Lục Thanh Nghiên lắc đầu, cô thực sự chưa đói bụng.
"Anh đói."
Chu Cảnh Diên ném khăn lông, đột nhiên bế cô lên.
Lục Thanh Nghiên đột nhiên không kịp đề phòng bị ôm lấy, giơ tay ôm cổ anh. "Em đói, em muốn ăn tối."
Biết người này muốn làm gì, gương mặt Lục Thanh Nghiên đỏ bừng lên, cơ thể mềm nhũn.
"Lát nữa lại ăn, chúng ta tính sổ trước."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Chu Cảnh Diên đá văng cửa phòng ra, đặt cô lên giường nhìn chằm chằm cô.
Lục Thanh Nghiên vội vàng né tránh: "Chu Cảnh Diên, anh muốn tính sổ gì với em?"
Đêm tân hôn, anh đột nhiên tính sổ cái gì?
Cô bày tỏ vô cùng khó hiểu!
"Rốt cuộc những lời Ôn Ngôn nói là có ý gì?"
Chu Cảnh Diên cúi người, không cho Lục Thanh Nghiên trốn tránh.
Sắc mặt Lục Thanh Nghiên thay đổi, ngây ngốc một lát.
Cô cho rằng người này đã quên, ngày ấy xuống khỏi Thanh Sơn xong cô còn âm thầm cảm thấy may mắn.
Kết quả người này...
Nhất định là anh cố ý, cố ý đợi tới hôm nay, vì tìm một cái cớ "trừng phạt" cô. "Chu Cảnh Diên, chuyện này đã qua lâu như vậy, anh còn tính nợ cũ làm gì?" Lục Thanh Nghiên cố ý giả vờ hung dữ, hi vọng người này không so đo. Cô đã sắp quên mất chuyện này, khắc tinh Ôn Ngôn nói chuyện này làm gì?
Bây giờ thì hay rồi, bị Chu Cảnh Diên biết, cô không biết hôm nay có thể rút lui an toàn hay không.
"Cho nên em vẫn luôn gạt anh, cho dù rơi vào trong nguy hiểm sao?"
Chui Cảnh Diên có chút tức giận. Anh biết lá gan của vợ mình lớn, nhưng không nghĩ tới dám đơn thương độc mã chạy tới ổ cướp.