã giải quyết được chuyện đại sự của đời mình, cô cần chút cảm giác nghi thức, cho nên sau khi đặt bát đũa xuống, cô đi thẳng vào phòng, ở trong đó thử ba bộ quần áo, cuối cùng cô mặc chiếc váy hoa màu xanh nhạt do Triệu Tú Hoa may, mới ra ngoài hỏi: “Em mặc bộ này như thế nào?”
Tần Trí Viễn ngẩng đầu nhìn qua, cô đang mặc một chiếc váy màu xanh nhạt cổ vuông, có hàng cúc trắng ở n.g.ự.c dài đến tận eo, váy dài đến đầu gối, để lộ bắp chân thon thả của cô.
Vốn dĩ màu xanh lá cây mặc vào rất trắng da, cộng thêm chiếc váy được xử lý ôm ở eo, càng làm nổi bật đường nét trên vóc dáng duyên dáng của cô.
Người đàn ông bất giác chuyển động yết hầu lên xuống vài lần: “Đẹp lắm.”
Đã sắp mười giờ, còn lề mề nữa cơ quan đóng cửa mất, Triệu Tú Hoa vội vàng giục họ đi, lúc này cũng có khá nhiều người kết hôn, lúc họ đến Ủy ban cách mạng là hơn mười giờ, phía trước vậy mà vẫn còn vài cặp vợ chồng đang xếp hàng, những người khác đều ăn mặc bình thường, hai người họ vừa đến, trang phục bắt mắt như vậy, bỗng chốc trở thành tiêu điểm trong văn phòng.
May
Tần Trí Viễn không khách sáo chút nào, trực tiếp lấy kẹo từ trong túi ra phát cho mọi người đang xếp hàng, anh vừa phát vừa chúc mừng mọi người tân hôn vui vẻ, Ôn Như Ý nhìn anh chàng không biết ngại này đi đến đâu bắt tay người ta đến đó, đột nhiên cô cảm thấy có chút ngượng.
Niên đại này hiệu suất làm việc vẫn khá cao, sau khi người đàn ông trò chuyện với mọi người được nửa tiếng, cuối cùng đến lượt họ rồi, lúc này đăng ký kết hôn cũng khá phức tạp, ngoại trừ đối chiếu tài liệu, cán sự còn hỏi thăm quá trình hai người quen biết và yêu nhau, cuối cùng hỏi thêm hai người có phải tự nguyện hay không, còn phải đọc tuyên ngôn với chân dung của vĩ nhân.
Sau khi hoàn tất quá trình, cán sự mới ký phát giấy đăng ký kết hôn cho họ, cuối cùng còn bổ sung: “Trong thùng nhỏ ở cửa văn phòng chúng tôi có đồ dùng vệ sinh, phát miễn phí, sau khi nhận giấy xong hai người có thể đến đó lãnh một ít về.”
Tần Trí Viễn có chút ngạc nhiên: “Bây giờ kết hôn tốt như vậy sao? Còn phát miễn phí khăn giấy?”
Ôn Như Ý cũng cảm thấy bây giờ kết hôn khá tốt, vậy mà còn phát đồ dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Cán sự là một nữ đồng chí trẻ tuổi, nghe thấy lời này, sắc mặt hơi đỏ, chỉ ho nhẹ một tiếng nói: “Đúng vậy, trong chứng nhận này của anh còn có một ít phiếu bánh kẹo, cũng tặng cho hai người, đừng làm rơi đấy.”
Tần Trí Viễn thuận tay móc kẹo từ trong túi ra đưa cho cô cán sự, anh cười nói: “Cảm ơn đồng chí, vất vả rồi, mời mọi người ăn kẹo.”
Nói xong, hai người cầm chứng nhận rời khỏi quầy tiếp đón, Ôn Như Ý nhìn giấy đăng ký kết hôn thời này, không hề giống như đời sau là một cuốn sổ nhỏ, mà là một tờ giấy chứng nhận không có gì khác ngoài dòng chữ trên đó.
Chỉ với một tờ giấy đơn giản như vậy, khiến cho cô trở thành vợ chồng hợp pháp với Tần Trí Viễn ở thế giới này!
Tần Trí Viễn cũng ngắm nhìn tờ giấy đăng ký kết hôn một lúc, có thứ này, về sau anh có thể quang minh chính đại mà ôm vợ hôn hôn, không còn cần phải giả vờ đeo đồng hồ để sờ tay nữa, nhưng mà vẫn phải mau chóng đi nhận phúc lợi của họ mới được.
Hai người đi về phía chiếc thùng nhỏ ở cửa, sau đó mở ra xem, đồ dùng vệ sinh mà cán sự kia nói không phải là khăn giấy hay bột giặt gì như họ nghĩ, mà là bao cao su tránh thai!
Tần Trí Viễn và Ôn Như Ý: ....
Hai người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đã rõ nhưng không nói ra, quay đầu sang một bên, Tần Trí Viễn nghiến nghiến răng, rất nhanh đưa tay lấy hai bao rồi nhanh chóng nhét vào trong túi quần.
Ôn Như Ý thấy động tác của anh giống như ăn trộm vậy, cô phụt cười thành tiếng, Tần Trí Viễn nhìn thấy cô cười, anh cũng nói một cách rất lý lẽ: “Đây là người ta tặng, nhất định phải lấy rồi.”
Đồ miễn phí đương nhiên phải lấy!
Ôn Như Ý đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, lúc này cán sự vẫn đang giúp cặp vợ chồng cuối cùng làm giấy đăng ký kết hôn, không chú ý đến chỗ bọn họ bên này, cô nhìn người đàn ông, đỏ mặt nói khẽ: “Thế anh lấy thêm hai cái.”